1 Chủ Nhật Ngày 28 tháng 10 năm 2012 7:29 tối. Tôi đứng dậy, nhìn xuống giường và nén tiếng thở vì sợ hãi những âm thanh đang dâng lên từ sâu trong cuống họng.
2 Thứ Hai Ngày 27 tháng 8 năm 2012 7:15 sáng. Tôi đã cân nhắc xem có nên chạy bộ sáng nay không, nhưng cuối cùng lại quyết định ngủ nướng thêm chút nữa.
3 Thứ Hai Ngày 27 tháng 8 năm 2012 3:35 chiều. Hóa ra Breckin chính là đặc ân ông trời ban cho tôi hôm nay… và cậu đích thực là người Mormon. Chúng tôi có rất nhiều điểm chung cùng hàng đống thứ khác người giống nhau - chúng càng làm cho cậu trở nên lôi cuốn hơn.
4 Thứ Hai Ngày 27 tháng 8 năm 2012 4:47 chiều. Sau khi xếp đám đồ vừa mua vào từng chỗ gọn gàng, tôi bốc một nắm sô cô la từ nơi cất giấu nhét vào túi, sau đó trèo ra ngoài cửa sổ.
5 Thứ Hai Ngày 27 tháng 8 năm 2012 7:10 tối. “Chuyện quái gì xảy ra với mặt cháu thế?” Chú Jack ngó qua mặt tôi rồi bước tới chỗ tủ lạnh. Jack đã chiếm một vị trí nhất định trong cuộc đời mẹ Karen từ khoảng một năm rưỡi nay.
6 Thứ Ba Ngày 28 tháng 8 năm 2012 7:55 sáng. Tôi bước vào tiết một thì thấy Breckin đã ngồi ở cuối lớp, toàn thân phủ một màu hồng rực rỡ. Tôi tự hỏi làm sao mình lại có thể không chú ý đến đôi giày hồng chói lọi đó cùng cậu bạn kia từ trước bữa trưa hôm qua nhỉ? “Này, người đẹp,” tôi vừa nói vừa trượt vào chỗ ngồi trống cạnh cậu ta.
7 Thứ Tư Ngày 29 tháng 8 năm 2012 6:15 sáng. Tôi đã chạy được gần ba năm. Chẳng nhớ điều gì đã thôi thúc tôi bắt đầu việc chạy, hay điều gì đã khiến nó trở nên thú vị đến mức tôi tuân thủ nghiêm ngặt như thế.
8 Thứ Sáu Ngày 31 tháng 8 năm 2012 11:20 sáng. Mấy ngày tiếp theo ở trường cũng giống hai ngày đầu tiên. Tràn đầy kịch tính. Tủ đồ của tôi dường như đã trở thành trung tâm tiếp nhận những lời nhắn và những mẩu thư kinh tởm, mà tôi chưa bao giờ bắt quả tang được đứa nào làm chuyện đó.
9 Thứ Sáu Ngày 31 tháng 8 năm 2012 4:50 chiều. “Chú Jack có đi cùng mẹ không?” Tôi mở cửa xe cho mẹ Karen để bà có thể chất túi hành lý cuối cùng vào ghế sau.
10 Thứ Bảy Ngày 1 tháng 9 năm 2012 5:05 chiều. Hôm nay tôi đã nhận được một bài học vô giá cho việc mê giai. Nó khiến cho mọi công việc của tôi nhân lên gấp hai lần.
11 Thứ Bảy Ngày 1 tháng 9 năm 2012 7:15 tối. “Mỳ ý cậu nấu như dở hơi ấy. ” Tôi ăn miếng nữa và nhắm mắt lại, thưởng thức thứ có lẽ là món mỳ ống ngon nhất trên đời từng trôi qua môi.
12 Thứ Tư Ngày 23 tháng 6 năm 1999 3:55 chiều. “Này. ” Tôi vẫn vùi đầu vào hai cánh tay. Tôi không muốn cậu ấy lại nhìn thấy tôi khóc. Tôi biết cậu ấy sẽ chẳng cười nhạo tôi - hai bạn ấy chưa bao giờ cười nhạo tôi cả.
13 Thứ Sáu Ngày 28 tháng 9 năm 2012 12:05 trưa. Đã gần bốn tuần trôi qua. Holder không một lần đến chạy cùng tôi, cũng không một lần xin lỗi. Cậu ấy không ngồi cạnh tôi trong lớp hay trong quán ăn, không gửi cho tôi những tin nhắn dìm hàng, cũng không xuất hiện như một con người khác vào dịp cuối tuần.
14 Thứ Bảy Ngày 29 tháng 9 năm 2012 8:40 sáng. Tôi xoay người để kiểm tra giường, mơ hồ nghĩ rằng điều vừa xảy ra đêm qua có lẽ là một giấc mơ. Holder không ở đây, nhưng ở chỗ cậu ấy nằm có một hộp quà nhỏ.
15 Thứ Bảy Ngày 29 tháng 9 năm 2012 10: 25 sáng. Tôi đang đứng bên cửa sổ, sốt ruột chờ đợi thì thấy Holder rẽ vào lối đỗ xe. Sau khi ra khỏi cửa chính và khóa nó lại, tôi quay về phía xe thì bỗng đứng khựng.
16 Thứ Hai Ngày 22 tháng 10 năm 2012 12:05 trưa. Đã gần một tháng tính từ hôm Holder cùng tôi chính thức trở thành một cặp. Cho đến bây giờ, tôi vẫn chưa thấy có điểm nào bất thường ở cậu khiến tôi phát điên cả.
17 Thứ Ba Ngày 2 tháng 2 năm 1999 9:30 tối. Tôi vã mồ hôi. Chui dưới đống chăn này rất nóng, nhưng tôi không muốn kéo chúng ra khỏi đầu. Tôi biết nếu cánh cửa kia mở ra thì dù tôi có đắp chăn hay không cũng chẳng ích gì, nhưng dù sao tôi cũng thấy an toàn hơn khi đắp chúng.
18 Thứ Bảy Ngày 27 tháng 10 năm 2012 8:20 tối. Tôi ôm cả Breckin và Max tại bãi đậu xe của phòng tranh. Buổi triển lãm đã kết thúc, Holder cùng tôi đang chuẩn bị quay lại nhà cậu ấy.
19 Thứ Bảy Ngày 17 tháng 4 năm 1999 2:30 chiều. “Tớ muốn đi tè quá,” Lesslie khúc khích. Hai đứa đang núp dưới gầm cầu thang đợi Dean đi tìm. Tôi thích chơi trò trốn tìm, nhưng thích là người đi trốn hơn.
20 Thứ Bảy Ngày 27 tháng 10 năm 2012 11:57 đêm. Một trong những điều tôi thích ở sách là chúng có thể định rõ và gói gọn những khoảng đời nhất định của nhân vật thành từng chương.