21 “Này, mày làm được bài 5 toán không?”
Nga vừa mới đến đã hỏi Liêm ngồi cạnh, Liêm từ tốn rút quyển vở ra:
“Đây, xong lâu rồi”
“Hí hí, cảm…. ”
Đang định cầm lấy cuốn vở từ tay Liêm, Nga đã ngẩn tò te vì cậu bất ngờ rụt tay lại.
22 Minh quay lại nhìn mấy đứa, ra hiệu “Cứ về đi”, hiểu ý, năm người liền kéo nhau ra ngoài. Bây giờ trong lớp chỉ còn hai người, Khang gấp quyển sổ lại, đứng dậy tiến về phía Minh.
23 Dương quan sát người đang đứng trước mặt mình, Khôi trông sáng sủa, thông minh, có nét dễ thương bởi làn da trắng, mắt đen láy và nụ cười rất đẹp. Lần trước khi đi cùng nhóm bạn của Minh, Dương đã không để ý kỹ vì so với những người khác, Khôi ít nói hơn rất nhiều.
24 Minh mở to mắt nhìn Dương, câu nói vừa rồi như đập chính giữa đỉnh đầu khiến cậu choáng váng. Không tin vào tai mình, Minh hỏi lại:
“Ông…ông vừa nói cái gì thế?”
Dương khẽ thở dài, lúc nói ra điều vừa rồi cậu cũng thấy ngại lắm chứ, đang yên đang lành lại đi nhắc tới mấy chuyện như thế, mà không nói ra thì lòng cứ canh cánh không yên.
25 Dương vừa dứt lời, cả căn phòng liền chìm trong yên lặng. Minh đơ cả người ra, mắt nhìn Dương với sự ngỡ ngàng, Dương biết
chuy
ện này rất sốc với Minh nên không nói gì thêm mà chỉ ngồi nhìn Minh chờ đợi.
26 Buổi tối
Sau bữa tối vui vẻ cùng cả nhà, Dương và Minh trở về phòng. Tắm rửa sạch sẽ xong, cả hai nhảy lên giường rồi mở tivi, vừa xem
phim
vừa cười nói, bàn tán sôi nổi.
27 “GÌ CƠ Ạ???”
Minh sửng sốt nhìn bố mẹ, hai mắt mở to như chưa từng được mở, miệng há hốc. Mẹ cậu cười:
“Con không nghe rõ à? Bố mẹ bảo là chị Phương du học về rồi”
“Thật…thật chứ ạ?”
Minh vẫn không khỏi bất ngờ, nghe tin chị họ về nước làm cậu rất vui mừng, đến nỗi phải hỏi đi hỏi lại cho chắc chắn.
28 Phía cuối lớp, Ly đang ngồi tán chuyện với Minh, quan sát cảnh tượng vừa rồi thì cùng bò ra bàn mà cười. Bất chợt, Ly hỏi:
“Mày với Khang dạo này sao rồi?”
“Ý gì đây?” – Minh nhíu mày
“Thì có tiến triển gì không? Từ hôm tao với mày tâm sự về Khang đến giờ là gần 1 tháng rồi đấy”
“Mày biết rồi mà, ngay gần đây xong”
“Là chuyện thơm má hôm qua ý hả? Trời ơi vậy hóa ra…” – Ly sửng sốt
“Không không, ý tao là cái độ biến thái của hắn có tiến triển”
Ly thừ người ra vì câu nói của Minh:
” Thế vẫn dừng lại ở “khô
ng gh
ét khi bị trêu nữa” à? Buồn thế”
“Ờ thì…cũng không hẳn”
Minh có vẻ ấp úng, làm Ly sáng mắt lên:
“Thế nghĩa là có tiến triển mà”
“Nhưng mà không…kiểu như…aishh…khó nói lắm”
Mỗi khi nhắc đến Khang là Minh lại không biết phải diễn tả chính xác cảm xúc của mình thế nào.
29 Minh há hốc miệng khi câu hỏi của chị Phương vừa bật ra, ánh mắt Phương đầy nghi hoặc khiến cậu điếng người. Ngay lập tức, trong đầu Minh xuất hiện nỗi lo sợ rằng chị Phương đã biết chuyện vừa xảy ra trong phòng cậu, chỉ có điều ấy mới có thể giải thích vì sao Phương lại tự dưng hỏi cậu như thế.
30 Giờ ra chơi
“Minh muốn ăn gì không tí nữa tôi mua cho?”
Khang choàng tay qua vai Minh nói bên tai cậu. Minh không thèm nhìn lại, gỡ tay Khang ra:
“Không cần đâu”
“Cậu sao thế?” – Khang nghiêng đầu
“Không sao cả” – Minh đáp cụt lủn
“…”
Khang nghĩ ngợi gì đó, rồi chợt lên tiếng:
“Cậu…ghen à?”
“Hả???…Không!!! Ai…ai nói là tôi ghen chứ”
Minh lập tức phản ứng, chối lên chối xuống như thể mình vừa bị bắt lỗi nghiêm trọng vậy, trong khi hai má đỏ dần lên tố cáo cậu đang chống chế.
31 1:00 pm
Câu lạc bộ đã hoàn thành bài tập, ai nấy cũng phấn khởi thu dọn đồ đạc ra canteen để giải khát, chỉ còn một nhóm mấy bạn đang đứng tán gẫu cùng Dương.
32 2:30 pm
*Ding dong*
“…”
*Ding dong*
“…Ư…”
Minh cựa mình tỉnh dậy, dưới nhà tiếng chuông cửa đang vang lên, khiến cậu có hơi khó chịu vì bị đánh thức.
33 5:00 pm
Dương đã về từ lâu, Siêu thì vừa về nhà là lên phòng chơi game nên Minh chả có ai để nói chuyện, bài tập cậu cũng đã làm xong từ sớm. Đang nằm ngán ngẩm suy nghĩ về những chuyện xảy ra trong ngày thì cậu nghe tiếng mở cửa, vội chạy xuống nhà.
34 “Chào Minh, cậu đang mong tôi đấy à?”
Khang cười tươi đáp lại, giọng có phần trêu chọc. Còn Minh nhận ra phản ứng vừa rồi của mình thì ngượng quá mà cãi:
“…Đâu có, tôi…bất ngờ thôi”
Vừa nói vừa đỏ mặt, Minh luống cuống tìm cách che mặt đi không để cho Khang thấy, nhưng Khang tiếp tục:
“Vậy sao cậu lại có vẻ mừng khi thấy tôi thế?”
“Không phải, tại…tại…”
“Chà, hết cãi nổi rồi kìa”
Khang cúi xuống gần mặt Minh cười châm chọc, rồi cứ thế đi thẳng vào trong nhà, mặc cho cậu đứng ngẩn ra ở cửa.
35 “Chị về rồi đây”
Phương vui vẻ bước vào phòng Minh vì thấy cửa mở. Minh đang ngồi gõ gõ trên laptop, cười đáp:
“Chào chị”
“Ủa, túi gì đây? Bánh à em?”
“Vâng”
Phương cầm chiếc túi lên săm soi, rồi hỏi tiếp:
“Toàn bánh xốp, mà đúng loại em thích này Minh? Em mua đấy à?”
Minh hơi đỏ mặt, vừa tránh không nhìn chị Phương vừa đáp:
“Khang mua đấy ạ…”
“Úi trồi, Khang đến lúc nào thế?” – Phương hớn hở, vẻ mặt “fangirl” bắt đầu xuất hiện
“Trưa nay ạ”
Minh cố hết sức để tỏ ra bình tĩnh khi trả lời.
36 Ngày hôm sau
“Đến sớm thế Minh?”
Dũng tươi cười kéo ghế ngồi xuống
“Ừ, chuông là tớ xuống đây luôn mà” – Minh cười đáp
“Chúng ta học luôn nhỉ?”
“Ừ, cậu xem bài này nhé”
Vậy là Minh và Dũng tiếp tục với những bài trong sách luyện tập, vừa làm cả hai vừa trò chuyện rất vui vẻ.
37 Tháng 12 của sự căng thẳng vì thi cử đã qua, học kỳ I kết thúc, tất cả học sinh giờ đây đều có thể “quậy” tưng bừng sau suốt một thời gian ôn luyện vất vả.
38 Cuộc hành trình tiếp tục, sau khi chứng kiến cú ngã đột ngột của Minh, mọi người bắt đầu cẩn thận hơn, cả đám con trai hiếu động cũng chậm lại, không dám thể hiện nữa.
39 Minh đi lấy túi hộ Di, vốn là để tạm thời tách khỏi nơi ồn ào ấy cho bình tâm lại. Cậu vẫn chưa hết xấu hổ vì đã để Khang nghe thấy những lời từ tận đáy lòng mình, giờ lại thêm sự náo nhiệt của các bạn xung quanh, ngồi thêm một lúc chắc rối tung đầu óc lên mất.
40 Tiếng chim hót cùng những tia nắng buổi sớm làm Minh thức giấc. Mọi khi vào cuối tuần cậu vẫn thường ngủ nướng, nhưng việc ở trong khách sạn và không khí trong lành của vùng núi đã khiến cậu dậy sớm hơn bình thường.