Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Lên Cung Trăng Tìm Tình Yêu

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 83
Chương mới nhất: Chương 83: Hậu Kí
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Tôi cảm thấy toàn thân đau đớn vô cùng, giống như xương cốt trong người mình đang bị bẻ vụn ra vậy. Vẫn còn cảm giác. Lẽ nào tôi chưa chết? Tôi vẫn còn sống, hơn nữa còn cảm nhận được những cơn đau tê tái, lẽ nào đây chính là cảm giác sau khi bị ô tô đâm sao? Bên tai tôi bỗng truyền đến một giọng nữ: “ Tỉnh rồi! tỉnh rồi! Cuối cùng cũng tỉnh lại rồi.

Danh sách chương Lên Cung Trăng Tìm Tình Yêu


Chương 21

21 Một lát sau, chúng tôi đã tới Nhật Đàn ở phía đông Hoàng cung. Vì tối qua quá phấn khích đến mức không ngủ được nên tôi đã ngủ quên trên chiếc kiệu êm ả này.


Loading...

Chương 22

22 Tôi ưỡn thẳng ngực, cố không bật cười, nói: “ Đa tạ lời khen của ngài ! Nhưng ta thật không dám nhận hai chữ tài hoa đó. Chỉ là tức cảnh sinh tình, tiện miệng đọc ra mà thôi.


Chương 23

23 Tôi đưa mắt lườm Thượng Quan Tầm, cố gắng nhớ lại những câu thơ mà tôi đã từng học. Sau một hồi, cuối cùng cũng tìm ra được vài câu hay phù hợp với cảnh vật lúc này.


Chương 24

24 Tôi nhướn cao đôi mày, nhìn hắn đầy khinh bỉ: “Chạy lung tung? Đi theo ngài? Tại sao phải thế?”“Lẽ nào cô định đưa đẩy tình cảm trước mặt mọi người như lúc nãy nữa sao?” Hắn nhìn chăm chăm về phía tôi, giọng điệu đã lạnh lùng hơn trước vài phần.


Chương 25

25 “ Ngài…Thượng Quan Tầm, coi như ngài giỏi! Không gây được với ngài, ta cũng có thể tránh né!” Nói xong, tôi quay người bỏ đi, không muốn nhìn thấy hắn dù chỉ một giây, ai ngờ cánh tay phải tôi lại bị hắn nắm chặt lấy: “ Bỏ tay ra! Thượng Quan Tầm, ngài cứ thử làm tay ta bị thương lần nữa xem!”Hắn không thèm để tâm đến tôi, kéo tôi về hướng ngược lại.


Chương 26

26 Tôi vận hết sức bình sinh nhanh chân chạy trốn, thâm chí còn không dám quay đầu nhìn lại, ngộ nhỡ bị hai người họ nhận ra thì tôi chết chắc!Lúc tôi đang cắm đầu chạy một mạch về phía trước, thì bất ngờ đụng trúng một người.


Chương 27

27 Khi tiếng động chói tai đó vang lên, cũng là lúc tôi trở thành tâm điểm của buổi tiệc. Tôi siết chặt tay, lạnh lùng đưa mắt nhìn xung quanh. Rốt cuộc tên chết tiệt nào đã gây ra chuyện này? Sao lại hại tôi thế chứ? Nhìn khuôn mặt nham hiểm của Đơn Bất Quần và nụ cười xấu xa của Thượng Quan Doãn, tôi biết bọn họ là kẻ đáng nghi ngờ nhất " Hả? Lac Nhi! Tại sao lại bất cẩn làm vỡ ly trà thế?" Giọng của Hoàng Thượng bỗng vang lên.


Chương 28

28 Ngất mất thôi! Lẽ nào người cổ đại nghe không hiểu? Thế nhưng đây là bài hát đơn giản nhất rồi, dễ nghe dễ hiểu. Tại sao bọn họ nghe không hiểu chứ? Lẽ nào bắt tôi phải hát " trái tim mềm yếu" hay sao? Tôi nuốt nước miếng, hai chân mềm nhũn lại quỳ xuống.


Chương 29: Cuộc Đối Thoại Biến Chất

29 Ngày hôm sau, khi tỉnh dậy, tôi vội vã trang điểm qua loa, ăn xong bữa sáng, chuyện đầu tiên muốn làm là đến Khúc Ý xem người chưởng quầy đó có vì tôi mà bị liên luỵ không? Không cải trang thành nam nhi như mọi lần, tôi nhấc vạt váy, nhanh chóng rời phủ, xa xa còn nghe thấy tiếng Thanh Thanh gọi với theoKhi đến trước cửa tiệm Khúc Ý, tôi lập tức ngây lặng cả người, cửa bị đóng chặt, trên đó còn gián hai tấm giấy niêm phong, tôi vô cùng hối hận vì sự nông nổi nhất thời khi đó.


Chương 30

30 Tôi nghiêng đầu sang, mãi một lúc sau mới lên tiếng đáp: “Ta muốn nhờ ngài giúp một việc. Ta muốn hỏi thăm tình hình của một người, không biết bây giờ người đó ra sao rồi?”“Người nào hả?”“Chưởng quầy của cửa tiệm Khúc Ý.


Chương 31

31 “ Tại sao lại vậy chứ?” Tôi lẩm bẩm, mơ màng nhìn Thượng Quan Tầm: “ Ngài tra được những thông tin này từ khi nào?”Thực ra tôi biết câu hỏi của mình là thừa thãi, hắn chắc chắc sẽ không trả lời.


Chương 32

32 Đúng lúc tôi vừa dứt lời thì cửa thư phòng bị người ta đẩy mạnh ra. “ Tầm, ta sắp chịu không nổi rồi, ngài phải cứu ta! Á! Hai…hai người… đang làm cái gì thế hả?”Tôi cố gắng ngước đầu lên nhìn về phía sau, là Hoa Thanh Thần.


Chương 33

33 “ Ha ha… ha ha…” Nghe Thượng Quan Tầm nói vậy tôi bất giác cảm thấy bi thương cùng cực thay cho Hạ Chi Lạc, bất mãn lên tiếng: “ Ngài nghĩ thế à? Hừm! Ngài cho rằng mình hiểu hết con người của Hạ Chi Lạc sao? Hạ Chi Lạc không biết chữ? Tại sao ngài dám khẳng định như vậy? Ngau cả phụ thân của Hạ Chi Lạc cũng không biết rõ rốt cuộc Hạ Chi Lạc có biết chữ hay không cơ mà.


Chương 34

34 Khi ra khỏi trận đồ hoa mai từ vị trí của quẻ Tốn, tôi nhìn lại, Li Hiên lúc này đã ở phía sau lưng…Không ngờ tôi có thể phá được trận pháp này. Thật phải cảm tạ Hiên Viên Kiếm.


Chương 35

35 Tôi nghe vậy liền hất cằm nói: “Đó là do nàng ta tự chuốc lấy. Con người ta xưa nay đều sống theo nguyên tắc “người không phạm ta, ta không phạm người.


Chương 36: Núi Chuyển Sông Rời

36 Không còn gánh nặng trước tính mạng của người khác, tôi cảm thấy rất dễ chịu, thoải mái. Sau chuyện dùng thân phận Hạ Chi Lạc xuất hiện ngoài đường gây náo loạn lần trước, sau này mỗi lần xuất phủ, tôi đều phải cải dạng nam trang.


Chương 37: Hoàng Lăng Trong Lời Đồn

37 Ba ngày trôi qua nhanh chóng, khi tôi tỉnh lại thì đã ngồi trong xe ngựa, bên cạnh là Thượng Quan Tầm đáng ghét đang nhắm mắt dưỡng thần. Tất cả mọi chuyện bắt đầu từ bữa tối lãng mạn dưới ánh nến hôm đó.


Chương 38: Một Đôi Người Chim

38 Người ta thường nói “đường núi vòng vèo”, hôm nay coi như tôi đã lãnh ngộ được hết ý nghĩa của câu nói này. Mọi người có biết “thế ngoại đào nguyên” mà Đào Uyên Minh miêu tả không? Theo lời ông ấy, đó là nơi có những dòng thác hiền hòa chảy từ trên đỉnh núi xuống, từng lớp từng lớp đan xen, rồi tụ hội dưới đáy cốc thành những dòng suối trong vắt.


Chương 39: Ngoại Truyện - Tiếng Lòng Tầm (1)

39 “Trần… Trần đại ca, Vương… Vương gia… và tướng… tướng quân… có ở… bên trong không? Hu hu… hu hu…” “Tiểu Trác, có chuyện gì mà vội vã thế? Chạy đến mức thở không ra hơi, nói không thành câu, tướng quân đang ở bên trong liệu thương cho Vương gia.


Chương 40: “anh Hùng” Cứu “mĩ Nhân”

40 Nghe tiếng kêu thảm thiết, tôi sợ đến mức tóc gáy dựng hết cả lên. Không thể nào chịu nổi, thật sự không tài nào chịu nổi nữa. Tên khốn nào đã nghĩ ra cách giày vò con người ta như thế này chứ? Thực đúng là không bằng loại cầm thú, bại hoại, vô nhân tính! Mong là Thượng Quan Tầm có thể nhanh chóng tìm thấy máu Phượng Hoàng.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Nhân Lúc Em Vẫn Còn Ở Đây

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 7


Ba Lần Gả

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50


Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em

Thể loại: Võng Du, Ngôn Tình

Số chương: 69





Thời gian hoa nở

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 37


Ông Xã Chày Bửa

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 50



Dây Leo

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 91