61 - Ngươi đã tỉnh? Cảm giác như thế nào? Có cái gì không không thoải mái không?Lâm Dật Hiên chứng kiến Alice tỉnh lại, nhẹ giọng hỏi. Alice yên lặng nhìn Lâm Dật Hiên trong giây lát, liền nhẹ nhàng lắc đầu, nói khẽ: - Không có, ta hiện tại rất tốt.
62 Mà mọi người nghe được Lâm Dật Hiên nói, trên mặt đều vui vẻ, rốt cục có thể ly khai địa phương quỷ quái này rồi, tại địa phương âm hắc này chờ đợi hơn năm giờ, bọn hắn cảm thấy mình sắp hít thở không thông.
63 - Tại sao ngươi phải truy con Zombie kia?Alice nhìn thần sắc Lâm Dật Hiên có chút lo lắng, không khỏi nhẹ nhàng hỏi. - Trong tay con Zombie kia có T virus cùng giải dược T virus, vật kia ta nhất định phải nắm bắt tới tay.
64 Lúc này xe lửa cũng giảm bớt tốc độ, lập tức muốn dừng lại, Lâm Dật Hiên đợi xe lửa dừng lại, lập tức liền xông ra ngoài, Phong Thần Thối tăng thêm Véc-tơ Hoạt Động, cả người Lâm Dật Hiên như là bay lên, trực tiếp phóng về hướng con Zombie té ngã kia.
65 Lâm Dật Hiên trực tiếp hướng Tuyết Nhi hỏi. - Sau khi chủ nhân rời khỏi không gian này, không gian này sẽ tiếp tục vận chuyển, bất quá tỉ lệ thời gian cùng không gian hiện thực là hai so một, trong hiện thực hai ngày, bên trong không gian này chỉ qua một ngày, nếu như chủ nhân muốn thời gian càng lớn hơn nữa, cần tiêu phí điểm năng lượng, đương nhiên nếu như không gian này là của chủ nhân, người có thể tùy ý điều chỉnh, cho dù muốn thời gian hoàn toàn tạm dừng cũng có thể.
66 Điện từ cường đại lập tức tàn sát bừa bãi ở trên người người bò sát, trong chốc lát liền chứng kiến người bò sát kia một thân cháy đen từ không trung rớt xuống, Lâm Dật Hiên biết rõ người bò sát này chưa chết, lập tức buông Alice trong ngực ra, sau đó vung Đường đao lên, trực tiếp chém người bò sát thành hai nửa.
67 Mắt thấy đĩa quay chậm lại, mà Quỳ Hoa Bảo Điển kia càng ngày càng gần kim đồng hồ. Trong chốc lát, tốc độ đĩa quay liền chậm lại, Quỳ Hoa Bảo Điển cùng kim đồng hồ chỉ chênh lệch hai ô vuông, nhưng mà lúc này kim đồng hồ lại di động một vòng, cùng Quỳ Hoa Bảo Điển chỉ còn lại có một ô, kim đồng hồ chậm rãi di động, lại cố định dời về phía Quỳ Hoa Bảo Điển, rốt cục kim đồng hồ đạt đến giới hạn cả hai.
68 Đúng lúc này hắn cảm thấy một dòng điện mãnh liệt trực tiếp từ cột sống hắn bay thẳng lên đầu, sau đó đầu Lâm Dật Hiên quay cuồng, trực tiếp mất đi ý thức, một khắc cuối cùng trước khi mất đi ý thức, Lâm Dật Hiên không khỏi lộ ra một nụ cười khổ, không nghĩ tới hắn cuối cùng vẫn là không chịu được, rõ ràng có một nửa tỷ lệ an toàn, nhưng lại không có đụng với, vận khí của hắn thật đúng là kém a, đáng tiếc cuộc sống tốt đẹp của hắn mới vừa bắt đầu đã từ biệt.
69 Nghĩ thông suốt những thứ này, trong nội tâm Lâm Dật Hiên thở dài một hơi, bất quá sau đó hắn liền nghĩ tới một vấn đề, đó chính là T virus trong cơ thể hắn có thể lây bệnh hay không? Nếu như lây bệnh mà nói, vậy thì phiền toái, Lâm Dật Hiên liền tranh thủ nói ra nghi vấn trong lòng với Tuyết Nhi.
70 Nhìn đồng hồ, theo hắn tiến vào không gian thí luyện đến bây giờ cũng không quá đáng mới qua một giờ, hiển nhiên hiện tại muốn đi ra ngoài mà nói là không thể nào, dù sao vừa rồi hắn là nói tối hôm qua tăng ca, hiện tại muốn nghỉ ngơi.
71 - Tại sao ngươi lại ở chỗ này, giữa trưa bình thường không phải là ăn cơm ở trường học sao?Lâm Dật Hiên trực tiếp hỏi lại. - Không biết là lãnh đạo nào nói muốn tới trường học, sau đó trường học liền trực tiếp để cho chúng ta nghỉ nửa ngày, không cho phép ở trong trường học.
72 Tuy Tiêu Mộng Tuyết không biết tự tin của Lâm Dật Hiên nơi nào đến, bất quá lần này nàng thật không có cự tuyệt Lâm Dật Hiên mời nữa, chậm rãi ngồi xuống bên cạnh Lâm Dật Hiên.
73 Lâm Dật Hiên liền vội vàng lắc đầu phủ nhận, nói thật loại người như Tôn Thành Hổ này bình thường cùng hắn cũng không có cùng xuất hiện gì, cho nên Lâm Dật Hiên đối với Tôn Thành Hổ cũng không có để tâm.
74 Mà lại nhìn dung nhan của Triệu Nhị, Lâm Dật Hiên không thể không cảm thán, thế giới này người đẹp thật đúng là nhiều a, tuy dung mạo của Triệu Nhị so với Tiêu Mộng Tuyết chênh lệch một tí, nhưng tuyệt cũng đối là đại mỹ nữ, hơn nữa Triệu Nhị không phải loại hình thuần khiết giống như Tiêu Mộng Tuyết, mà thuộc về cái loại loại hình hoạt bát, mái tóc đen dàicột đuôi ngựa rủ xuống sau lưng, làm cho người ta một cảm giác rất cởi mở.
75 - Tiêu Mộng Tuyết, Triệu Nhị, lên xe này đi, khó được có xe, chúng ta sẽ không lách vào xe buýt rồi. Lâm Dật Hiên nhìn Tiêu Mộng Tuyết nhẹ nhàng nói. Chút tiểu tâm tư này của Tôn Thành Hổ, Lâm Dật Hiên cũng có thể đoán được, từ vừa bắt đầu Tôn Thành Hổ là nhắm ở trên người Tiêu Mộng Tuyết, hơn nữa lần này Tôn Thành Hổ lại tự mình lái xe đến, nhất định sẽ mời Tiêu Mộng Tuyết đi qua, cho nên Lâm Dật Hiên tiên hạ thủ vi cường, cho Tôn Thành Hổ ăn nghẹn lần nữa.
76 Đúng lúc này Lâm Dật Hiên nghe được xa xa một hồi tiếng gầm ô tô truyền đến, sai đó liền chứng kiến Tôn Thành Hổ điều khiển chiếc xe thể thao màu đen kia dùng tốc độ nhanh đi qua, sau đó liền nghe một tiếng thắng xe chói tai vang lên, sau đó cả chiếc xe trực tiếp vượt qua, cả chiếc xe lao về hướng Lâm Dật Hiên, lốp xe cùng mặt đất ma sát phát ra tiếng vang chói tai.
77 Nữ sinh nhẹ nhàng nói. - Cũng có thể đọc thành Ngữ Yên. Lâm Dật Hiên nhẹ nhàng cười nói. - Ngươi cũng có thể gọi ta là Ngữ Yên. Ngu Yên nhẹ nhàng cười cười.
78 Lông mày Lâm Dật Hiên lập tức nhíu lại, từ khi hắn tu luyện nội công, thính lực so với trước mạnh mẽ hơn rất nhiều, thanh âm mới vừa rồi tuyệt đối là thanh âm của Tiêu Mộng Tuyết, hơn nữa còn cách nơi đây không gần, chẳng lẽ Tiêu Mộng Tuyết gặp được phiền toái? Lâm Dật Hiên vội vàng bước nhanh hơn, hướng về phương hướng hắn nghe được thanh âm chạy tới.
79 Cầm nã thủ! Lâm Dật Hiên khẽ giật mình, không nghĩ đến Triệu Thiếu này còn biết Cầm nã thủ, từ vừa rồi hắn có thể một chân đá bay Tôn Thành Hổ mà xem, Triệu Thiếu này tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản.
80 Lúc này Triệu Thiên Khiếu có chút điên cuồng, từ khi hắn luyện võ có sở thành đến nay, liền khó gặp đối thủ, cái gì cao thủ Taekwondo, cao thủ quyền Thái, cao thủ nhu đạo, tất cả đều là rác rưởi, cho nên hắn một mực rất hưởng thụ sự ưu việt làm cao thủ, nhưng mà không nghĩ tới hôm nay lại bị người đánh, lại bị tát một cái, đây là lần thứ nhất hắn từ nhỏ đến lớn bị bạt tai, cho nên sỉ nhục trong nội tâm làm cho Triệu Thiên Khiếu trong cơn giận dữ muốn trực tiếp xé nát Lâm Dật Hiên mới giải mối hận trong lòng.