181 Thừa dịp khe hở này, Hạ Ngôn vội vàng điều chỉnh tốt trạng thái thân thể của mình, phóng ra ngũ cảm đến cực hạn. Lúc này, Hạ Ngôn trợn to mắt phát ra một tiếng "ồ" ngạc nhiên và thán phục.
182 Hạ Ngôn rốt cục hoàn toàn hiểu được. Hiện tại, thân pháp không còn đình trệ như vừa rồi nữa, mà mượt mà thoải mái, hoàn toàn không cần Hạ Ngôn cố ý tránh né, các cơ quan nhân đó căn bản là không thể đánh trúng Hạ Ngôn.
183 - Hồng Phi ca! Huynh thấy thực lực của Hạ Ngôn này, mạnh đến cỡ nào?Trương Phong cùng Trương Hải Tuyền vẻ mặt đầy lo lắng. Bọn họ đều sớm đã nhận định Hạ Ngôn là địch nhân, mà địch nhân cường đại, đương nhiên không phải là ý của bọn hắn mong muốn nhìn thấy.
184 - Trước hết ngươi đi xuống trước đi!Sau khi chọn rượu và thức ăn, Hạ Ngôn hướng về người phục vụ phất phất tay áo. Người kia cầm thực đơn, cúi đầu cẩn thận rời khỏi phòng.
185 Về phần sau này?Hạ Ngôn cười lạnh trong lòng. Hiện tại hắn đã sắp đạt tới cảnh giới Linh Sư hậu kỳ. Trong thời gian ngắn sắp tới, luyện chế ra các loại đan dược hỗ trợ tu luyện, hơn nữa có lão nhân Thánh Hoàng trợ giúp thêm, cho dù là Đại Linh Sư, Hạ Ngôn cũng tin tưởng có thể đánh một trận.
186 Thần Hi kiếm, giết người không tiếng động. Trường kiếm nhập thể, dường như hòa hợp làm một. Một gã hộ vệ bên trái Hạ Ngôn đột nhiên mắt như nứt ra hét lớn một tiếng, thân thể mạnh mẽ xông tới Hạ Ngôn.
187 Nhìn nội dung này, Tống Lập đương nhiên cười nhạo. Thành đông Thanh Vân Sơn chỉ cách thành Tử Diệp mười dặm, có người nào lại dám cướp hàng hóa của Tống gia ở nơi gần thành Tử Diệp như thế? Chỉ là, vẻ cười lạnh vừa hiện lên trên mặt Tống Lập, liền lập tức đọng lại.
188 Phốc!Một ngụm máu tươi không nhịn được phun mạnh ra. - Hắc hắc! Bây giờ còn không chết?Tống Lập cười lạnh, vẻ mặt âm trầm. Hạ Ngôn ở giữa không trung, bay ngược ra chừng ba mươi thước, mới nặng nề té xuống mặt đất.
189 Tuy rằng Tống gia phái ra lượng lớn nhân mã tìm kiếm toàn bộ Thanh Vân Sơn, nhưng Thanh Vân Sơn diện tích mấy trăm mẫu, muốn trong thời gian vài ngày tìm hết một lần, căn bản là chuyện không thể nào.
190 - Ngươi. . . Mộc Vũ run rẩy nâng tay trái lên chỉ tới:- Ngươi còn chưa chết?Theo như tình huống ngay lúc đó, Hạ Ngôn hẳn đã phải chết chắc rồi. Mộc Vũ đã sớm nhận định Hạ Ngôn hẳn đã chết chắc, Tống Lập tộc trưởng Tống gia chính là Đại Linh Sư, Hạ Ngôn há có thể chạy thoát trong tay lão?Lúc đó thân thể hắn bị một kiếm mạnh mẽ của Tống Lập đánh bay, liền lặng lẽ nhân cơ hội trốn vào trong núi.
191 Hộ vệ giọng ồm ồm kia hơi sững sờ, ánh mắt nhìn quanh một chút, cau mày nói. - Vừa nãy bọn họ hẳn ở nơi này!Dẫn đầu tiểu đội đám người này là một người trung niên hơn ba mươi tuổi, thực lực Hậu Thiên đỉnh.
192 Ăn cơm xong, Hạ ngôn lại trở về phòng mình. Vận chuyển linh lực trong cơ thể một vòng, từ Linh Hải Tử Vân đến Tụ Linh Huyệt cũng không có bất cứ vấn đề gì.
193 - Người nào?Lúc này, hộ vệ ngoài cửa mới tiến vào quát lớn. Mới vừa rồi bọn họ căn bản còn chưa kịp phản ứng lại, chỉ cảm giác được một bóng dáng từ trước mặt xông vào trong Nghị sự đường.
194 - Thổ Cẩu! Quay về đây nào!Hạ Ngôn gọi Thổ Cẩu một tiếng. Thổ Cẩu đang muốn xông lên tiếp tục cắn xé Lục Tương Pha, nghe được tiếng Hạ Ngôn gọi, thân hình to lớn đột nhiên dừng lại, hai chiếc răng nanh trắng nhọn nhe ra gầm gừ, sau một cái lắc mình nhanh nhẹn liền nhảy đến bên cạnh Hạ Ngôn.
195 Từ thành Bắc trở lại thành Tây, Hạ Ngôn cũng không có ở lại trong tiểu viện của mình lâu, liền một mình đi về hướng Thiên Dược Phường, cách tiểu viện của mình không xa.
196 - Hạ Ngôn tiên sinh! Mời đi theo ta!Tần Thì sau khi thu kim phiếu lại, nói với Hạ Ngôn. Một trăm phần dược liệu, mỗi một phần là chín mươi sáu loại, nhiều dược liệu như vậy đương nhiên không có khả năng đặt ở trên quầy hàng của Thiên Dược Phường được.
197 Hạ Ngôn sửng sốt. Hắn đến tửu lâu này chỉ để ăn cơm nhưng không ngờ lại xuất hiện tình cảnh này. Quả thực là đuổi khách ra ngoài. Tuy nhiên, mình được sư phụ Liễu Vân gọi tới.
198 Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ!Vừa rồi, ở bên ngoài Túy Tiên lâu, vì gặp phải Tô Cầm nên mới không nói ra tên của sư phụ. Hơn nữa cũng muốn nhìn ra tư cách của Phương công tử bên người Tô Cầm như thế nào! Lúc ấy nếu hắn báo ra thân phận của mình thì đương nhiên tên Phương công tử kia không dám nói thêm điều gì, chỉ biết nịnh hót và a dua theo, tất nhiên không thể biết được tính tình thật của hắn.
199 - Sư phụ!Hạ Ngôn vội vàng thi lễ. Tuy rằng tới lúc này, Liễu Vân dường như vẫn chưa từng chỉ điểm Hạ Ngôn chút nào trên con đường tu luyện, nhưng Hạ Ngôn vẫn rất tôn kính Liễu Vân.
200 - "Ta đắc tội tên Hạ Ngôn này rồi thì phải làm gì bây giờ!?Lúc này trong lòng Phương Thiên chỉ còn lại nỗi sợ hãi. Trên mặt hắn mang theo thần sắc xám xịt như tro tàn, hai mắt vô thần.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50