101 Uông Hạo Thiên nghe được câu này liền thu lại nụ cười, kéo cô ngồi xuống giường, thật nghiêm túc nói: “Daisy, anh muốn nói chuyện rõ ràng với em.
102 “Cô yêu Uông Hạo Thiên sao?” “Vì sao tôi phải trả lời? Rốt cuộc cô là ai hả?”“Tôi không yêu anh ấy. ” “Thật vậy chứ?” “Đúng vậy. ”“Thế có nghĩa là cô ở cùng anh ấy chỉ vì tiền?”“Đúng vậy, tôi đã có người yêu rồi.
103 Uông Hạo Thiên liếc mắt nhìn mẹ mình một cái, ánh mắt nghi hoặc rồi lại nói: “Mấy ngày nay con luôn luôn nghĩ mẹ không tiếc tất cả mọi thứ, chỉ muốn con đáp ứng cưới Daisy, như vậy chỉ có thể nói lên một vấn đề …” Anh cố ý đừng lại một chút.
104 “Mẹ, chúng ta nói chuyện đi. ” Uông Hạo Thiên từ trên lầu đi xuống. “Chú Mạch Lâm của con té xỉu, ông ấy muốn chính miệng con nói với ông ấy con không muốn cưới Daisy.
105 Uông Hạo Thiên nhắm mắt lại dựa vào thành giường, dù thế nào đi nữa anh cũng không thể ngờ được mẹ yêu thương Daisy như vậy thì ra là thay mình báo ơn.
106 Uông Hạo Thiên vừa hôn cô vừa đi lại giường ngủ. . Thích Vi Vi bị anh hôn có chút ý loạn tình mê, từ chậm rãi phản kháng biến thành đáp lại cho đến khi anh muốn cởi bỏ quần áo của mình mới đột nhiên giật mình tỉnh lại, vội vàng ngăn cản anh: “Không …Không thể.
107 Nhìn đến anh kích động như thế, Thích Vi Vi không biết nên trả lời anh như thế nào. Cô không thể phủ nhận trong lòng mình có Uông Hạo Thiên, cô lại càng không muốn tiếp tục lừa dối anh, đành phải lắc đầu nói: “Em không biết.
108 Thời điểm thống khổ nhất, bất lực nhất, người mà Thích Vi Vi nghĩ đến đó chính là mẹ. “Vi Vi, hôm nay không phải là chủ nhật, sao con lại có thời gian đến thăm mẹ vậy?” Tinh thần bà Thích rất tốt, nhìn thấy cô, bà có chút vui mừng ngoài ý muốn.
109 Trong văn phòng, sau khi hoàn thành xong công việc, Uông Hạo Thiên phân phó nói: “Thiên Lỗi, cậu giúp tôi đi mua một căn nhà, khoảng hơn một trăm mét vuông là được rồi.
110 Sáng sớm Hoàng Thiên Tứ liền ôm một bó hoa hồng to đi đến trước cửa nhà cô gõ cửa, nhưng mà đợi hồi lâu lại không thấy ai trả lời.
111 Nhìn thấy sắc mặt anh xanh mét, trong lòng Hoàng Thiên Tứ có vài phần đắc ý, lại nói: “Vi Vi đã đồng ý lời cầu hôn của tôi, mấy ngày nữa chuẩn bị đi đăng ký, cho nên tốt nhất anh hãy cách xa cô ấy một chút.
112 “Tôi …” Đàm Tiếu Tiếu không dám nhìn vào mắt của anh, bộ dạng anh nổi giận thật đáng sợ. Thật là hận cái miệng rộng của mình, không có việc gì lại lắm miệng làm gì.
113 Đàm Tiếu Tiếu vội vàng lấy điện thoại từ trong túi lấy ra, nhìn thoáng qua, sắc mặt lạnh xuống. Mặc dù mình đã xóa tên của anh ta nhưng mà số điện thoại của anh ta lại vô cùng quen thuộc, ngay lập tức tắt điện thoại, không muốn nghe điện thoại của anh ta.
114 “Em đi trước đây. Hẹn gặp lại. ” Thích Vi Vi xuống xe vẫy tay với anh, theo bản năng nhìn đồng hồ, đã mười giờ rồi. “Em không mời anh vào ngồi một lát sao?” Vẻ mặt Uông Hạo Thiên mang ý cười nhìn cô.
115 Thượng Hải, bên trong khách sạn. “Daisy tiểu thư, hôm nay đi chơi vui vẻ chứ?” Sở Thiên Lỗi nhìn cô hỏi. “Không tồi. ” Daisy cười khẽ một cái: “Sở tiên sinh, tôi có thể hỏi anh một chuyện không?”“Đương nhiên có thể, tuy nhiên, Daisy tiểu thư, tôi nói rồi gọi tôi Thiên Lỗi là được.
116 Thích Vi Vi tâm phiền ý loạn nằm trên giường, Thiên Tứ bảo ngày mai hai người cùng nhau đi thăm mẹ, nhân tiện nói ẹ biết bọn họ sẽ kết hôn.
117 “Vi Vi, thật vậy sao? Cậu thật sự cùng anh Thiên Tứ đính hôn? Cậu nghĩ vậy là tốt nhất sao? Cậu thích anh ấy sao?” Đàm Tiếu Tiếu giật mình, có phải là nhanh quá hay không.
118 Nghe được câu này trái tim Thích Vi Vi đã gần muốn nhảy ra ngoài, kinh hãi nhìn anh: “Anh …Anh biết. ”“Anh biết, cái gì anh cũng biết.
119 Thích Vi Vi không nói gì, cô ấy không phải là mình, cô ấy làm sao biết được mình hạnh phúc hay là thống khổ. “Đây là số điện thoại di động của tôi, bất cứ lúc nào cô cũng có thể gọi điện thoại cho tôi.
120 Đang ngủ say sưa, Sở Thiên Lỗi liền bị một hồi chuông điện thoại di động đánh thức, ngái ngủ mắt còn chưa mở, nhận điện thoại: “Alo, ai đó?”“Thiên Lỗi, sao cậu lại ngủ sớm vậy?” Uông Hạo Thiên khó hiểu hỏi, nhìn đồng hồ thấy mới chín giờ.
Thể loại: Dị Giới, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50