181 Độc Hậu đột nhiên một hồi cuồng tiếu, dùng một biểu lộ lạnh lùng nói ra. - Hừ, thực cho ta không có biện pháp sao?Ánh mắt Lâm Dật Hiên lạnh lẽo, ban đầu hắn vẫn dấu kín đại bộ phận thực lực, bởi vì hắn không muốn đem tất cả thực lực bạo phát ra, dù sao ẩn giấu, luôn là có lợi nhất.
182 Lúc này Lâm Dật Hiên không khỏi may mắn, nếu như T virus này bộc phát sớm vài phút, như vậy kết quả của hắn nhất định sẽ vô cùng thê thảm, hiện tại sau khi giết chết Độc Hậu lại bộc phát, mặc dù có chút trùng hợp, nhưng mà cuối cùng là không cần lo lắng Độc Hậu rồi.
183 - Chủ nhân lần này lấy được năng lực là ý niệm điều khiển, dùng tinh thần lực cường đại, trực tiếp điều khiển vật thể ngoại giới. Tuyết Nhi nhẹ nhàng vì Lâm Dật Hiên giải thích nói.
184 Bất quá Lâm Dật Hiên đối với Độc Hậu vẫn là hết sức bội phục, cho dù Thủy Nhu tâm pháp có thể khống chế những tơ mỏng kia, nhưng người bình thường cũng chỉ có thể khống chế một cái, Độc Hậu vậy mà có thể khống chế nhiều như vậy, có thể thấy được hắn ở đây hạ xuống bao nhiêu công phu.
185 Nữ tử nhẹ nhàng cười cười, bất quá xem sắc mặt của nàng tựa hồ sắp đạt đến cực hạn. Lâm Dật Hiên chứng kiến sắc mặt nữ tử ngưng tụ, trực tiếp bế nữ tử lên, sau đó tắt đi Trọng Lực Hoàn, cả người trực tiếp bay vút lên hư không, muốn phong chân khí của nữ tử cũng không phải là đơn giản như vậy, hơn nữa trong lúc này không thể có bất kỳ quấy rầy, cho nên Lâm Dật Hiên quyết định mang nữ tử về nhà.
186 Phòng của Diệp Vũ Huyên ở lầu ba mươi sáu, thời điểm Lâm Dật Hiên đi vào có chút ngơ ngác một chút, bởi vì nơi này bố trí thật là làm cho người ta rung động, nơi này là nhà ở sao, căn bản chính là một tiểu hoa viên, bên trong đủ loại bông hoa khoe sắc, trong nháy mắt Lâm Dật Hiên có một loại ảo giác đi sai chỗ.
187 Thần sắc Diệp Vũ Huyên quyến rũ mà trợn nhìn Lâm Dật Hiên một cái, trực tiếp cầm một sợi dây chuyền đeo trên cổ xuống, sau đó đưa cho Lâm Dật Hiên. Lâm Dật Hiên nao nao, giây chuyền này lúc trước hắn đã từng gặp, bất quá không có quá lưu ý, lúc này Lâm Dật Hiên nhìn kỹ thoáng một phát, mới phát hiện phía dưới giây chuyền này là một viên bảo thạch nho nhỏ, phía trên sợi dây chuyền khảm nạm một tinh thạch lớn bằng hạt đậu màu xanh da trời, hết sức xinh đẹp.
188 Được rồi, phương pháp này tạm thời không thể thực hiện được, hy vọng ncuối cùng đấu giá ngầm sẽ không là một năm đấu giá một lần. Trong nội tâm Lâm Dật Hiên một hồi bất đắc dĩ.
189 - Uh, cho cô một cái lớn như nắm đấm vậy. Đối với Diệp Vũ Huyên đùa giỡn, Lâm Dật Hiên đã có chút ít năng lực miễn dịch, sau khi tiếp nhận vòng cổ, Lâm Dật Hiên vốn là muốn trở về phòng tu luyện chốc lát, bất quá sau đó Lâm Dật Hiên nghĩ đến còn phải dùng thuốc ân cần săn sóc kinh mạch cho Diệp Vũ Huyên, liền đối với Diệp Vũ Huyên nói: - Ta trước ra ngoài mua cho cô chút ít thuốc trở về.
190 - Ba vị thuốc này, nơi này có không?Lâm Dật Hiên trực tiếp hỏi, lão giả nói hắn tự nhiên sẽ hiểu, ba vị thuốc này chủ yếu là có tác dụng đối với kinh mạch, hiện tại là thời đại người bình thường không biết võ, muốn tìm thuốc này cũng không phải dễ dàng.
191 Sau đó liền chứng kiến Lý Thành trực tiếp vung quyền đánh tới Lâm Dật Hiên, lực lượng cùng tốc độ một quyền kia trực tiếp đánh nổ không khí, nương theo lấy không khí chính là thanh âm nổ đùng, nắm đấm của Lý Thành trực tiếp đánh tới đầu vai Lâm Dật Hiên.
192 Lâm Dật Hiên nhìn biểu lộ Lý Thành thở dài một hơi, lạnh lùng cười cười, lần này trực tiếp thò tay điểm hai cái trên người Lý Thành, trong nháy mắt một cảm giác nhức mỏi đau ngứa trải rộng toàn thân Lý Thành, vừa mới trải qua đau khổ nhiệt hỏa, không nghĩ tới lại phải thừa nhận loại thống khổ này, trong lúc nhất thời hai mắt Lý Thành có chút mơ hồ, đau đớn khó nhịn làm cho hắn quên hết tất cả, thân thể không ngừng lăn lộn trên mặt đất, trong miệng phát ra từng tiếng kêu thảm thiết.
193 Tuy nhiên giật dây kia rất cẩn thận, nhưng hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến Lâm Dật Hiên sẽ trực tiếp cầm được số điện thoại của hắn, đương nhiên hắn cũng không trực tiếp gọi qua, như vậy chỉ biết đánh rắn động cỏ, thông qua một mã số muốn tìm được một người có rất nhiều biện pháp, trong đó đơn giản nhất chính là trực tiếp tìm cục quản lý viễn thông.
194 Sau khi Lâm Dật Hiên đi ra, phát hiện lúc này Diệp Vũ Huyên đang mặc một váy ngủ màu tím đen, trong miệng không ngừng hừ nhẹ không biết làn điệu gì, trong tay cầm một cái chén lớn, bất quá xem ra hẳn là đang nấu cơm.
195 - Dùng những vật này giúp ta dịch dung, không cần biến hóa quá lớn, chỉ cần có thể cam đoan người bình thường nhận thức không ra ta là được rồi. A Chu nghi ngờ nhìn Lâm Dật Hiên lấy ra nguyên một đám hộp lớn nhỏ không đều, sau đó nói: - Công tử, những thứ này là vật gì?- Ách.
196 Theo bậc thang đi xuống, Lâm Dật Hiên trực tiếp xuất hiện ở trên đường cái, sau đó gọi một chiếc xe taxi, trực tiếp hướng về đồn công an của Hoắc Hoa.
197 - Nếu như Triệu lão bản có thành ý như vậy, ta đây cũng không thể quá mức sĩ diện hão, nói đi tổng cộng có mấy người, lúc nào vào Long thành?Hoắc Hoa trực tiếp đem tấm chi phiếu kia cất vào túi, nhàn nhạt hỏi thăm.
198 Lâm Dật Hiên nhướng mày, Tam ca, mấy người kia có lẽ đã bị hắn quên lãng, nguyên nhân gây ra tất cả sự kiện, lúc ấy Tam ca kia cũng không có ở chỗ đó, cho nên Lâm Dật Hiên cho là hắn đã đi ra, không nghĩ tới hắn vậy mà thấy được, xem ra quả nhiên là một sơ hở nho nhỏ đều có thể lưu lại hậu quả cực lớn.
199 Hai người xuyên qua những thứ sắt vụn này về sau, phía trước liền trông thấy một cái phòng ở, phòng này cũng có đủ đặc thù, vậy mà trong sân lại có thêm một cái sân, Diệp Vũ Huyên đi qua, nhẹ nhàng gõ cửa cái sân nhỏ kia, trong chốc lát, liền nghe được một thanh âm lười biếng từ trong sân truyền ra: - Người nào, có việc tiến đến, không có liền đi, ta còn muốn ngủ.
200 Thanh niên nghe được Lâm Dật Hiên khích lệ, trên mặt không khỏi lộ ra một tia tự đắc. Diệp Lâm Phong? Cùng Diệp Vũ Huyên giống nhau họ Diệp, chẳng lẽ giữa bọn họ còn có quan hệ thân thích gì, nghĩ đến tình cảnh lúc hai người vừa gặp mặt, Lâm Dật Hiên liền biết rõ quan hệ hai người này không giống bình thường.