21 Duẫn Băng vào thời điểm tới trúc viện, đã gặp Mục Thiếu Thầnđangđi ra ngoài , Duẫn Băng lập tức nghênh đón. Duẫn Băng kích động nói. "Gia, có tin tức !"Mục Thiếu Thần đôi mắt sâu thăm thẳm nhìn về nơi xa , rốt cục có tin tức của nàng sao ?“ nói “Duẫn Băng bẩm báo nói"ám vệ ở kinh thành thiên triều mới truyền tin tức nói ,bạch y cô nương vào chạng vạng tối hôm qua đã xuất hiện , hơn nữa liền ở tại duyệt lâu.
22 Chương mới của các nàng đâu nhá. . ta thi xong rồi chán quá cơ. . . Ngay khi Mục Thiếu Thần nhận được tin tức, Mục Thừa Hiên cũng đồng dạng chiếm được tin tức, hắn lập tức phái người đi đến Thiên triều kinh thành,muốnbắt sống Sở Kiều Linh.
23 Lâu chưởng quầy đứng dậy chào đón Thừa tướng công tử Cốc Dung đã vào cửa nói: "Cốc công tử, sớm như vậy, ngài đến đây là. . . ""Bản công tử không thể tới sao?" Cốc Dung không đáp, ngược lại nhíu mày hỏi.
24 Cốc Dung đợi thật lâu, rốt cuộc cũng thấy một đạo bóng trắng xuất hiện tại cửa duyệt lâu. Nàng nhẹ nhàng chậm rãi mà đến, một thân bạch y trắng như tuyết, ba ngàn tóc đen như mực, mặt mày như họa, dáng người thướt tha, thần sắc thanh nhã, trong tay cầm một cây sắc sáo ngọc bích, cả người toát ra khí sắc khiến cho người ta có cảm giác mơ hồ như tiên.
25 Sở Kiều Linh bởi vì vài ngày luôn chạy đi chạy lại, tối hôm qua một đêm không ngủ, hôm nay lại đi một chuyến ngọc kì, kết hợp với mấy ngày đều không có nghỉ ngơi, thân thể rất mệt mỏi, dùng xong bữa tối, liền lập tức nằm xuống ngủ.
26 Sở Kiều Linh đira ngoàicửa phòng, hướng phía lầu đi xuống, liền nghe thấy dưới lầu trong đại sảnh có người đang cao giọngnghị luận. Một hán tử mặc áo thanh bàonói.
27 Ở trên đường Nam Lâm đi tới Thiên triều , mấy con tuấn mã chạy không ngừng nghỉChỉ thấy cầm đầu làmột gã nam tửmặc sắc cẩm bào, đầu độingọc quan màu tím, phượng mâu híp lại, môi mỏng ướt át, dị thường tuấn mỹ trên mặt mang theo một tia vội vàng.
28 Long Liên vào mặc trúc các gặp Sở Kiều Linh không có chủ động quan tâm bọn họ, trong lòng có chút bất mãn, đối Sở Kiều Linh nói: "Kiều cô nương thật có giá, chẳng nhữngqua cầu rút ván , cònkhông coi ai ra gì.
29 Long Liên vốn có diện mạo tuấn mỹ, trời sanh tính phong lưu, đối mặt với nữ nhân từ trước tới bây giờ đều thuận lợi , nhưng Sở Kiều Linh lại một ngoại lệ, ngoảnh mặt làm ngơ không nhìn hắn, làm cho hắn giận không thể phát, đang muốn phát tác, chợt nghe thấy âm thanh Cốc Dung truyền đến.
30 Thời gian trôi qua cực nhanh, trong nháy mắt đã sắp đến ngày hay mươi ba tháng hai. Mấy ngày nay ngoài Cốc Dung mỗi ngày tìm đến Sở Kiều Linh cùng nhau dùng cơm trưa, Lạc Băng Hàn cũng đã tới hai lần, Long Hiên cùng Long Liên không còn có xuất hiện quá.
31 Một ngày này, Sở Kiều Linh ở trong phòng ngồi một đêm. Đã qua giờ mẹo, trời bắt đầu sáng, Sợ Kiều Linh đứng lên, đi đến bên cửa sổ, thấy ngã tư đường đã bắt đầu tụ tập thành từng đám người, bọn họ đàm luận chuyện Thừa Kiền Đế không qua hôm nay sẽ cùng văn võ bá quan đi đến ngọc kỳ sơn tế bái Sở tướng quân.
32 Ngọc kì/kỳ sơn thủ vệ Nguyễn đầu lĩnh hướng Thừa Kiền Đế báo cáo có một kẻ tự xưng là nữ tử của Sở tướng quân muốn lên tế bái Sở tướng quân, nghe vậy, Thừa Kiền Đế trầm tư không nói, vương công các đại thần lại tấm tắc âm thầm đoán.
33 Edit: Mint MunSở Kiều Linh chậm rãi đến, đứng ở trước mặt mọi người. Những vương công đại thần đối với mỹ nữ tự nhiên gặp qua nhiều không đếm hết, nhưng nhìn đến cô nương mặc bạch y trước mắt này, cảm thấy những mỹ nhân trước kia thật không thể sánh nổi.
34 Thừa tướng xác nhận được cây sáo nằm trong tay vị nữ tử này chính là thứ đã đưa tặng cho Sở Kiều Linh năm đó, mọi người nghĩ rằng Thượng thư đại nhân sẽ không nói gì, không nghĩ tới đại nhân lại nói: "Tuy rằng sáo ngọc năm đó không giả, nhưng nó cũng đâu thể chứng minh được ngươi là nữ nhi của Sở tướng quân, nói không chừng là ngươi nhặt được, hoặc là ngươi tận lực tìm kiếm chi tiết về Sở Kiều Linh, giả mạo Sở Kiều Linh, muốn được hơn người khác.
35 Sở Kiều Linh nói nàng có thể biểu diễn càn khôn thương phát, Thừa Kiền Đế cũng thừa nhận thân phận của nàng. "Ngươi là Sở Kiều Linh, trẫm muốn biết năm đó ngươi sao có thể chạy ra trận đại hỏa hoạn kia?" Thừa Kiền Đế chậm rãi hỏi ra nghi vấn của mọi người.
36 Sở Kiều Linh hướng về phía Thừa Kiền Đế đưa ra ýtưởng đem càn khôn thương nhận lại , để tự mìnhbảo quản, Thừa Kiền Đế cũng không có lập tức đáp ứng nàng.
37 edit: Mint MunNgọc kì sơn chân núi, Thừa Kiền Đế cùng mọi người nghe thị vệ báo lại, nói Nam Lâm Thần Vương đến đây, mọi người ào ào khó hiểu. Từ mười hai năm trước, Thiên triều với Nam Lâm đánh nhau một trận, tuy rằng đến cuối cùng hai quốc đều lui binh, nhiều năm như vậy cũng không có động chạm đến nhau, nhưng Thiên triều cùng Nam Lâm quan hệ cũng không có tốt đẹp, mà lúc này, Nam Lâm vương gia đột nhiên đến kinh thành, nhóm văn thần ào ào phỏng đoán, đoán rằng là vì chuyện gì mà đến.
38 Edit: Mint MunSở Kiều Linh thật không ngờ Mục Thiếu Thần lại đột nhiên bắt lấy cổ tay nàng, hơn nữa rất là dùng sức, giống như sợ nàng chạy mất. "Thần Vương, đây là ý gì?" Sở Kiều Linh không sử dụng nội lực để tránh thoát.
39 Nghe Sở Kiều Linh nói muốn cùng bản thân đàm phán điều kiện, Mục Thiếu Thần mắt phượng chợt lóe, nói:“Điều kiện gì?”“Rất đơn giản, chỉ cần Thần Vương buông tay Kiều Linh ra, Kiều Linh liền nhanh chóng đáp ứng Thần Vương một yêu cầu.
40 Sở Kiều Linh cùng Cốc Dung trở lại Duyệt Lai tiểu lâu, dùng xong cơm trưa, Cốc Dung hồi phủ, Sở Kiều Linh cũng không vội vã hồi phủ Tướng Quân, liền trở về phòng của mình lúc đầu, tối hôm qua một đêm không ngủ, Sở Kiều Linh cảm giác thân thể đã có chút mệt mỏi, liền nằm ở trên giường nghỉ ngơi.