41 Sau khi Triển Chiêu hung dữ giáo huấn Ân Hậu một trận rồi, còn cảnh cáo hắn không được chạy đến quấy rối Bạch Ngọc ĐườngÂn Hậu ngẩng mặt không thèm để ý đến Triển Chiêu, nói cùi trỏ hắn hướng ra ngoài, cực kỳ kháng nghị.
42 Thập đại cao thủ Phái Thiên Sơn liên tiếp gặp nạn, những điểm đáng ngờ càng lúc càng nhiều, hơn nữa cái câu di ngôn “Ở trong nước” kia của Thu Lương càng khiến ọi chuyện trở nên khó hiểu, thời gian phá án chỉ có mười lăm ngày, đến nay vẫn chưa có manh mối thì phải làm sao bây giờ?Triển Chiêu túm lấy Ân Hậu: “Hung thủ kia rốt cuộc là ai?”Ân Hậu nhún vai: “Hung thủ là ai ta không biết, nhưng mà có thể đoán được tám chín phần, hẳn là do chút ân oán của Thiên Tôn với Vương Hữu Thành này đi.
43 Theo ánh sáng của ngọn đuốc, mọi người có thể nhìn rõ người bị vây ở giữa, cũng không phải là ai khác, người này đúng là một trong Thập đại cao thủ Phái Thiên Sơn, người được mệnh danh là thành thật nhất, Trình Bình.
44 Lúc này, mọi người đều lau mồ hôi thay Bạch Ngọc Đường. Bạch Ngọc Đường lại không hề nóng nảy, nói với Triển Chiêu: “Thực ra tìm Trình Bình rất dễ đúng không?”Triển Chiêu gật đầu một cái, rất ăn ý: “Đúng vậy!”Quỷ bà sửng sốt, trong ánh mắt cũng hiện lên tia nghi ngờ.
45 “Đại đương gia. ”“Ân ?”“Dưới quán trà ở chân núi có hai dê béo mới đến. ”“Dê nào ?”“Một con màu lam và một con màu trắng. ”“Công hay mẫu ?”“Công a. ”“Béo không ?”“Nhìn béo ngậy thơm ngon a !”“Chúng bay đâu!”“Có!”“Xuống núi cướp hai con dê béo kia cho ta!”“Vâng!”.
46 Gần đây, Người chuyên làm chuyện xấu cũng đều là nhìn người mới làm xấu a, ngươi là thần y, có quan hệ tốt với ngươi trăm lợi vô hại, ta công phu tốt, lúc quan trọng cũng có thể cứu mạng hắn, Triệu Phổ quyền cao chức trọng, Bạch Ngọc Đường cũng là nhân trung long phượng, Thái sư tự nhiên muốn nịnh bợ còn không được, làm gì có chuyện đắc tội.
47 Mọi người ăn cơm xong, thấy thời gian vẫn còn sớm, Triển Chiêu đã muốn đến nhà Tào Kiếm ở thành nam đó xem xét tình hình, ngoài ra hắn còn cho Trương Long Triệu Hổ mang theo người giúp đỡ Bạch Ngọc Đường tìm cái nha hoàn mất tích kia.
48 Mọi người vốn chỉ là tiện đường đến Hoàng phủ một chuyến, không nghĩ tới lại gặp được một kỳ án. Nguyên bản Hoàng thụy vân cùng Tào kiếm là người bị hại nay bỗng chốc lại trở thành hung thủ hại người.
49 Dạ tiệc hoàng gia được tổ chức ở trong hoa viên phía đông hoàng cung, tuy nói là tiệc chiêu đãi văn võ bá quan cả triều nhưng kỳ thực đại đa số quan viên đều là ngồi dự ở bên ngoài cung, cũng không thể gặp được Hoàng thượng.
50 Thần Tinh Nhi cùng Nguyệt Nha Nhi nha nhi chỉ phương hướng đó chính là hướng mà sứ giả phiên quốc đang tới. Chỉ thấy ở cuối đội ngũ, có một đoàn nữ tử áo trắng niên kỷ không lớn, đại khái có khoảng sáu bảy người, hai người một hàng, xếp thành một nhóm, trên tay đều nâng một cái hộp, đi theo phía sau một nữ tử váy dài trắng, trên đầu có đội ngân sức.
51 Tháp Mộc Đáp vừa thấy Triển Chiêu liền một chút cũng không để trong lòng, không phải chỉ là một tên tư văn nhã nhặn niên kỷ còn nhỏ hay sao, lại gầy đến trơ xương nữa.
52 Mấy người kia …… vừa rồi vẫn còn bất động, bạch y nữ tử giống y như là một mộc đầu nhân, lúc này lại bắt đầu động đậy ………Cái gọi là động đậy thật ra là thân thể giống như đong đưa, hoặc có thể là run rẩy một chút, tóm lại nhìn có chút không an phận, động tác như là có điều gì muốn nói bất quá cũng không nhiều.
53 Mục Chiếu Đường mang theo nhiều cô nương như vậy đến vườn trái cây ở sườn đông, trực tiếp tiến vào rừng đào. Nếu đi vào rừng đào này thì có chút phiền phức …….
54 “Cửu thúc. ”Triệu Trinh một tay cầm tấu chương, một tay cầm củ khoai lang nướng mà Triệu Phổ mời hắn ăn, đi đến cửa ngự thư phòng, nhìn Triệu Phổ đang ngồi chồm hổm ở trên cánh cửa mà ngáp, “Nam cung đã tăng cường cảnh vệ rồi, ngươi về ngủ đi thôi.
55 Bữa sáng thật là phong phú, Công Tôn thật bận rộn, ngồi ở bên bàn, Thái hậu cùng các phi tử hậu cung đều một loạt sắp hàng nhờ hắn bắt mạch. Công Tôn vừa ăn một khối cao, vừa bắt mạch ọi người, có trị bệnh, lại có khai một chút dược bồi bổ thân thể.
56 Ân Hầu bĩu môi, tên này hơn một trăm tuổi rồi, hắn làm thế nào mà sống được a, “Bán thịt. ”Tiểu Tứ Tử cùng Thiên Tôn nhìn nhau một cái, cùng nhau nghiêng đầu, “Thịt mà lại gọi là Đào hoa viên a ?”“Không hổ là Khai Phong phủ a, quả nhiên rất khác biệt !” Thiên Tôn sờ sờ cằm.
57 Đào hoa viên kỳ thực đã làm sinh ý tại phủ Khai phong từ lâu, bởi vì giá cả rất đắt hơn nữa còn ở nơi hẻo lánh, cho nên cũng không có mấy danh tiếng. Mặt khác, trong Đào hoa viên đều là nữ nhân, làm cho người ta có cảm giác không mấy đứng đắn, cho nên những quan lớn có thân phận đều có chút kiêng kị.
58 Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường thảo luận một chút, đi theo Mục Chiếu Đường hay là đi theo Hoàng viên ngoại, cuối cùng vẫn lựa chọn theo dõi Hoàng viên ngoại.
59 Thiên Tôn có vẻ như đã nhớ ra thân phận của Túy Tâm, nghe cách nói của hắn, có vẻ như tư sinh nữ nhi cái gì đó chẳng qua chỉ là một hồi hiểu lầm mà thôi.
60 Công Tôn tới cửa hoàng cung , đang định thông bẩm một tiếng , lại nhìn đến xa xa Triệu Phổ cùng Tiểu Tứ Tử đang đi ra. Triệu Phổ ngồi trên ngựa, tựa hồ đang ngẩn người suy nghĩ, Hắc Kiêu không nhanh không chậm đi tới, Tiểu Tứ Tử ngồi trước Triệu Phổ, cầm trong tay một khối điểm tâm màu mật vàng, con đang ăn đâu.