21 Thiếu niên này thoạt nhìn có vẻ cao bằng khoảng Thẩm Thạch, gương mặt ánh mắt giống bảy phần với lão Hầu từng gặp dưới núi trước đó, nhất là trên gương mặt cả hai đều có một miếng thịt.
22 Hai đệ tử Lăng Tiêu Tông đang thong dong đứng trên thềm đá đột nhiên ngẩng đầu lên, cùng lúc đó, ở trên đỉnh cao nhất của mỏm đá, vài bóng người cũng chợt nhúc nhích, hướng về phía mép núi nhìn xuống.
23 Ngồi giữa vách đá, hai thiếu niên trò chuyện cùng nhau, mượn tâm tình sau cuộc thoát khốn nguy hiểm vừa rồi, nói qua nói lại, chợt phát hiện ra hai người rất hợp ý.
24 Sắc mặt của Tôn Hữu biến hóa, Thẩm Thạch đứng bên cạnh có thể thấy rõ ràng, nhưng hắn không ngờ thần sắc của Tôn Hữu ban đầu có chút âm u, nhưng rất nhanh lập tức tan đi, hướng bên kia phất phất tay, đáp trả một tiếng, dường như chuẩn bị đi qua đó.
25 "Ha ha ha ha, hôm nay quả là một ngày đẹp trời. . . tiết trời thì ấm áp không một gợn mây. Hôm nay lại vừa đúng là ngày tiếp dẫn những đệ tử mới nhập môn, xem ra đây là điềm tốt biết đâu trong đám đệ tử mới này không chừng sẽ xuất hiện vài cái tuyệt đỉnh thiên tài nha.
26 Bên trong màn sáng trên Bái Tiên Nham hòa cùng tiếng phan âm trang nghiêm là tiếng ríu rít như bầy chim non của đám thiếu niên đệ tử. Từ bên trên nhìn xuống có thể thấy rõ sự thán phục kính sợ trên khuôn mặt của đám thân bằng quyến thuộc đối với đạo pháp thần thông của Lăng Tiêu Tông càng lúc càng tăng.
27 Thẩm Thạch đang đứng cùng Tôn Hữu, đột nhiên nghe được một câu nói không hề lưu tình chút nào như vậy thì cảm thấy kinh ngạc, quay đầu nhìn lại liền thấy ở bên cạnh cách hai người không xa là một cô bé mập mạp, màu da trắng nõn, khuôn mặt cũng có chút xinh đẹp, đôi mi thanh tú, mắt hạnh tinh nghịch liếc nhìn xung quanh.
28 Chung Thanh Lộ cười khẩy, khuôn mặt nhỏ nhắn mập mạp pha vẻ lạnh lẽo: "Chửi ngươi thì đã sao? Một tên nhóc con có cha là một gã tu đạo chẳng ra gì, phải dựa dẫm vào Tôn trưởng lão mới có được một chân bái nhập tông môn, giờ còn muốn một bước lên trời ? Nằm mơ đi !" Tôn Hữu thoáng nhìn nàng, rồi đột nhiên mỉm cười, nói: "Ta cảm thấy ngươi rất giống cha ta.
29 Hiện giờ bọn hắn đang đi trên con đường được xây dựng dọc theo bãi cát, sóng biển dập dềnh, chỉ cách bọn hắn không tới mười trượng. Con đường uốn lượn đi về phía trước, dãy núi nhấp nhô như đôi tay thon dài nhẹ nhàng ôm lấy biển cả vào lồng ngực, tạo thành một cái vịnh tự nhiên yên tĩnh.
30 Thẩm Thạch là người đầu tiên bước ra nộp Linh Tinh, Tô Hà ngồi xuống bên bàn, lấy giấy bút viết "Thẩm Thạch, hai viên Linh Tinh", mỉm cười: "Các ngươi yên tâm, hiện giờ thu Linh Tinh chỉ là tạm thời giữ hộ cho các ngươi, đến khi các ngươi tu luyện đến Ngưng Nguyên cảnh hoặc sau năm năm, tự nhiên sẽ trả những thứ hôm nay lại cho các ngươi.
31 Buổi tối nay, trong màn đêm với tiếng gió biển và sóng triều, đảo Thanh Ngư trông giống như một chú cá trắm đang chìm trong giấc ngủ say, nằm yên tĩnh giữa những làn sóng cuồn cuộn trong biển khơi.
32 Chương 31: Thanh Ngư tụ tập Rời khỏi động phủ ra đường lớn, cảnh tượng đầu tiên hắn nhìn thấy là bãi biển sạch sẽ trắng tinh, nước biển xanh thẳm trong suốt nhè nhẹ gợn sóng, biển trời một màu, gió biển thổi vào từng trận, xa xa những cánh chim biển thuận gió bay lượn, hệt như đang ở trong thế ngoại đào nguyên.
33 Đủ loại âm thanh tiếng nói ồn ào như một cơn sóng lớn trùm lấy đám thiếu niên, đám đứng đầu chắc là nhìn thấy cái gì đó làm chúng sợ hãi, nhưng đám ở phía sau thì không nhìn thấy nên nổi lòng hiếu kỳ, nhao nhao chen chân chạy lên.
34 Đỉnh điện với những điểm sáng trông như bầu trời đầy sao, những ngôi sao vĩnh hằng bất diệt trông phảng phất như những viên đá quý tinh xảo, đẹp đẽ được khảm nạm lên trời đêm bao la, bát ngát.
35 Chương 34: Cắn trả Tôn Hữu ngồi bên cạnh có vẻ khá khẩm hơn rất nhiều, tuy cũng có vẻ mệt mỏi, nhưng thần sắc vẫn rất hưng phấn, ánh mắt đầy vẻ quan tâm nhìn Thẩm Thạch không rời.
36 Chương 35: Cậu nhỏ "Thẩm Thạch!" Vừa đi ra Thần Tinh Điện được mấy bước, Thẩm Thạch đã nghe có người kêu mình, xoay sang nhìn, dưới một cây to cách khoảng chục bước, Tôn Hữu đang đứng cười vẫy tay với hắn, bên cạnh còn có hai thiếu niên, một nam một nữ.
37 Chương 36: Nhiệm vụ "Các ngươi vừa tới Thanh Ngư Đảo, tu luyện chưa có chút đạo hạnh nào, những chuyện bắt Yêu, canh chừng linh dược, hộ trận, quật tinh đều không làm được, chỉ làm được những nhiệm vụ đơn giản, trong danh sách nhiệm vụ của bảng gỗ trắng (bạch bảng), ta thấy có ba cái phù hợp với các ngươi.
38 Chương 37: Hồng Bạng thôn Muốn chế tác một tấm Phù Lục, đương nhiên không thể nào tự nhiên là làm ra được, trái lại, Phù Lục chi thuật là thuật pháp Ngũ Hành, tài liệu sử dụng cũng phải được chế tạo chuyên biệt, có quy chế riêng, tuổi Thẩm Thạch tuy không cao nhưng từ nhỏ đã bị cha ép buộc học Phù Lục chi đạo nhiều năm, nên hiểu khá rõ về tài liệu chế tác Phù Lục.
39 Chương 38: Đồ tể Tộc trưởng Hồng Bạng tộc cười cởi mở, mở nắp lồng, thò tay vào lôi ra một con tôm màu xanh, to cỡ cánh tay trẻ con. Đám thiếu niên buột miệng kinh hô, tôm biển to như thế, nhiều người quả thật đây là lần đầu tiên mới nhìn thấy, nhất là con tôm này nhìn không bình thường, đầu rất lớn, lại còn vô cùng quái dị, mặt như mặt quỷ, mặt xanh nanh vàng hung ác vô cùng, nó vẫn còn đang sống, những cái chân cố sức giãy dụa, miệng phát ra thanh âm chói tai "Chi.
40 Chương 39: Bóc vỏ tôm Cả bờ biển im thin thít, Tôn Hữu nhìn Thẩm Thạch như nhìn một người lạ, ngạc nhiên nhìn Thẩm Thạch sắc mặt hờ hững, tay cầm dao sắc, Hầu Thắng với các thiếu niên còn lại cũng ngây người, ngay cả Hải Tinh, cũng kinh ngạc nhìn Thẩm Thạch.