121 Tiếu Tẫn Nghiêm sai người đem một tên đàn ông toàn thân đều là máu ném tới trước mặt Diệp Mạc, người đàn ông này chính là một bằng hữu của Lạc Tần Thiên, vốn định dùng chính tàu hàng của mình để giúp Lạc Tần Thiên cùng Diệp Mạc lén trốn đi, không nghĩ tới lại đắc tội với Tiếu Tẫn Nghiêm.
122 Mưa rơi càng lúc càng lớn, cảnh vật xung quanh dường như cũng bắt đầu trở nên mơ hồ, Diệp Mạc nhẹ nhàng tựa đầu ở trên cửa sổ xe, hai mắt lạnh lẽo nhìn ra cảnh vật bên ngoài cửa sổ, người xe vội vã qua lại trong màn mưa, trong đầu Diệp Mạc lúc này giống như có một đoạn phim đang lướt nhanh qua, địa ngục năm đó thoáng như nó chỉ mới vừa diễn ra ngày hôm qua.
123 “Hủy bỏ cuộc họp!” Tiếu Tẫn Nghiêm đáp máy bay riêng xuống, tay mở ra số điện thoại của Tây Uy Cường, âm thanh giống như hồi âm tới từ địa ngục, khủng bố trầm thấp.
124 “Cậu thật giống như đang run rẩy a!” Thanh âm trêu tức như một luồng nhiệt khí chậm rãi thổi vào trong tai Diệp Mạc, làn môi lạnh lẽo của Tiếu Tẫn Nghiêm vô tình hữu ý đụng chạm vào vành tai Diệp Mạc, sức mạnh lồng ngực cũng đem Diệp Mạc gắt gao cùng lúc chống đỡ giữa bức tường và thân thể hắn.
125 Trên chiếc giường lớn màu trắng to lớn, Tiếu Tẫn Nghiêm ôm Lâm Nhu Nhân ra sức rong ruổi, dục vọng phát tiết không đủ trên người Diệp Mạc khi nãy lúc này toàn bộ phóng thích ra ngoài.
126 Tiếu Tẫn Nghiêm cùng Lạc Tần Thiên không trò chuyện lâu, cuối cùng, Lạc Tần Thiên cau mày, thần sắc phức tạp từ trong phòng khách đi ra, cũng không có bất kỳ tức giận nào, bởi vì Tiếu Tẫn Nghiêm bỗng nhiên bất ngờ đồng ý với anh, sau ba ngày, hắn sẽ đem Diệp Mạc trả lại cho anh.
127 Tiếu Tẫn Nghiêm vẫn phái người âm thầm ở trong bóng tối theo dõi Diệp Mạc sát sao, điều này khiến cho Diệp Mạc căn bản không thể tìm được cơ hội chạy trốn, tuy cậu đã liên lạc được với Lê Cửu, thế nhưng không có cách nào tránh được tai mắt thủ hạ của Tiếu Tẫn Nghiêm, căn bản là không thể thuận lợi đi đến cảng du thuyền được.
128 Diệp Mạc nhìn thấy Tiếu Tẫn Nghiêm từ bên trong gian phòng khách đi ra, khóe miệng mang theo nụ cười quỷ dị ẩn chứa âm mưu, trong lòng không khỏi sốt sắng lo lắng, chờ khi Tiếu Tẫn Nghiêm mang theo bảo tiêu rời đi, Diệp Mạc vội vàng tiến đến gần phòng khách.
129 Đã quá nhiều lần rồi, thậm chí Diệp Mạc còn nhớ rõ lần trước gần nhất Tiếu Tẫn Nghiêm uy hiếp cậu là lúc nào, bất luận là ở trong tình huống gì đi chăng nữa, chỉ cần cậu không làm theo mệnh lệnh của hắn, hắn sẽ dùng thủ đoạn ác liệt độc ác nhất khiến cậu thảm hại thống khổ đến không muốn sống nữa, kiếp trước là như thế, kiếp này, vẫn như vậy.
130 Ở quán cà phê, Diệp Mạc đã nói cho Lạc Tần Thiên biết hết tất cả, bao gồm tất cả mọi chuyện đã xảy ra sau khi cậu đã sống lại. Diệp Mạc không dám hy vọng xa vời Lạc Tần Thiên sẽ lập tức tin tưởng, nhưng ít ra, anh ấy sẽ không lại vì tìm kiếm chính mình mà dính vào bẫy của Tiếu Tẫn Nghiêm.
131 Hai tay Tiếu Tẫn Nghiêm chống đỡ ở hai bên đầu Diệp Mạc, duỗi thẳng khuỷu tay đem Diệp Mạc bao phủ ở bên trong vòng vây của mình, dù vẫn ung dung quan sát Diệp Mạc vẻ mặt, tuy rằng cậu vẫn tỏ ra không sợ nhìn hắn chằm chằm, nhưng đáy mắt rõ ràng lướt qua một tia hoảng sợ.
132 Trong không khí tựa hồ như vẫn còn lưu lại mùi khói thuốc, trong gian phòng vô cùng tĩnh lặng, Diệp Mạc giống như bị điểm trúng huyệt đạo, cứng đờ đứng ngây tại chỗ, vì giật mình mà thậm chí quên cả sợ hãi, tầm mắt chấn động kinh hoảng nhìn Tiếu Tẫn Nghiêm từ trong phòng ngủ đi ra.
                            133
                            Đuôi lông mày Tiếu Tẫn Nghiêm run run, nghiễm nhiên ẩn giấu tức giận “Ăn cơm? Cậu cùng hắn ta bỏ cả một bàn thức ăn cùng rượu ngon đi ra bên ngoài, không phải là đi thuê phòng đấy chứ?”
“Chỉ là ăn bữa cơm thôi. 
                        
134 Diệp Mạc cài đặt chuông báo thức thế nên cậu dậy rất sớm, lúc mở mắt ra thì không còn nhìn thấy bóng dáng Tiếu Tẫn Nghiêm đâu nữa, đoán chừng tối hôm qua sau khi làm xong hắn đã rời đi rồi, trên giường một mớ hỗn loạn, dù rằng hạ thân không có đau đớn như lúc trước, nhưng tối hôm qua vận động một trận dữ dội như vậy vẫn khiến thắt lưng cậu đau nhức.
135 Thế lực của Tiếu Tẫn Nghiêm quả thực thần thông quảng đại, không tới một canh giờ, liền xác định Diệp Mạc vẫn còn ở thành phố X. Đến gần buổi chiều, thủ hạ của Tiếu Tẫn Nghiêm đã kiểm tra hết một lượt những người mà Diệp Mạc tiếp xúc trong hai ngày nay, may là ngoại trừ Lê Cửu ra thì Diệp Mạc không hé lộ bất kỳ thông tin nào về mình với bất kỳ ai, cộng thêm có thế lực của Lạc Tần Thiên quấy nhiễu khiến cho Tiếu Tẫn Nghiêm ngay lập tức không cách nào nhanh chóng xác định được vị trí lẩn trốn hiện tại của Diệp Mạc.
136 Du thuyền xa hoa này chia ra rất nhiều tầng phục vụ khách mời nghỉ ngơi trong các gian phòng, chính giữa đại sảnh bày trí trung tâm giải trí, cấu tạo bên trong khá phức tạp vào đặc biệt.
137 Sắc mặt Phục Luân trầm lạnh, ánh mắt lóe lên tia sáng quắc mắt nhìn kỹ vào Diệp Mạc ở trước mắt, dường như đang muốn nhìn thấu xem đằng sau khuôn mặt kia là những suy nghĩ gì, chẳng hiểu vì sao hắn cứ có cảm giác nam nhân trước mắt này không phải Diệp Tuyền.
138 Trò chơi? Diệp Mạc vừa nghe đến từ này, trong đầu tự nhiên hình dung lại những biểu diễn thấp hèn Diệp Tuyền thường làm ở trước mặt Phục Luân, Phục Luân ung dung bắt chéo chân ở trên ghế salong tràn ngập hứng thú nhìn Diệp Tuyền ở trước mặt hắn cởi từng kiện quần áo xuống, mở chân ra làm những động tác đáng xấu hổ.
139 Diệp Mạc căn bản không thể ngờ được Phục Luân lại bất ngờ tiêm vào người cậu thứ thuốc không tên, sự tình xảy ra quá mức đột ngột khiến cho Diệp Mạc đại não đang trống rỗng không kịp phòng bị đã bị tiêm thuốc vào trong cơ thể.
140 Phục Luân cũng không ngăn cản Diệp Mạc rời khỏi phòng, nhưng đối với những chuyện vừa xảy ra vừa nãy, Diệp Mạc không biết với tình huống hiện tại cậu nên đi tìm Lâm Tả Kha vì giải cứu cậu mà giờ này có lẽ đang cùng Phục Luân nói chuyện, hay là đi tìm Tần Thiên báo cho anh biết sự xuất hiện tối nay của Tiếu Tẫn Nghiêm, tìm cách tránh né tai mắt của hắn.
 
    Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24