61 Thẩm Văn Xương nhận được điện thoại của Phó Cảnh Phi, quả nhiên là giận không kềm được, ước gì có thể trực tiếp quẳng điện thoại đi. Nhưng quyền thế của Phó gia không chỉ là nói suông, bây giờ hắn vẫn không cách nào xem nhẹ.
62 Sắc mặt của Thẩm Văn Xương khó coi đến cực điểm, vô cùng tức giận: “Phó Cảnh Phi!”“Tôi không có thời gian nói nhảm với anh, chuyện do Mộc Diệp làm ra, cô ta phải trả giá, còn nên xử lý thế nào thì giao cho Lạp Lạp quyết định.
63 Vẻ mặt biến hoá của Thẩm Văn Xương trong mắt Mộc Lạp Lạp có thể nói là cực kỳ ngoạn mục, thậm chí không nhịn được nghĩ, Thẩm Văn Xương vào lúc này có lẽ là rất ghét cô.
64 Đã trải qua hai kiếp, gặp phải rất nhiều hiểu lầm cùng không hiểu, khi tất cả mọi người nghi ngờ cô, suy đoán cô, Phó Cảnh Phi đều tin tưởng cô vô điều kiện, dành cho cô quan tâm sâu sắc nhất.
65 “Tôi báo thù cho em, Mộc Lạp Lạp, em không thể đặt bản thân mình vào trong nguy hiểm. ” Giọng nói của Phó Cảnh Phi mang theo hơi thở khiến người ta khó có thể hình dung, giống như đang tức giận, nhưng cũng không phải đối với Mộc Lạp Lạp.
66 “Chú Phó, chú làm cái gì…” Mộc Lạp Lạp theo bản năng lui về sau một bước, trên mặt có khiếp sợ rõ ràng. Mặc dù thái độ của chú Phó đối với cô luôn khách sáo, nhưng chưa bao giờ vẻ cung kính như giờ phút này.
67 Một giấc ngủ này có thể nói là không biết trời đất, kéo lại rèm cửa sổ, trong phòng liền hoàn toàn tối tăm, tạm thời thắng Mộc Diệp một lần, loại tâm tình vui vẻ này khiến Mộc Lạp Lạp ngủ hết sức yên ổn.
68 Nụ cười trên mặt Mộc Diệp hoàn toàn cứng lại, nhưng nhanh chóng khôi phục bình tĩnh. Ả không khóc lóc sướt mướt xin tha thứ giống như nhiều người làm chuyện xấu bị vạch trần, chỉ ngẩng đầu nhìn Thẩm Văn Xương: “Anh đang giận em sao, giận em làm chuyện này?”Biểu hiện của ả rất bình tĩnh, Thẩm Văn Xương thấy ánh mắt của ả cũng từ từ bình tĩnh lại.
69 Ngày hôm sau trước khi đến tập đoàn Thẩm thị, Mộc Lạp Lạp bỗng có một loại cảm giác như là nhớ nhà. Trên thực tế chỉ ở chỗ này vài ngày mà thôi, nhưng dầu gì cũng là công việc đầu tiên sau khi cô sống lại, bởi vậy cho cô ký ức còn sâu sắc hơn so với những nơi cô từng làm việc kia.
70 Phòng làm việc vốn đang ầm ĩ náo nhiệt lập tức yên tĩnh lại, trở nên lặng ngắt như tờ. Đề tài mọi người sôi nổi bàn luận không được tiếp tục nữa. Người vừa mới nói chuyện kia cũng che miệng lại, cố gắng làm giảm bớt cảm giác về sự tồn tại của mình, cảm thấy may mắn lời vừa rồi mình còn chưa đề cập đến một cái tên, không thì lúc này thật sự bị bắt gặp tại trận.
71 Chẳng phải là diễn kịch sao, ai mà không biết diễn chứ?Mộc Lạp Lạp nhắm mắt, khi mở ra lại thì làm cho mặt mình đều là ưu thương. Có người chú ý tới vẻ mặt cô thay đổi, tuy rằng tất cả mọi người đang trong nỗi kinh ngạc đối với quan hệ chị em của Mộc Lạp Lạp cùng Mộc Diệp, nhưng đã có tâm tư bén nhạy chuẩn bị bắt đầu tiến hành hành động ôm đùi.
72 Đương nhiên là Mộc Lạp Lạp không cách nào lãnh hội được một tuần này Phó Cảnh Phi xuất ngoại, đối với người đồng hành mà nói là có bao nhiêu dày vò. Tất cả công việc đều bị dồn nén cao độ, mỗi khảo sát, hội nghị, đàm phán đều chỉ có thời gian cực kỳ ngắn, hành trình chặt chẽ, ngay cả trợ lý bình thường nhất cũng sắp ăn không tiêu.
73 “Các cô đều là đồng nghiệp của Vũ Tây à? Cùng một bộ?” Người đàn ông lái xe mở miệng hỏi một câu. Khưu Dĩnh là một cô gái dáng dấp rất xinh đẹp, nhưng trên mặt trang điểm rất dầy, khiến cho nhiều người hoài nghi gương mặt dưới trang điểm tinh xảo rốt cuộc là như thế nào.
74 Thượng Kha trái lại vẫn rất ga lăng, xuống xe mở cửa xe cho các cô gái. Lúc Mộc Lạp Lạp xuống xe, cánh tay y lơ đãng đụng phải cô. “Xin lỗi. ”Mộc Lạp Lạp lắc đầu: “Không sao.
75 Những lời này khiến Mộc Lạp Lạp vốn dợm bước đi bỗng dừng lại, cô cứng ngắc tại chỗ, vẻ mặt rất kinh ngạc. “Lúc vừa nhìn thấy cô là tôi đã cảm thấy quen quen, mới rồi rốt cuộc nhớ tới, cô chính là cái người bị đuổi ra khỏi Mộc gia.
76 Từ sân bay đến Phó gia cũng không gần lắm, lúc Phó Cảnh Phi tới nơi thì trời đã tối xuống từ lâu. Đậu Đậu thính tai, nghe bên ngoài có tiếng xe liền bắt đầu ở sân sau kêu lên.
77 Khi đó, Thượng Kha vừa khéo nắm lấy vai Mộc Lạp Lạp xoay cô hướng về phía y, toàn thân Mộc Lạp Lạp đều giống như tựa ở trong ngực y. Cho dù Mộc Lạp Lạp dùng sức giãy dụa nhưng trước sau không ngăn nổi sức lực của một người đàn ông.
78 Thượng Kha lúc này rốt cuộc nói không ra lời. Đến giờ khắc này y cũng coi như hiểu rõ, bất kể y nói cái gì, chỉ bằng hành vi vừa rồi của y đối với Mộc Lạp Lạp, kết cục đã được quyết định từ sớm.
79 Có đôi khi Mộc Lạp Lạp thật sự cảm thấy tính nết của Phó Cảnh Phi này rất xấu xa, thường làm ra một số việc khiến cô xấu hổ. Giống như lúc này, anh thong dong tự đắc ôm cô như vầy, hoàn toàn không có chút mất tự nhiên nào.
80 Chiếc áo sơ mi màu đen đoán chừng là bị rách trong lúc dây dưa với Thượng Kha vừa rồi. Hai nút áo dưới cổ áo bị đứt, lộ ra cần cổ thon dài cùng xương quai xanh xinh đẹp của Mộc Lạp Lạp.