41 Cuối cùng nhờ cha và nhị ca che chở tránh phải làm tiêu điểm, Quản ca nhi mới miễn cưỡng tránh được một kiếp, nếu không Tạ phu nhân thiếu chút nữa đã đem tâm phúc nha đầu của bà kín đáo đưa cho hắn, khiến hắn ăn một bữa cơm tất niên kinh sợ nhất từ lúc chào đời tới nay.
42 Chờ giải thích rõ ràng, rốt cuộc gương mặt tuấn tú đang nhăn lại của Anh Nhị cũng giãn ra, nhưng chợt có chút rầu rỉ. ”Còn phải đến mùa thu à? Không thể.
43 Cái vị “Hương thân” này, là lúc chạy quan hệ không cẩn thận quen biết nhau. Ngày hôm đó, gió ôn hòa trời rất đẹp, hoàn toàn thích hợp chạy quan hệ. Thân ái lão bà Cố Lâm của hắn trước sau như một vẫn thay hắn chuẩn bị hành trang, sắp xếp dược vật và một số thứ vụn vặt.
44 Phủ Trịnh quốc công danh tiếng không hiển hách? Ban đầu tổ tông Trịnh gia chính là tâm phúc đi theo Thái Tổ uy hoàng đế đời thứ nhất vào sanh ra tử, uy Hoàng đế còn cưới trưởng nữ Trịnh gia làm hoàng hậu, ngươi nói có hiển hách không?Nhà người khác tước vị theo thời gian sẽ giảm dần, nhiều lắm là truyền tới đời thứ năm sẽ không còn.
45 Hai huynh đệ bọn họ dù có bày kế thế nào thì Trịnh Ngũ Tiểu Thư cũng có tháng leo tường. Cho dù ở thế kỷ hai mươi mốt, Trịnh Ngũ Tiểu Thư cũng được tính là loại hình bạn gái dã man xuất chúng, huống chi là ở Đại Yên triều người người tao nhã lễ độ da mặt mỏng này.
46 Anh ca nhi lâm vào quẫn cảnh nước sôi lửa bỏng kiêm thống khổ không chịu nổi. Trịnh Ngũ tiểu thư đại giá quang lâm vài lần, bà mẹ hờ cổ đại kia của hắn lại nhiệt tình chiêu đãi, tạo thành hậu quả phi thường nghiêm trọng – bà mẹ hờ cổ đại càng soi mói Cố Lâm lợi hại hơn, dường như bà đã cùng Trịnh Ngũ tiểu thư đạt thành một hẹn ước ngầm nào đó, cơ hồ đã kết minh.
47 Chờ đến khi cưỡi ngựa ra khỏi chuồng lao ra theo cửa ngách, Cố Lâm mới bình tĩnh lại một chút, á khẩu không nói gì được. Đời này chuyện quá giới hạn nhất, đại khái chính là chuyện này đi.
48 Khi vào cửa thành, ngày mùa thu rất ngắn, đã bắt đầu có điểm hôn ám, sắp đến lúc đóng cửa thành. Kết quả nàng lập tức bị tiểu tư trong nhà vẫn luôn ôm cây đợi thỏ tiến đến mời, xe ngựa đã sớm chuẩn bị sẵn ở một bên.
49 Ngoài ý muốn , Cố Lâm không bị trách phạt gì. Cha chồng chỉ nói vài lời sâu sắc muốn nàng nhớ kỹ bản thân chính là đích trưởng tức Tạ gia, lại không nói thêm cái gì liền cho bọn họ cáo lui.
50 Chiến tranh giữa Trịnh Ngũ Tiểu Thư và Tạ Nhị thiếu phu nhân chính thức bộc phát, lên cao đến mức sử dụng võ công, quả nhiên khiến không khí lười biếng của Kinh Thành vì vừa qua khỏi mùa thi lập tức sôi trào.
51 Ở phủ Trịnh quốc công khí thế ngất trời xử lý chuyện vui thì phủ Tạ Thượng Thư cũng mở rộng cửa chính, nghênh đón Tạ lão thái gia và Thái phu nhân, nhắc tới cũng coi như là một chuyện vui.
52 Tạ phu nhân tâm tình vô cùng khó chịu. Dù gì thì tử lão thái bà đó cũng không thể vừa mới đến nửa canh giờ đã truất quyền quản gia của bà chứ… Đây là nhà của bà! Không phải Tạ phủ ở Tô Châu! Tại sao? Bà ta dựa vào cái gì? ! Trừ mắng Dung Dung đến mức khóc thút thít chạy đi, bà chỉ có thể kìm nén.
53 Trong lúc Cố Lâm đang thực hành “Giáo dục lại” với Tân ca nhi, Thái phu nhân lại phát hiện mình đã lớn tuổi rồi, đối với chuyện giáo dục bắt đầu lực bất tòng tâm.
54 Tiêu Sơn Trường thu Lạc ca nhi. “Hàn Lâm. Có cơ hội vào gặp mặt họ. ” Tiêu Sơn Trường tiên phong đạo cốt mở to mắt, không nhìn Lạc ca nhi khẩn trương, “Chỉ là ngươi học các huynh đệ của mình nhiều một chút, đừng quá thành thật, thành nghèo mà xạo sự.
55 Biết Quản ca nhi viết thư cho Kỳ ca nhi, Anh Nhị gia nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, “Nếu nói thì ta cũng hỏi thăm. . . Xin lỗi, mặc dù chuyện trước kia đều không nhớ nữa, ngay cả hắn trông như thế nào cũng không biết.
56 Bởi vì Cố Lâm nhàn nhạt nói, “Tân ca nhi cũng không phải là con ruột của ta, nhưng danh phận đã định, chính là trách nhiệm của ta. ” Anh ca nhi luôn luôn tin tưởng “Nghe lời người sẽ Đại Phú Quý”, cẩn thận suy nghĩ một chút rồi vỗ án, “Cũng đúng, ở góc độ nào đó mà nói, tiểu quỷ này phụ mẫu đều mất.
57 Cố Lâm ở trong huyện môn nhìn thư do Thái phu nhân viết tớiBan đầu khi biết bọn họ lên đường thì Thái phu nhân đã dự định ở lại trấn thủ đến lúc bọn họ rời đi, Tạ phu nhân chỉ có thể hướng bọn họ liều mạng phóng nhãn đao, một câu cũng không thể nói.