21 ******************* Phi xe hẳn vào sân, ngó nhanh vào nhà trên thấy 5 -6 nam thanh nữ tú đang cười đùa ồn ĩ. Một em mặc áo phông đỏ, body chất lừ (mỗi tội hơi vẩu) bước ra hỏi "Eng hỏi ai ạ?".
22 ******************** Trên đường đi cả hai không chuyện trò gì, không khí nặng nề và khó chịu (lúc ấy chả có đầu óc nào nữa, suốt quãng đường chỉ nhăm nhăm nghĩ những câu cần nói trong trường hợp bị nàng phản pháo).
23 ****************** - Thôi được, những gì anh nói cũng đủ rồi. Mình về nha em! - Dạ. Vẫn là tiếng "dạ" nhẹ bẫng như không, nhưng nghe mà tan nát cõi lòng.
24 ****************** Đứng bàn tán một lúc về bệnh tình con la già thì bố Huyền ra bảo thôi kệ đó, vô nhà uống nước, ngồi bếp cho ấm cái đã, nước chè xanh mới nấu.
25 ******************* Đang đàm đạo với cu Ngọc thì Huyền dúi vào tay cái bàn chải đã săn kem. Ớ, anh có bao giờ oánh răng giờ này đâu mà mang cho anh? - Anh không thấy mặn mặn chi à? (cười) Nàng nhíu cái mũi lên trông đáng yêu tệ.
26 ************* Sau hơn một tiếng chuẩn bị hậu cần thì độ nhậu cũng được bắt đầu. Con gà khoảng 9 lạng ốm nhom, để ra mọt đĩa cổ cánh làm mồi nhậu, chỗ còn lại quẳng tất vô nồi cháo.
27 ******************** Ngồi nhìn củi cháy nổ lách tách thêm một lúc rồi với tay rót ly rượu, ngửa cổ làm cái ực. Mịa, rượu giờ mới đúng là rượu, ngọt lừ.
28 Hãy cho em thời gian ********************** Mình gỡ những miếng thịt gà bé tẹo bỏ vào bát, vắt thêm lát chanh, lau cái thìa sạch sẽ rồi đưa cho Huyền.
29 ********************* Ngày thứ 3 sau đêm trắng ấy. Đã 3 ngày, mong chờ một cái tin đến phát rồ. Điện thoại để trong túi quần luôn phải để hờ tay bên ngoài đề phòng nàng gửi tn đến mà không kịp đọc ngay.
30 ******************* Mấy hôm nay, để quên con người “bạc bẽo” ấy mình đã cố để trở lại thói quen bình thường, với thời gian biểu đầy ắp những việc có ích lẫn vô tích sự: đi làm, đi câu, lôi mấy cái xe máy ra rửa, và lượn lờ cà phê chém gió với mấy thằng bạn cứt.
31 ******************** Ngày thứ 5 đặt chân đến Hà Nội. Sau khi đã mua mấy thứ lặt vặt ình, thăm một lượt các chiến hữu, các huynh đệ một thuở oanh liệt bên nhau, sáng nay khùng khùng mượn xe chạy đảo gần hết những quán xá mà khi xưa mình từng có nhiều ân oán, duyên nợ.
32 ************ Xe về từ Hà Nội lúc 4 giờ chiều. Bước xuống đã thấy Ốc đứng đợi sẵn bên con xe đạp cào cào, đầu đội mũ lưỡi trai, quần bò ngố bạc phếch. - Say xe hay răng mà mặt mũi xanh xám rứa? - Đói.
33 **************** Tối qua theo lịch hẹn sẽ sang nhà Huyền, nhưng lúc chập choạng nhận được hung tin từ cu Ngọc "Đạ ca để đêm mai sang nhé. Mai mới có phim hay cho đại ca".
34 **************** Huyền, mình và cu Toàn ngồi 3 góc bàn (mịa, cứ như thế trận chân vạc trong Tam Quốc, Thục Hán ở phía Tây, Tào Ngụy ở phía Bắc, Đông Ngô ở phía Đông Nam.
35 --------------------- Đứng trò chuyện một lúc, thấy hơi bất tiện, Huyền rủ vô nhà "uống nác" tiếp. Thôi, thận anh yếu lắm, uống nhiều chè xanh nguy cơ sỏi thận cao.
36 ----------------------. . . Huyền cố tỏ ra bình thản, nhưng bằng linh cảm và nghiệp vụ mình thừa biết nàng đang rối. Nàng bật tắt điện thoại, đút vô túi áo rồi lại lôi ra ngó nghiêng nhưng "không nỡ" nhắn tin trả lời (vì nể mặt mình).
37 -------------------------- Hờ, mẹ nàng thật biết chọn thời điểm để gọi. Huyền nghe máy, giọng nhát gừng, đại khái là bảo chúng con đang đến nhà cậu chơi, lát nữa về.
38 --------------------------. . . Mẹ Huyền săm soi mình như vật thể lạ trên trời rơi xuống. Cái nhìn của cán bộ Viên kiểm sát với bị can thì đúng hơn vì có lẽ chưa biết sắp phải luận mình tội chi cho thỏa đáng.
39 Mấy hôm nay nóng vãi. Mình thuộc tuýp người cảm xúc lên xuống trồi trụt theo thời tiết. Ví dụ trời hiu hiu lạnh, gió mơn man bên tai nhìn đứa con gái xấu mù như Thị Nở đi ngất ngất ngoài đường cũng trở nên đáng yêu.
40 Gần trưa, đang dọn lại đống vật liệu ngổn ngang trong kho thì Huyền nhắn tin “Em bán xong oy, đang ở hiệu tóc N nè. Anh lại đây được hok?”. Chạy ra cổng hỏi mấy con bán quán nước hiệu tóc N nằm chỗ nào (mẹ khỉ, té ra cách chỗ mình chưa đến 200m nhưng cả đời có bao giờ…cắt tóc nữ đâu mà biết).