21 “Trợ lý Trương! Xin dừng bước!” sau khi giờ làm buổi chiều bắt đầu được 1 giờ, Trương Giai thành đến lầu 18, tìm Bùi Nhĩ Phàm báo cáo một ít công việc xong, đang muốn trở lại phòng làm việc của mình thì lại bị vốn nên chăm chỉ làm việc là Y Thượng Tĩnh gọi lại.
22 “Mẹ! Mẹ dạy con dùng máy pha cà phê như thế nào được không?!” Tan tầm về tới nhà Y Thượng Tĩnh, đưa tay vứt túi xách xuống trên sô pha, liền bắt đầu ồn ào.
23 Ngày hôm sau, Y Thượng Tĩnh vì thăm dò tập tính công tác của Bùi Nhĩ Phàm, cũng là để về sau có thể làm tốt, lợi dụng đầy đủ thời gian, cố ý đến công ty rất sớm, đem hết mọi việc xử lý tốt, rồi chờ Bùi Nhĩ Phàm đến.
24 Nửa tháng trôi qua, Y Thượng Tĩnh đối công việc mới cũng đã hoàn toàn quen thuộc, hơn nữa thời gian tăng ca cũng một ngày một giảm bớt, cho đến ngày nào đó còn có 15 phút trước lúc tan tầm, Y Thượng Tĩnh phát hiện tất cả công việc ngày hôm đó đã làm xong.
25 “Thượng Tĩnh! Thượng Tĩnh!” Phương Nhứ sôi nổi chạy đến bên cạnh Y Thượng Tĩnh đang buồn ngủ nằm ở trên bãi cỏ phơi nắng mặt trời, “Nghe nói.
26 Y Thượng Tĩnh nhìn Phương Nhứ đôi mắt hồng hồng, mênh mông buồn ngủ, chậm rãi đưa tay đưa đầu nàng, đùa bỡn vài sợi tóc trên trán, hơi hơi cười: “Phương Nhứ, kỳ thật mình vẫn đều không có oán cậu, cũng không có hận cậu.
27 Lúc Bùi Nhĩ Phàm đem xe đi vào chỗ ở của Phương Nhứ thì Y Thượng Tĩnh sớm ngủ đến không biết trời đất, không biết chuyện gì! “A! Thật đúng là có thể ngủ!” Bùi Nhĩ Phàm cười cười, sau đó đem chỗ ngồi phía sau cửa xe mở ra thì đã thấy Phương Nhứ mở to mắt to, nhìn Bùi Nhĩ Phàm“Cô đã tỉnh? !” Bùi Nhĩ Phàm cũng chỉ là nhàn nhạt mà nói: “Đã đến nhà của cô.
28 “Phó tổng, trợ lý Trương, mời uống cà phê!” Dựa theo lệ thường, Y Thượng Tĩnh ở Bùi Nhĩ Phàm vừa tới đi làm thì trước tiên đưa lên một ly cà phê ‘ngon miệng’, sau đó liền bắt đầu báo cáo hành trình mỗi ngày như thường lệ.
29 Y Thượng Tĩnh ra khỏi công ty, đi thẳng về phía trước. Dọc theo cửa thủy tinh vẫn không tìm thấy Dịch Thiếu Ương, liền tìm một chỗ ở gần đó ngồi xuống, gọi một ly cà phê ngồi chờ.
30 Sau khi cúp điện thoại, Y Thượng Tĩnh vùi đầu, tiếp tục công việc, nhưng toàn thân lại có một loại cảm giác khác thường khiến cô rất không thoải mái. Ngẩng đầu lên, liền bắt gặp Bùi Nhĩ Phàm đang đứng trước bàn làm việc.
31 Phía dưới nhà Y Thượng Tĩnh. Bùi Nhĩ Phàm đã dừng xe lại, nhìn Y Thượng Tĩnh đang ngồi trên tay lái phụ mà ngủ như chết, có chút bất đắc dĩ cười trừ, cô gái này thật là, nói cô mơ hồ, nhưng khi làm việc cô lại tuyệt không hề hàm hồ; nói cô sáng suốt, nhưng cô cư nhiên có thể như vầy mà ngủ ngay trên xe của một người đàn ông… Không có chút đề phòng nào cả!“Y Thượng Tĩnh, đến nhà rồi.
32 “Phòng giải khát đã hết trà rồi, hơn nữa tôi cũng đã điện cho bộ phận hậu cần, kêu bọn họ đưa trà lá lên và nước lên. ” Y Thượng Tĩnh không rảnh để đối đáp tiếp, cuối cùng, chỉ bỏ lại một câu mang tính tổng kết, “Cho nên, sáng nay phó tổng vừa không thể uống cà phê, vừa không thể uống trà, cũng không thể uống nước lọc rồi!”“Không còn gì để uống sao?” Bùi Nhĩ Phàm chợt cười tươi với Y Thượng Tĩnh, “Nhưng lúc nãy bước vào hình như thấy trên bàn của thư ký Y còn một cốc nước nóng mà!”“Đúng a! Nhưng đó là cốc nước cuối cùng rồi!” Y Thượng Tĩnh hôm nay quyết tâm cùng Bùi Nhĩ Phàm đấu đến cùng, nụ cười chuyên nghiệp vẫn lưu ở trên mặt như trước, nhưng trong lòng lại nghĩ Bùi Nhĩ Phàm này mỗi ngày đến văn phòng đều là một bộ dạng không để ý gì, không nghĩ đến anh ta còn chú ý đến cả cốc nước trên bàn mình! Bất quá, cũng may mình đã sớm đem đồ trong phòng giải khát xử lý xong, cho dù anh ta muốn tìm nhược điểm của mình cũng tuyệt đối không thể!“Vậy thì phiền thư ký Y đem cốc nước của mình cho tôi đi! Tôi khát!” Bùi Nhĩ Phàm hắng giọng, thấy nụ cười trên mặt Y Thượng Tĩnh đã muốn còn không nhịn được nữa, càng tiếp tục khích lệ, “Làm một thư ký đủ tư cách, việc này hẳn là nên chuẩn bị tốt trước, chứ không phải là nước đến chân mới nhảy, chỉ báo lại cho cấp trên một câu không có là xong! Thực hiển nhiên, ở phương diện này, thư ký Y vẫn là còn làm chưa được tốt!”Y Thượng Tĩnh hiện tại hơi có chút hối hận, nếu vẫn là giống như mọi ngày mà đem ngay cho hắn một cốc nước, thì đã không cần phải đứng đây cả nửa ngày, cũng không phải bị chiếm được bao nhiêu tiện nghi thế này! Nhưng là, Y Thượng Tĩnh thật sự rất không cam lòng a! “Phó tổng, cốc nước kia, tôi đã uống qua rồi!” Ý là, không phải anh muốn uống nước miếng của tôi đấy chứ! Y Thượng Tĩnh đắc ý nghĩ.
33 Y Thượng Tĩnh lên tầng 16, sau khi được thư ký của phó quản lí Lý thông báo, Y Thượng Tĩnh đi vào phòng làm việc của phó quản lí Lý. “Phó quản lí Lý, những tài liệu này là do phó tổng bảo tôi tự tay giao cho ông.
34 Một giờ sau, Y Thượng Tĩnh trở lại lầu 18, vừa vào cửa, liền bắt gặp Bùi Nhĩ Phàm đang ở trước cái tủ sau bàn làm việc của mình mò mẫm tìm kiếm tư liệu.
35 Y Thượng Tĩnh nhíu mắt ở trong tiệm Fastfood tìm Sử Lộc, aizz, sao lại quên mang theo kính chứ, xem đi, giữa trưa, người đến dùng cơm nhiều lắm, xếp hàng dài dằng dặc, sao có thể tìm được Sử Lộc đây chứ? Đang lúc Y Thượng Tĩnh gọi điện thoại cho Sử Lộc thì bả vai bị vỗ nhẹ, quay đầu lại, Sử Lộc đã ở bên cạnh mình cười híp mắt.
36 “Thư ký Y!” Giọng nói tao nhã quen thuộc vang lên bên tai của Y Thượng Tĩnh, toàn thân Y Thượng Tĩnh nổi lên một tầng da gà: Thế nào… lại khéo như vậy?!“Ha ha! Phó tổng! Đi toilet a!” Y Thượng Tĩnh không đầu không đuôi nói một câu như vậy, nhưng lời vừa thốt khỏi miệng, liền có xúc động muốn rút gân! Làm sao có thể nói ra những lời ngu ngốc như vậy chứ?!Bùi Nhĩ Phàm thấy mặt Y Thượng Tĩnh ửng đỏ, biết vậy nhưng chẳng nể nang gì, cố gắng khống chế biên độ khóe miệng của mình, vẫn là cười nhạt: “Đúng a! Thư ký Y, cô đứng ở lối vào nhà vệ sinh nam làm gì?”Y Thượng Tĩnh tức giận liếc nhìn Bùi Nhĩ Phàm một cái, thật sự không hỏi không được à! Tức giận nói một tiếng: “Nghe điện thoại! Phó tổng, tôi còn có việc, đi trước đây!” Vừa đi vừa nghĩ, ngày hôm nay.
37 Lúc Y Thượng Tĩnh tỉnh dậy, đã là một giờ bốn tám phút. Nhìn phần cơm trên bàn, Y Thượng Tĩnh nở nụ cười: Duy Nhã là như vậy đấy, tuy rằng miệng cậu ấy nói không, nhưng trên thực tế, cậu ấy vẫn là người rất biết săn sóc.
38 Năm giờ một giây, Y Thượng Tĩnh đúng giờ bước ra cửa lớn của công ty Phỉ Hoa, sau đó trực tiếp đón xe đến nhà hàng Mĩ Vị. “Mẹ! Mẹ tới bao lâu rồi?” Y Thượng Tĩnh xuống xe, liền gặp Y mẹ đang chờ ở cửa lớn nhà hàng, nhận đồ từ tay Y mẹ, hơi có chút phàn nàn, “Trời lạnh như thế này, sao không vào đi ạ?”“Mẹ sợ con không đeo kính, tìm không thấy mẹ à! Con nói con xem, kính có gọng và kính sát tròng đều có, lại cố tình không mang, muốn làm người mù à!” Y mẹ lôi kéo Y Thượng Tĩnh đi vào trong, “Mẹ đã đặt phòng cả rồi! Chúng ta nhanh đi thay quần áo đi!”“Đặt phòng?!” Y Thượng Tĩnh có chút giật mình, nhưng rất nhanh liền có chút thầm oán, “Mẹ, mẹ thật là có lớn nói nhỏ, thay quần áo, đến toilet là được…”Y mẹ trừng mắt nhìn Y Thượng Tĩnh một cái, Y Thượng Tĩnh liền ngoan ngoãn ngậm miệng, mặc cho Y mẹ lôi kéo mình đi mở phòng, sau đó qua một hồi lăn qua lộn lại.
39 “Đùa… đùa cái gì vậy?” Y Thượng Tĩnh bị một câu này của Dịch Thiếu Ương dọa sợ không nhẹ, cả tay cũng quên rút về. “Chúng ta hôm nay là đến xem mắt, đúng không!” Dịch Thiếu Ương chưa buông tay, tiếp tục mê hoặc Y Thượng Tĩnh, “Tôi cảm thấy hai người chúng ta rất có duyên, lại là người quen biết cũ, vả lại cả hai đều đang xem mắt, không bằng, chúng ta thử xem xem đi! Tiểu Tĩnh!”Dịch Thiếu Ương nói một câu “Tiểu Tĩnh”, thành công khiến cho Y Thượng Tĩnh tỉnh táo lại, một trận lạnh run, bởi vì Y Thượng Tĩnh cảm thấy được trong mắt Dịch Thiếu Ương, không có vài phần thành ý, ngược lại là nhiều mê hoặc.
40 “Thực xin lỗi, tôi đã có bạn gái. ” Y Thượng Tĩnh đột nhiên cảm giác được vai bị người khác choàng lấy, nửa người trên bị ôm vào một lồng ngực cứng rắn, đồng thời truyền đến mùi rượu cùng mùi nước hoa nhàn nhạt, mùi nước hoa kia, có chút quen thuộc.