841 Dịch giả: thanh54321Thẩm Thạch hai tay từ từ nắm chặt, ánh mắt cúi thấp, thần sắc nhìn lại thì cũng không có biến hóa quá lớn, một lát sau mới thấp giọng hỏi: "Sau đó thì sao?"Bách Lý Tuyệt đáp: "Bọn chúng tuy có nhiều người, nhưng mà cũng không có dũng khí nổi điên, chứng kiến thi thể đầy trên mặt đất cũng không dám có hành động gì.
842 Dịch giả: kethattinhthu7- Y tới khi nào?Thẩm Thạch hỏi Hứa Tuyết Ảnh. Hứa Tuyết Ảnh suy nghĩ một chút, đáp:- Khoảng nửa tháng trước, muội cũng không biết làm thế nào y lại biết ca đã từng đến Hứa gia.
843 Dịch giả: thanh54321Lúc ấy Thẩm Thạch trở nên trầm mặc, cứ như vậy mà nhìn chằm chằm vào Cố Linh Vân hồi lâu, nháy mắt cũng không nháy mắt, cũng không nói bất cứ điều gì.
844 Dịch giả: thanh54321Thẩm Thạch tuy đang kích động nhưng vì hắn cố kiềm chế nên chỉ phát ra tiếng nghẹn ngào trầm thấp nhẹ vang lên trong phòng. Tiểu Tề hốc mắc chuyển hồng , quay người lui ra ngoài.
845 Dịch: Trác HồnCó lẽ, trên đời này, Thẩm Thạch có thể không quan tâm đến bất kì cách nhìn cùng ý kiến của người xung quanh, nhưng với hắn, Thẩm Thái lại không phải là một người bình thường.
846 Dịch: Trác HồnThẩm Thạch tưởng niệm phụ thân rất nhiều năm, cũng tìm phụ thân rất nhiều năm, đến nay, chuyện này dường như đã gần trở thành tâm bệnh trong hắn.
847 Dịch giả: hien055Một tòa Thanh Sơn không có tiếng tăm gì phía bên ngoài Thành Tây Lô, Âm châu có một dốc núi bằng phẳng quay về hướng mặt trời. Màu xanh hoa cỏ mềm mại, trên cây cành lá rậm rạp khẽ đong đưa mỗi khi gió núi thổi qua, quả là một nơi u tĩnh xinh đẹp.
848 Dịch giả: red Bên trong Lăng Tiêu Tông, cuộc đấu tranh chức vụ Chưởng giáo đời sau dần từ mạch nước ngầm biến thành sóng to gió lớn đều có nguyên nhân của nó cả, mà thân là môn hạ đệ tử Lăng Tiêu Tông, đồng thời do Thẩm Thạch có cơ duyên đến gần đến một số nhân vật chủ chốt nên Thẩm Thạch đương nhiên cũng không phải hoàn toàn không biết gì, trái lại, thậm chí có thể nói hắn đối với sự việc này rõ như lòng bàn tay.
849 Dịch giả: hien055Có một liền có hai, bầu không khí yên tĩnh bao nhiêu năm bên trong Lăng Tiêu Tông giờ đã không còn sót lại chút nào. Vì đại vị Chưởng giáo tương lai mà đám anh tài tuấn kiệt cùng thế lực khắp nơi nổ ra tranh đấu làm cho bên trong Lăng Tiêu Tông nhất thời trở nên một màn nhốn nháo.
850 Dịch giả: Phượng VũĐi trên con đường nổi danh vạn năm, xuyên qua biển người đông như thủy triều, cuối cùng Thẩm Thạch cũng tới được chân núi Thanh Long.
851 Dịch: Trác HồnThẩm Thạch nhảy vào trong động, tiếng gió bên tai đột nhiên nổi lên, theo thân thể rơi xuống ánh sáng bắt đầu nhanh chóng yếu bớt, thời điểm mắt thấy hào quang trên đỉnh đàu chiếu xuống muốn biến mất, một vòng ánh sáng từ bên người Thẩm Thạch nổi lên, Khuynh Tuyết Kiếm đỡ lấy thân thể của hắn, tiếp tục hướng phía dưới lao đi.
852 Dịch: Trác HồnBộ dạng Toản Địa Lão thoạt nhìn rất là thê thảm, Thẩm Thạch cũng chưa bao giờ tưởng tượng qua đến tột cùng là cái gì có thể tạo thành tổn thương mãnh liệt như thế đối với loại cự thú này, nhìn sang nó giống như là một tòa núi thịt đã chết.
853 Dịch: Trác HồnTrên Thanh Long Sơn, một thân bạch hồ ngồi xổm bên cạnh Trấn Yêu Trụ, thoạt nhìn giống như đang phơi nắng, rất là nhàn nhã, nhưng tựa hồ cũng có một chút mờ mịt.
854 Dịch: teo tranTrong bóng tối thâm sâu như vô biên vô hạn bỗng nhiên xuất hiện một cái bóng trắng, dù tâm trí cứng cỏi như Thẩm Thạch trong lòng cũng bị chấn động, vô thức dừng bước lại.
855 Dịch: hien055Ánh sáng trắng chói lọi ẩn mình trong bóng tối chợt được phóng thích, quang mang từ thanh trường kiếm cổ xưa bắn ra bốn phía lập tức bức lui Hắc Ám xung quanh; giống như mặt trời xuất hiện giữa đêm đen phát ra vô vàn ánh sáng rực rỡ vô cùng đẹp mắt.
856 Dịch: teo tranTừ sáng sớm đến chạng vạng tối,ngày qua ngày, hồ ly đứng trong rừng giữa sườn Thanh Long Sơn, trải qua từng ngày một. Đôi khi nó ngẩng đầu nhìn trời, cảm thấy thời gian trôi qua nhanh chóng, những đám mây trắng giống nhau cứ bay từ đầu núi này sang đầu núi kia, mặt trời và mặt trăng lên xuống, gió thổi qua rừng núi, bóng cây dao động.
857 Dịch: Trác HồnThẩm Thạch chậm rãi đi tới, mượn chút ánh sáng của thế giới dưới lòng đất, hắn dần dần thấy rõ phía trước xuất hiện hài cốt cực lớn, nếu như hắn nhớ không lầm, trước mắt hẳn là một cái hài cốt Cự Long cực kỳ khổng lồ.
858 Dịch: Trác Hồn"Tiền bối, tiền bối?" Thẩm Thạch ôm thân thể Hoàng Minh kêu lên không ngớt lời, mà Hoàng Minh vậy mà cũng còn có khí tức, quay đầu, trợn mắt nhìn Thẩm Thạch.
859 Dịch: red Trong lúc lòng Thẩm Thạch ngổn ngang trăm mối thì bên tai chợt truyền đến một tiếng nói nhỏ, là từ Hoàng Minh đang nằm trong lồng ngực hắn phát ra.
860 Dịch giả: Trác Hồn
So sánh với bộ dạng vênh váo tự đắc lúc mới xuất hiện, tên tiểu quỷ màu đen lúc này nhìn như đang hấp hối, giống như nguyên khí đại thương.