Chương trước: Chương 110: Bạch Quốc
1. Chương 1: Bay
2. Chương 2: Kỳ Quái Loạn Thạch
3. Chương 3: Truyền Thừa Trận Pháp
4. Chương 4: Cảnh Giới Long Tu Giả
5. Chương 5: Độ Kiếp
6. Chương 6: Tu Luyện
7. Chương 7: Ly Khai
8. Chương 8: Trận Chiến Đầu Tiên
9. Chương 9: Giết Chết
10. Chương 10: Huyết Quỷ Thành
11. Chương 11: Điều Kiện Vào Tông Môn
12. Chương 12: Cao Lý
13. Chương 13: Ta Cũng Có Linh Căn
14. Chương 14: Huyết Linh Căn
15. Chương 15: Cao Lý Với Thương Hùng
16. Chương 16: Tốc Độ Khủng Bố Và Nỗi Lo Của Du Vân
17. Chương 17: Chiến Đấu
18. Chương 18: Du Vân Âm Hiểm
19. Chương 19: Về Tông Môn Và Túi Trữ Vật
20. Chương 20: Say Mê
21. Chương 21: Thắng Hồng
22. Chương 22: Sáu Gia Tộc Lớn
23. Chương 23: Giọng Nói Trong Tượng Đá
24. Chương 24: Quỷ Phong
25. Chương 25: Giải Thích
26. Chương 26: Phân Phát Đồ Đạc
27. Chương 27: Tu Luyện
28. Chương 28: Sóng Ngầm Chớp Động
29. Chương 29: Tham Lam
30. Chương 30: Quỷ Động - Sát Ý
31. Chương 31: Ngươi Có Thể Đi Chết Được Rồi
32. Chương 32: Quỷ Xích Quả
33. Chương 33: Làm Gì Có Chuyện Dễ Dàng Như Vậy
34. Chương 34: Long Khí Mười Một Tầng
35. Chương 35: Thu Hoạch Lớn
36. Chương 36: Xem Xét Thu Hoạch
37. Chương 37: Long Khí Mười Ba Tầng
38. Chương 38: Chu Lượng
39. Chương 39: Hóa Dịch Đan
40. Chương 40: Trò Chuyện Với Đường Lôi
41. Chương 41: Không Gian Phế Tích
42. Chương 42: Đường Lôi Thần Bí
43. Chương 43: Bị Gọi Tên
44. Chương 44: Lợi Dụ
45. Chương 45: Các Đại Tông Môn
46. Chương 46: Kế Hoạch Phát Động
47. Chương 47: Xuất Phát
48. Chương 48: Vào Không Gian
49. Chương 49: Dùng Tu Sĩ Làm Chủ Dược
50. Chương 50: Âm Cơ Và Bị Đuổi Giết
51. Chương 51: Hang Động
52. Chương 52: Long Dịch Cảnh
53. Chương 53: Long Ngọc
54. Chương 54: Vào Phế Tích
55. Chương 55: Cuốn Sách Màu Đỏ Phản Ứng
56. Chương 56: Không Gian Sụp Đổ
57. Chương 57: Truyền Tống
58. Chương 58: Ngũ Hành Ấn - Ngũ Hành Môn
59. Chương 59: Sắp Xếp Thu Hoạch
60. Chương 60: Lần Đầu Tiên Thấy Phàm Nhân
61. Chương 61: Dùng Tay Ăn Ngon Hơn...
62. Chương 62: Lam Tinh Thành
63. Chương 63: Chuẩn Bị Chiến Tranh
64. Chương 64: Thái Dương Quốc
65. Chương 65: Thấy Long Ngọc
66. Chương 66: Lục Bình
67. Chương 67: Đánh Chết Trúc Cơ Sơ Kỳ
68. Chương 68: Bị Đuổi Giết
69. Chương 69: Lao Xuống Vực Sâu
70. Chương 70: Lục Thống Giận Dữ
71. Chương 71: Long Mạch
72. Chương 72: Chiến Sự Ở Nam Việt Quốc
73. Chương 73: Long Dịch Cảnh Hậu Kỳ
74. Chương 74: Long Linh
75. Chương 75: Luyện Tập - Tu Luyện
76. Chương 76: Long Đan - Hư Không?
77. Chương 77: Độ Kiếp (1)
78. Chương 78: Độ Kiếp (2)
79. Chương 79: Hóa Giao
80. Chương 80: Hỏa Ấn
81. Chương 81: Chiến Lực Của Du Vân
82. Chương 82: Trương Minh
83. Chương 83: Đấu Giá Hội
84. Chương 84: Quy Tắc Đấu Giá Hội
85. Chương 85: Bắt Đầu Đấu Giá
86. Chương 86: Lưu Tinh Kiếm
87. Chương 87: Bản Đồ
88. Chương 88: Tế Luyện Lưu Tinh Kiếm
89. Chương 89: Long Đan Hai Tấc - Trung Kỳ
90. Chương 90: Hai Đồng Tử Và Cung Điện Chín Tầng
91. Chương 91: Tây Hải Liên Minh
92. Chương 92: Vào Cung Điện
93. Chương 93: Bên Nào Cũng Có Mục Đích
94. Chương 94: Huyễn Mộng Quốc?
95. Chương 95: Lạc Vào Bến Mộng
96. Chương 96: Tầng Bốn
97. Chương 97: Hang Động
98. Chương 98: Vô Tình Kết Thù
99. Chương 99: Tinh Kim - Sáng Mộc
100. Chương 100: Mưa Kiếm
101. Chương 101: Một Ngón Tay Làm Sụp Núi
102. Chương 102: Vạn Vũ Kiếm Pháp
103. Chương 103: Khắp Nơi Là Linh
104. Chương 105: Vào Tầng Chín
105. Chương 106: Cung Điện Trên Mặt Biển
106. Chương 107: Tìm Đường Ra
107. Chương 108: Nghi Ngờ
108. Chương 109: Bạch Băng Thành
109. Chương 110: Bạch Quốc
110. Chương 111: Bạch Tuyết Tông
111. Chương 112: Chạy Trốn
112. Chương 113: Tìm Kiếm
113. Chương 114: Ba Chiêu Kiếm Pháp
114. Chương 115: Đinh Kiên - Đỗ Hùng
115. Chương 116: Lại Bị Thương Nặng
116. Chương 117: Chữa Thương
117. Chương 118: Lặn Xuống Đáy Hồ
118. Chương 119: Ngưng Thần Hồn - Kết Long Thai
119. Chương 120: Bắt Đầu Phá Anh
120. Chương 121: Tâm Ma
121. Chương 122: Chiến Tâm Ma
122. Chương 123: Long Anh Cảnh
"Hàzzz..."
Du Vân mở mắt ra mà thở dài một hơi, toàn thân chuyển động mà nghe những tiếng xương rôm rốp giòn vang. Du Vân đánh giá thân thể của mình, sau đó bắt đầu xem thức hải thăm dò màn sương mù ấy.
"Đây là cái gì nhỉ?"
Xem được một lúc thì lắc đầu sau đó đứng lên mà bay khỏi nơi đây, bây giờ là thời điểm nên tìm hiểu đây là chỗ nào.
Từng cơn gió lạnh mang theo bông tuyết mà đập vào mặt, Du Vân vừa bay vừa giơ tay lên mà đón những bông tuyết này, nó nhẹ nhàng mang theo lạnh giá, Du Vân nhớ lúc trước hắn vào Huyết Quỷ Tông làm đệ tử thì trên đường cũng gặp cảnh tượng này nhưng thay bông tuyết bằng bông hoa.
"Không biết bao lâu rồi..."
Du Vân mắt nhìn về phương xa mà nhớ đến những người mà hắn từng quen biết, Chu Lượng, Đường Lôi và cả một bóng hình người con gái xinh đẹp trong tay cầm cái la bàn, Du Vân cười một tiếng, thật sự hắn quen rất ít, tính đi tính lại chỉ có ba người, mà không biết ba người bây giờ ra sao nữa.
Bỗng nhiên nột tiếng quát làm bừng tỉnh suy nghĩ của Du Vân:
"Đứng lại! Ngươi là ai?"
Du Vân quay đầu lại thì có mấy bóng người đang bay nhanh lại đây, tới gần hơn thì có năm người, một lão già và bốn người trẻ tuổi, nhưng trên mặt lại hằm hằm sát khí.
"Ngươi là kẻ nào? Tại sao lại bay vào khu vực của Bạch Tuyết Tông?"
Lão già bên phải hỏi, hắn là trưởng lão của Bạch Tuyết Tông Ngô Phong, tu vi Kết Đan hậu kỳ đỉnh phong, hắn lúc trước dẫn bốn người trẻ tuổi ở phía sau đi ra ngoài rèn luyện thì nghe tin tông môn xảy ra chiến sự nên gấp rút chạy về, trên đường đi bỗng nhiên thấy Du Vân đang bay vào lãnh địa của tông môn, nghi Du Vân ý định đột nhập vào tông môn có ý định xấu nên quát dừng lại.
Mà Du Vân cũng mờ mịt trước câu hỏi của Ngô Phong, Bạch Tuyết Tông là cái gì?
"Ah.... Đạo hữu nói như vậy là sao?"
Du Vân lập tức trả lời sau đó quan sát năm người này, bọn họ ăn mặt đều là áo được làm từ da lông yêu thú, lão già thì không nói gì, nhưng bốn người ở sau, ba nam anh tuấn, nữ thì xinh đẹp nhưng vẻ mặt kiêu ngạo, tu vì đều là Kết Đan hậu kỳ.
"Ngô trưởng lão... Cần gì nói nhiều với hắn, giết hắn là được."
Một người nam trong đó nói ra, vẻ mặt khinh thường mà nhìn Du Vân, dù sao chỉ thấy Du Vân là Kết Đan hậu kỳ trong khi đó bên mình lại có năm người, tại sao phải sợ chứt, mà hắn nói xong thì lấy ra phi kiếm mà chém về Du Vân.
Du Vân sắc mặt biến đổi, thật không ngờ chưa làm gì đã bị chém giết.
Tuy bất ngờ vì hành vi của người kia nhưng Du Vân không nghĩ nhiều mà lấy ra Lưu Tinh Kiếm đánh ra.
"Keng!"
Hai thanh kiếm chạm vào nhau bắn ra những tia lửa.
"Mấy vị? Đây là ý gì?"
Du Vân bay ra khoảng cách xa hơn một chút, cau mày mà hỏi.
"Ngươi vào lãnh địa tông môn của chúng ta, nên phải chết!"
Người này không chờ Ngô trưởng lão nói gì đã ra hiệu cho ba người còn lại cùng tiến lên.
Ngô trưởng lão giờ phút này cũng mặc kệ bốn người, đứng ở bên ngoài xem cuộc chiến.
Mà Du Vân thấy vậy thì trong lòng giận dữ, cách không đánh ra một chưởng. Một bàn tay to cả trăm trượng màu xanh nhạt mau chóng xẹt tới bốn người trẻ tuổi này.
"Nguy hiểm!"
Ngô Phong thấy một màn này thì sợ hãi kêu lên, nhưng không còn kịp rồi, hắn chỉ biết trơ mắt ra mà nhìn bàn tay to màu xanh nhạt đixuyên qua bốn người sau đó biến mất, mà bốn người kia thì thân thể cứng đờ sau đó bị gió thổi qua mà tan rã thành bột phấn bay theo cùng bông tuyết.
Xem tiếp: Chương 112: Chạy Trốn