21 Chém con trai độc đinh của thành chủ, đương nhiên Lucia không có khả năng ngồi ở đây chờ người ta kéo viện binh đến, tuy hiện tại cậu là Ma Pháp Sư cao cấp, nhìn Phillis chắc ít nhất cũng là Kiếm Sĩ cao cấp, nhưng thành Fergusater là thủ đô của Moya, khẳng định không thiếu Đại Ma Pháp Sư, Đại Kiếm Sư linh tinh gì đó làm hộ vệ, thậm chí nói không chừng còn có một hai Ma Đạo Sư ở nơi này.
22 Lucia vừa mới đi, đội hộ vệ của thành chủ đã tìm đến cửa Thần Điện, chỉ là sự tình liên quan đến Thần Điện Quang Minh, cho nên đội hộ vệ cũng không dám tùy tiện hành động.
23 Bộ ngực…bằng phẳng….
Nhìn bộ ngực còn phẳng hơn cả đồng bằng của Phillis, Lucia cảm thấy thế giới quan của mình lại một lần nữa bị sụp đổ, trước kia Phillis mặc quần áo tương đối rộng rãi, hơn nữa vừa nhìn cũng thấy được y còn nhỏ tuổi, Lucia cứ nghĩ có lẽ là do cô nàng còn chưa phát dục tốt, nhưng sự thật trước mắt đã đánh nát tất cả những điều Lucia tự cho là đúng, người ta không phải không phát dục tốt, mà là hoàn toàn không phát dục được!
Lucia bị đả kích hỗn độn trong gió, nói xứng đôi gì chứ? Nói cô vợ nhỏ gì chứ? Đều đã đi đâu hết vậy?
Lại thêm một tiếng ‘xoạt’, quần áo trên người Phillis hoàn toàn nát bươm, da thịt trắng bóng triệt để lõa lồ ra bên ngoài, ánh mắt của Lucia không tự giác bay xuống nửa người dưới của Phillis, thực ra cậu cũng không biết mình còn chờ mong cái gì nữa.
24 Không khí trong Giáo Đình gần đây rất trầm thấp, nguyên nhân không có gì khác ngoài việc, Thánh Tử đại nhân mĩ lệ cường đại của bọn họ ngày mai phải rời khỏi Giáo Đình, khởi hành đến học viện Kleist.
25 Alvis và Lucia cùng tuổi với nhau, Alvis là hoàng tử nhỏ nhất của quốc vương Xigal, rất được quốc vương sủng ái, nhưng vì sinh non, cho nên tiên thiên(1) không đủ, cơ thể suy yếu, từng có vài lần thiếu chút nữa đã chết non, thật vất vả mới kéo dài mệnh đến năm tám tuổi, kết quả còn bị kẻ xấu hạ độc, cơ thể vốn đã khỏe mạnh lập tức suy sụp trở lại.
26 “Ta nói nè, ngươi gấp như vậy làm cái gì, ngay cả cơm cũng không ăn đã chạy tới đây. ”
Arnold không để ý đến giọng nói ở trong đầu, chỉ đi thẳng tới bên giường, ngồi xuống, nhìn gương mặt đang ngủ say của Lucia ở trên giường, ngón tay khẽ động, một làn sương mù màu đen mỏng manh chui vào trong cơ thể Lucia, chỉ trong chớp mắt, hô hấp của cậu càng thêm bằng phẳng.
27 Jocelyn gõ cửa rồi đứng đợi ở bên ngoài, sau một hồi lâu mới nghe tiếng nói thanh nhuận của Thánh Tử đại nhân truyền ra qua cánh cửa, “Các ngươi chờ một lát.
28 Arnold dở khóc dở cười nhìn ly sữa bò bị đẩy đến trước mặt, không nghĩ tới anh cư nhiên còn nhớ tới chuyện hắn ‘chán ghét’ uống sữa bò.
Nhưng mà có thể khiến anh vui vẻ một chút, làm cái gì cũng đáng giá.
29 (Editor: Lucia đã quay trở lại rồi đây *tung hoa*)
Bởi vì tốc độ của Bằng Mã cũng không nhanh, nên cho dù Xigal cách Thánh thành không xa, nhưng Lucia vẫn mất tận ba ngày mới đến được Xigal.
30 “Ngươi làm sao thế?” Jocelyn lấy khuỷu tay đẩy nhẹ Sandy ở bên cạnh.
“A, không có gì. ” Ánh mắt phức tạp nhìn về phía Arnold đang ngồi cùng một chỗ với Lucia, Sandy suy sụp nói, vốn tầm mắt chỉ nhìn Arnold nhưng cuối cùng vẫn không tự giác được chuyển sang lên người Lucia ngồi cạnh hắn, nhìn khuôn mặt ôn hòa cười nhẹ ngắm phong cảnh ngoài cửa sổ, nhìn ngón tay trắng nõn mượt mà cầm chén trà….
31 Sau khi nói hai ba câu đuổi Duke đang kích động đi, Lucia cảm thấy chuyện đi đến khu mộ cũng không phải là chuyện nhất thời, chung quy còn không rõ cái khu mộ đó đang có tình huống gì, hơn nữa người ta cũng có nhu cầu cần nghỉ ngơi, không thì sao có tinh lực mà đối phó với tình huống có khả năng phải chiến đấu kế tiếp cơ chứ.
32 Mặt biển màu lam nhu hòa như tơ lụa, gió thổi mặt nước lăn tăn, từ trên cao nhìn xuống, nước biển mênh mông, vô bờ vô bến. Một trận gió đánh tới, nước biển cuộn sóng, trận gió đó đang vọt tới bờ, một tầng lại một tầng, phát ra tiếng ‘Ào…ào…’ tuyệt vời.
33 Vào rừng, cảm giác phảng phất như đôi mắt tràn ngập mong chờ của lão trấn trưởng vẫn đang ở phía sau, tâm tình của cả đội đều trở nên trầm xuống.
Ở bên ngoài nhìn không rõ, lúc đi vào trong, cái loại sương mù màu trắng đặc này mới chính thức biểu hiện ra uy lực của nó, màu trắng đậm đặc quay chung quanh mọi người, cho dù cách nhau nửa mét cũng chỉ có thể vỏn vẹn thấy rõ một cái bóng lờ mờ mà thôi.
34 Lucia buông tay Arnold, đi ra từ phía sau bọn Kỵ Sĩ, khuôn mặt tuấn mỹ tinh xảo không khiến ánh mắt của những người đó có một chút biến hóa. Đối mặt với người nhìn qua rất quen thuộc kia, Lucia thoáng nhăn mày, hỏi: “Ngươi là con trai trấn trưởng?”
Người thủ lĩnh nghe Lucia nói, trong nháy mắt biểu tình kinh hỉ hiện lên trên gương mặt thanh tú, hai mắt nhìn Lucia, sau đó tiến lên một bước, giọng kích động hỏi: “Ngài quen biết cha ta?”
Biểu tình trên mặt người thanh niên có thể nói là không hề có sơ hở, nhưng Lucia cũng không dám khinh thường, cậu cẩn thận lui về sau một bước, sau đó lấy pháp trượng từ trong không gian ra, trên mặt lại mang tươi cười ôn nhu ấm áp, đáp: “Đúng vậy, trước khi chúng ta lên núi có thấy trấn trưởng, ông ấy rất nhớ ngươi.
35 Năm người thấy kích kia không trúng, cũng không tiếp tục dây dưa, thừa dịp bọn Lucia chưa kịp phản ứng, lập tức phân tán ra chạy vào trong rừng.
“Đuổi theo! Bắt lấy bọn họ, đừng để bọn họ chạy thoát.
36 Đến khi Jocelyn vác một thùng nước chạy về, vừa xốc màn cửa lên, chuẩn bị đi vào bên trong, thì đã bị Arnold mặt đầy tươi cười chặn ở cửa, “Để ta mang vào, ngươi sớm đi nghỉ đi.
37 Đến bên người Arnold, trên tay hắn là một dây leo phổ thông, chú ý tới ánh mắt mang ý hỏi của Lucia khi nhìn cái dây leo, Arnold vuốt ve dây leo màu lục trong lòng bàn tay, cười khẽ, giải thích: “Anh, nhìn qua dây này cũng giống mấy cái dây leo bình thường khác, nhưng lúc sờ lên thì lại không có cảm giác như khi sờ lên một cái dây leo.
38 Nắng sớm ấm áp mà ôn nhu, tầm nhìn đã được rõ ràng, đoàn người chỉ tốn hơn một tiếng là đến được chỗ bên cạnh rừng núi, xuyên qua cây cối xanh um, có thể ẩn ẩn thấy được một bóng người lưng gù tới tới lui lui tại chỗ.
39 “Thánh Tử đại nhân, chúng ta trực tiếp đến Kleist hay là?” Jocelyn ở ngoài xe ngựa dò hỏi.
Lucia tận lực xem nhẹ ánh mắt đối diện của Arnold, nói với Jocelyn: “Đi tìm một quán trọ nghỉ ngơi chuẩn bị một chút trước, sau khi ăn cơm xong sẽ đi Kleist.
40 Lucia không nghĩ tới Alvis sẽ nghĩ đến tận đó, nhưng đúng là Ma tộc đã bắt đầu xuất hiện tung tích từ năm trước rồi, cho nên cậu cũng tiếp lời, “Ừ, cũng vì chuyện này mà đến Kleist hơi muộn một chút.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ
Số chương: 97