1 Thành phố A, Nhà thờ Thánh Nhã Tư, phòng chờ cô dâu.
- Tiểu thư, đã trang điểm xong rồi!
Nghe thấy tiếng gọi của thợ trang điểm, Tô Nhan Hề mặc váy cưới thở phào nhẹ nhõm từ trên ghế nhảy xuống.
2 Cô đứng lặng tại chỗ, đứng nhìn hình bóng của Hạ Cẩm Hề biến mất, cô không thể tin rằng đó là sự thật.
Chị gái ruột của cô, đem mẹ ruột của cô ra uy hiếp cô phải lấy một người đàn ông mà cô không quen biết.
3 Lục An An là cậu thân của Tô Nhan Hề biết tất cả bí mật của cô ấy, đương nhiên biết tất cả mối quan hệ giữa cô và Hạ gia.
Bỗng nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt buồn bã của cô ấy, cô vì cô ấy mà đau lòng và tiếc cho cô ấy.
4 Tô Nhan Hề và Lục An An dìu nhau đi về phía lễ đường, vừa bước đến cửa thì có người hầu đến giúp đỡ.
Ngoài ra, còn có người nhà của Hạ gia, người đang đứng trước mặt cô là bố của cô ấy Hạ Chấn Đông, người đàn ông đã từng bỏ rơi cô và mẹ cô.
5 Hề Hề!
Lục An An trừng mắt lên, vươn tay ra để cứu, nhưng tiếc là chỉ bắt được tấm màn che của Tô Nhan Hề.
Dùng lực một chút, tấm màn che rơi khỏi tóc cô, vì thế cũng không thể ngăn cơ thể Tô Nhan Hề ngã xuống.
6 Con mắt Cố Tây Thành thâm trầm nheo lại, nhìn Tô Nhan Hề đang ngẩn ngơ.
- Cô ấy, từ hôm nay chính là vợ Cố Tây Thành tôi. Cô ấy cũng là người duy nhất Cố Tây Thành tôi cần chịu trách nhiệm.
7 Tô Nhan Hề không nói nên lời, chỉ có thể theo sự sắp xếp của Lục An An, để cô ấy tự trang điểm. Chỉ trong thời gian mười phút ngắn ngủi, Tô Nhan Hề từ một sinh viên trở thành một quý phu nhân xinh đẹp.
8 Quay lại căn phòng, Tô Nhan Hề lập tức quăng đôi giầy cao gót đang đi ở chân ra.
Sau đó cầm tập tài liệu trên tay đập mạnh, phẫn nộ hét lên:
- Cố Tây Thành đáng giận, aaa!!!
Hắt xì.
9 Lên máy bay? Vì sao lại lên máy bay? Cô muốn đưa mẹ tôi đi đâu?
- Nước Mỹ!
- Cái gì?
Tô Nhan Hề không thể tin đây là sự thật:
- Hạ Cẩm Hề, cô bị điên rồi, tôi không đồng ý, cô không thể đưa mẹ đi.
10 Tô Nhan Hề chỉ cảm thấy trọng lượng cơ thể của mình dần ngã về sau, rồi lại bật ra trước đụng vào vô lăng, cảm giác đau đớn ngay tức khắc xâm nhập vào thần kinh cảm giác của cô.
11 Cô dùng sức gạt bỏ cánh tay của Cố Tây Thành, bất chấp tất cả đi về hướng sân bay.
Nhưng mà, chưa tới một phút, cô đã chống đỡ không được mà ngã xuống.
12 -. . . . . .
Tô Nhan Hề lắc lắc đầu, cô không có:
- Tôi…
- Đừng phủ nhận, bởi vì tôi không tin lời cô nói dù chỉ một chữ.
- Anh……
- Cô dùng trăm phương nghìn kế để ngồi vào vị trí Cố thiếu phu nhân, vậy thì cứ ngồi yên trên đấy đi, nếu như còn cầu mong thứ khác, tôi sẽ khiến cô không còn gì để mất.
13 Trán của Tô Nhan Hề đang rỉ máu, mắt cô nhắm nghiền lại, hoàn toàn không có chút phản ứng nào.
Cố Tây Thành không lo được nhiều đến vậy, chỉ bế cô chạy nhanh vào đại sảnh.
14 Đúng vậy, thưa thiếu phu nhân!
- A?
Không phải bà ấy sống trong nhà cũ của Cố gia sao? Sao lại đến đây kia chứ? Cằm Tô Nhan Hề suýt rơi xuống, hôm nay là ngày gì thế này?
Gặp hết người này đến người kia, mà một người so với một người còn nguy hiểm hơn.
15 Cố lão phu nhân một bên phân phó người làm, một bên đi đến chiếc sofa trong phòng khách. Tô Nhan Hề đi theo phía sau, nhưng lúc nghe được hai chữ phòng ngủ, liền thất thần.
16 Ánh mắt sắc nhọn nhìn xoáy vào gương mặt của Tô Nhan Hề, giống như đang xem thử lời cô nói có thật hay không. Tô Nhan Hề căng thẳng nắm chặt nắm tay lại, cô có thể cảm nhận rất rõ hơi thở của anh ta.
17 Lúc này Cố lão phu nhân cũng rời khỏi bàn ăn. Một bàn ăn lớn như vậy cũng chỉ còn một mình Tô Nhan Hề. Tô Nhan Hề hơi mím môi, trong lòng nặng nề không biết đang phát sinh ra chuyện gì.
18 Cô nghĩ cô có quyền trả giá với tôi à?
- Anh. .
- Lúc đầu là cô đồng ý với nội gả cho tôi, cũng nên chuẩn bị trước đi chứ, nào kí tên đi.
Một cây bút rớt xuống chân của Tô Nhan Hề.
19 - Đương nhiên là không rồi, tôi sẽ tuân theo các điều khoản này. Chúng ta diễn một cặp vợ chồng ân ái, trước sau hoà thuận. Yên tâm đi tôi không kì thị tình yêu đồng giới.
20 Theo một nguồn thông tin đáng tin cậy, người thừa kế của Phó gia hào môn Phó Bác Nha đang trên đường về nước. Đứng trước nguy cơ công ty sẽ bị phá sản, liệu năng lực của người thừa kế có thể thay đổi tình hình hay không?
Phó Bác Nha…Anh ta, Tô Nhan Hề kinh ngạc, hoàn toàn bị thông tin trên màn hình lớn ở quảng trường thu hút.