1 "Cởi đồ ra!" Câu thứ nhất hắn lạnh lùng nhã chữ.
"Tự cởi hoặc để tôi xé?" Câu thứ hai vẫn lãnh đạm, vô tình.
"Làm tình với cô, căn bản cũng chỉ vì nhu cầu.
2 - Triết Hàn, cậu xem hôm nay tớ mặc bộ đồ này đẹp không?
Một nữ sinh trung học tóc xoã chấm lưng, diện chiếc đầm voan trắng nhẹ nhàng, thanh thoát, miệng mĩm cười thật tươi với một nam sinh khác.
3 Bên trong phòng VIP, Trạch Lam vẫn gục mặt nép vào khuôn ngực rắn chắc của ai đó. Mắt nhắm nghiền, dáng đứng lại xiêu vẹo chẳng vững.
Còn Giang Triết Hàn, hắn thấy bản thân mình như bị sốc toàn tập.
4 Lưu Trạch Lam rời khỏi căn phòng ấy liền co chân chạy nhanh vào toilet, cô đong cửa nhốt mình bên trong mặc cho đám đồng nghiệp bên ngoài gọi lấy cô không ngớt.
5 8h sáng tại Tân thị.
"Phó tổng. . . ông nói cái gì. . . tôi bị đuổi!?" Giọng Lưu Trạch Lam thốt lên, vang ra cả bên ngoài.
Bên trong phòng, người đuoc gọi là phó tổng trạc hơn bốn mươi, dáng vẻ mập mập, mặt mũi cũng không mấy thân thiện.
6 Trạch Lam ôm thùng giấy to oành trước ngực rời khỏi Tân thị, đứng trước cửa chính, quay mặt lại ngước nhìn nơi này thêm một lần nữa, thở dài nói: "Rốt cuộc gắn bó cũng chẳng bao lâu.
7 < tít. . . tít. . . tít="">
Âm thanh từ chiếc đồng hồ báo thức reo mãi không ngừng, Trạch Lam nằm trên giường, kéo chăn bông ra khỏi đầu mà nhăn nhó: "Ồn chết đi được!"
Với tay cầm lấy chiếc đồng hồ đưa lại gần, Trạch Lam căng mắt khi thấy cây kim ngắn trên đó chỉ đúng số 8.
8 Dinh thự tại Tây thành, khu đất riêng biệt của Giang gia.
Giữa một căn phòng rất rộng, nhưng không gian lại vô cùng trống trải. Ngay trung tâm căn phòng, sát vách tường màu xám nhạt, một chiếc bàn bằng gỗ rất cao, bên trên được đặt hai ngọn đèn cầy bằng điện, ở giữa là một bát lư hương to bằng sành màu lam nhạt, được chạm trỗ tinh xảo.
9 Chiếc Audi S8 trang trọng rẽ vào một cánh cổng rất to màu đen, xung quanh được bao bọc bằng những bức tường thành rất kiên cố màu xám tro. Một tên trong xe bước ra, mở cửa cúi đầu: "Cô Lưu, mời cô!"
Trạch Lam bước xuống, đôi mắt nhìn bao quát sơ lược không gian mình đang đứng với sự e dè nhất định.
10 Hãy cùng CoCo mở màn bằng một cảnh H nhẹ :)
Trạch Lam bị nam nhân kia ô nhục đến không nói được lời gì ngoài khóc đến sưng cả mắt. Giang Triết Hàn lúc này vẫn chậm rãi quan sát cô, ánh sáng mờ nhạt bên ngoài cửa sổ hắc vào vừa hay soi rọi từ trên đầu và dừng lại ở phần ngực của cô.
11 Dư quản gia được lệnh của Tôn Nghị, tìm về một cô giúp việc trẻ tuổi để tiện chăm sóc cho Trạch Lam khi mà lúc sáng, sau khi gặp mặt Giang Triết Hàn, anh đã đi đến phòng để xem xét tình hình.
12 Warning lần nữa: bạn nào không hợp gu nữ chính bị cường bạo, có S (dù ít hay nhiều) và cảnh H liên tục thì tốt nhất không nhai bộ này nhé. Tránh cmt các kiểu lạc quẻ dùm CoCo!
Không một chút thương xót, không một chút khoang nhượng.
13 Coco bận việc nên tranh thủ viết, chương hơi ngắn nhé!
***
"Anh. . . không. . đừng mà. . . làm ơn. . . đừng làm vậy!" Trạch Lam hãi hùng thất kinh gào lên khi Giang Triết Hàn vừa nói lại vừa cầm lấy côn thịt trượt nhẹ vào cửa huyệt còn ướt đẫm của cô.
14 Trạch Lam bước ra khỏi phòng tắm, lê từng bước chân nặng nề khó khăn khi cả thân thể đau rát vô cùng. Suốt hai đêm liên tiếp, cô bị tên thiếu gia cầm thú kia mang ra hành hạ, hắn xem cô chẳng khác gì một công cụ để phát tiết.
15 6h tối, khu đất riêng biệt của Giang gia - dinh thự chính Giang gia.
Giang Triết Mỹ sau khi hết giờ làm việc đã lập tức lái xe đến căn dinh thự của gia đình.
16 Trạch Lam đêm nay vùng vẫy điên loạn hơn hết khi đã nhận ra kẻ ẩn mặt suốt hai ngày qua. Giang Triết Hàn bên trên vẫn khoá chặt hai tay cô, một tay lại tự do nhào nắn bên ngực tròn trịa, nơi nhũ hoa bị hắn nắm lấy rồi xoay đều, phút chốc đã dựng đứng vương cao.
17 Thân thể Trạch Lam nhẹ tưng như không khí, cô còn chẳng biết hiện giờ mình đang chìm trong một cơn ác mộng thực sự hay là giả. Cô nằm bẹp trên nệm, từng đợt hô hấp gấp gáp không ngừng nhả ra.
18 Biệt thự trắng, đồi Thang Sơn, phía Bắc thành phố.
Tá Đằng chậm rãi mở cửa một căn phòng, bên trong choáng ngộp bởi những đồ nội thất sa hoa, đắt đỏ được bố trí một cách rất có chủ đích.
19 Trạch Lam ngồi xếp mình lọt thỏm trong cái rọ kẽm vừa vặn, không chừa một khoảng hở để cô có thể cử động tay chân. Cô ngồi yên đến thở mạnh cũng không dám, lặng lẽ chắc cũng đã hơn bốn tiếng trôi qua.
20 Warning: nội dung thô bạo, cân nhắc kĩ trước khi đọc.
"Nè, em bám theo đám người đó đến cái nơi hẻo lánh đáng sợ như vậy, ngộ nhỡ. . . " Tố Dĩ Dĩ khẽ giọng trách móc, xung quanh nơi chiếc xe cô và Giang Triết Mỹ đang ngồi hoàn toàn vắng teo không một bóng người, một ngôi nhà lại càng không.