101 Anh nói thuận đường Diệp Từ đương nhiên biết. Phải biết kiếp trước, Diệp Từ quá quen thuộc Nam Đại Lục. Có điều thân phận hiện giờ không cho phép cô nói rõ.
102 Bạch Mạch kinh ngạc nhìn Diệp Từ, trong lòng anh Diệp Từ chỉ là một cô bé. Lúc nào cô đã biết nói đến vấn đề triết lý kiểu này?
Đàm Phá Lãng nghe thấy được câu nói đó, tay cầm chiếc đũa run lên.
103 Tả Lan, Diệp Nam Thiên và Bạch Mạch đều rất tò mò, rốt cuộc Diệp Từ đã nói gì với Đàm Phá Lãng. Nhưng sau sự kiện đó, có vẻ Diệp Từ cùng Đàm Phá Lãng đã đạt thành một hiệp nghị nào đó, ai cũng không nói.
104 “Người chúng ta không đủ, giờ Di Lộc đang điều người thay phiên ra trận, chỉ là mọi người không kiên trì lâu được, chút nữa cần đi tiếp viện. ” Khuynh Ngôn Mặc nói trọng điểm: “Mặc dù sau hoạt động đã chiêu thêm nhiều người nhưng người có thể giúp công hội lại ít.
105 “Bạn bị đánh rơi xuống tọa kỵ!”
Cùng lúc hệ thống thông thống, Diệp Từ ngã xuống khỏi lưng Lão Tứ. Cưỡi chiến đấu khác biệt rất lớn với tọa kỵ không thể cưỡi chiến đấu.
106 Diễn đàn Đông Đại Lục đột nhiên có một topic rất hot, rõ ràng do 24 Kiều Minh Nguyệt Dạ post. Topic có kèm theo rất nhiều hình ảnh, có điều góc độ chụp rất vi diệu, khiến người ta cảm giác Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước thật sự rất thảm.
107 “Nhưng bây giờ…” Khuynh Ngôn Mặc muốn nói lại thôi, nhìn tất cả đoàn viên, anh thở dài, cúi đầu.
“Hôm nay chúng ta đi khai hoang. Có ai khai hoang không chưa chết người nào, có ai khai hoang không diệt đoàn bao giờ?” Diệp Từ cười: “Cái gọi là phối hợp chính là tử mà thành, có ai sinh ra đã cps độ phối hợp hoàn mỹ chưa?” Nói đến chỗ này cô lại cười nhẹ: “Giờ đổi chỉ huy… Chẳng khác gì đi đánh giặc, mới đánh nửa trận đã thay tướng quân, cậu thấy chuyện đó đã từng xảy ra chưa? Lâm trận đổi tướng, cơ bản đều bại cả.
108 *Khanh (Chỉ một loại chức danh, quan thần lớn).
“Công tử, bảo sủng vật nhà cô lên kháng quái mau, lực công kích của tụi này lại không đủ rồi!” Buông Cô Gái Kia Ra kêu lớn.
109 Lâu rồi không thấy tiếng chửi rủa thế này. Hình như sau khi sống lại, cuộc sống của cô đã được gột tẩy sạch sẽ ngay một chút vết bẩn cũng không có. Nhớ năm xưa, trên kênh diễn đàn luôn vang đầy tiếng trách móc cô, lâu rồi không được nghe thật sự có chút cô đơn.
110 Hoặc được gọi cướp của người giàu chia người nghèo, hoặc được gọi hành hiệp trượng nghĩa hoặc được gọi anh hùng hào kiệt. Những hành động cướp của người giàu kiểu này luôn được nghệ thuật hóa càng tốt đẹp.
111 Chân cô di chuyển cực nhanh, chẳng khác gì cái bóng lướt qua, chợt lóe lên rồi biến mất. Trước khi rời đi Thành Hồng Hồ, Diệp Từ đã ghé qua kho hàng, bỏ tất cả đồ vật trong túi đồ vào đó, rồi lấy ra 4 túi đồ chứa được 24 thứ.
112 Diệp Từ cảm thấy có chút đồ vật có đôi khi không so sánh thì không thể biết được hơn thua. Thật ra cô vẫn luôn cho rằng kho hàng của công hội Mỗi Ngày Hướng Về Phía Trước tuy không giàu có nhưng không đến độ được coi là nghèo.
113 Anh tức khắc chạy về Trụ sở công hội, mới sáng sớm nên chưa có bao nhiêu hội viên online. Nhưng dù ít người thế nào thì bây giờ tất cả bọn họ đều tập trung ở Trụ sở công hội.
114 Ngay cả khí lực để nói chuyện Linh Hào Tỳ Sương cũng không có, anh chỉ xua tay, ý bảo Thiên Sơn Tà Dương để anh im lặng một lát. Tuy Thiên Sơn Tà Dương cũng lo lắng nhưng thấy bộ dạng cậu ấy như vậy, đành yên lặng chờ đợi.
115 Diệp Từ rất hài lòng với câu trả lời đó, cô gật đầu, rồi nói: “Em cũng chơi Vận Mệnh phải không?”
Đàm Phá Lãng nghi hoặc, cậu xác thật có chơi game Vận Mệnh.
116 Cách chỉ huy của Di Lộc mạnh mẽ phóng khoáng, có điều cũng có nhược điểm trí mạng. Chính là tính đột phá quá mạnh, bạn không thể đòi hỏi tất cả mọi người phải giống như bạn, trong đầu nghĩ cái gì thì tứ chi phải phản ứng như vậy ngay.
117 Diếp Từ nâng hai tay lên, tặng Giấc Mộng Thân Cao 1m7 một kích Bắn Liên Hoàn. Kỹ năng Bắn Liên Hoàn của cô đã lên cấp 7, mỗi lần bắn ra 10 mũi tên. Tuy bắn vào thân thể game thủ, giá trị thương tổn bị miễn giảm ít nhiều nhưng trang bị của Giấc Mộng Thân Cao 1m7 và trang bị của Diệp Từ không cùng đẳng cấp.
118 Diệp Từ từng thông qua không ít phó bản nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy trang bị tím được tìm ra ở đây. Đừng nói người khác ngay cả cô cũng bị kích động.
119 Sau khi Diệp Từ nói xong, câu ấy bỗng như đá chìm đáy biển. Linh Hào Tỳ Sương lập tức im lặng. Phản ứng loại này, khiến tim Diệp Từ bắt đầu đập mạnh.
Địch bất động, ta bất động.
120 Con người đôi khi rất mâu thuẫn. Giống như bây giờ, Bất Cật Tố tuy cảm thấy Diệp Từ chưa từng cười nhạo anh như những người khác, khiến anh cảm kích vô cùng, cũng hi vọng có thể nói chuyện với cô lâu thêm chút nữa.