61 Liễu Nguyệt Nhi rửa mặt xong đi tới phía trước, thấy Triệu Hổ, Trần Ân Trạch trong trời lạnh chỉ mặc một chiếc áo choàng ngắn ở trong sân đánh quyền, nhìn bọn họ trên trán đều lấm tấm mồ hôi, quả nhiên cũng không sợ trời lạnh, Lâm Phược và Chu Phổ ngồi ở tay vịn hành lang nói chuyện, thấy Lâm Phược trên đầu gối rút ra khỏi vỏ một cây đao thân sáng như tuyết, quần áo cũng một màu trắng bạc, Liễu Nguyệt Nhi trong lòng nghĩ Lâm Phược sáng sớm chẳng những không chịu đọc sách, đem bả đao trong ngực làm cái gì?- Chân tốt hơn rồi, quải trượng vẫn muốn dùng sao? Ta và công tử bận tới nửa đêm.
62 Liên tục năm ngày Cố Ngộ Trần đều ở lại trong nhà trọ trạm Triều Thiên bờ Giang Bắc, quan viên qua sông viếng thăm nối liền không dứt, đầu tiên là quan viên cấp dưới của Án Sát Sứ ti, tiếp đó là Đông Dương Tịch cùng quan viên đồng niên cùng khóa thi hương hoặc khóa thi hội, cùng nhạc phụ Cố Ngộ Trần, quan Thị Lang bộ Công Thương Hạo Tín cũng quá giang tới trạm Triều Thiên bái kiến Cố Ngộ Trần, ngược lại khiến quan tứ phẩm Án Sát Phó Sứ Cố Ngộ Trần hết sức nổi bật, trở thành đề tài thảo luận trong các quán trà, từ đầu đường cuối ngõ trong thành Giang Ninh, đều nói vị tứ phẩm Án Sát Phó Sứ này đi nhậm chức so với Án sát sứ đại nhân đi nhậm chức xem ra còn muốn náo nhiệt hơn ba phần.
63 Lâm Phược dáng người cao ngất, tướng mạo gầy tuấn tú, có một cỗ khí chất rắn rỏi lão luyện, trời lạnh, mặc chiếc áo choàng màu xanh, bên hông đeo bội đao, y phục Tảo Hồng Đại Mã, quả thực cũng có vài phần khí thế.
64 Cửa sông Thanh Giang phía trong phủ Hoài An là một trong những con sông chính đổ ra biển của Hoài Thủy, vào mùa mưa đỉnh lũ phía thượng du Hoài Thủy sẽ chững lại nơi đây, tạo thành một dải trời nước bao la, kéo dài hơn mười dặm, qua mùa mưa, sóng lớn bắt đầu rút dần, cửa sông Thanh Giang bắt đầu lộ rõ hình dáng đúng của mình—Cửa sông Thanh Giang chỉ là một chuỗi các hồ nhỏ liên kết với nhau mà thôi, những chỗ trước đây bị ngập khi mùa mưa tới thì nay đều biến thành các đầm lầy, cỏ lau hai bên bờ đảo Tây Sa vẫn rất đồ sộ.
65 Cố Ngộ Trần phải vào thành từ cửa Đông Hoa, thuyền quan đến gần bờ trước cầu Thất Ung. Dương Bộc và cùng các quan viên của ty án sát Giang Đông, bộ hộ Giang Ninh, bộ hình Giang Ninh đã sớm có mặt trước cầu Thất Ung, xe ngựa nâng kiệu đều đã chuẩn bị ở bên đường.
66 Cố Tự Minh kéo rèm xe, liếc nhìn Lâm Phược đang đi phía trước ngựa, thấp thoáng nghe thấy tiếng cười sảng khoái của hắn, nghe không rõ hắn đang nói gì, chỉ biết rằng hắn đang cười nói rất vui vẻ với người thím ngồi trong chiếc xe phía trước, trong lòng chợt nhói lên, một cảm giác rất kỳ lạ; rõ ràng thím rất coi thường tên nho sinh này, vậy mà hôm nay sao lại thân mật đến thế ?Khi xe ngựa tới Cố phủ ở Thiên Hán Kiều Bắc, tám chín người gồm tạp dịch, mã phu, a hoàn, bà vú già được ngự sử giám sát phái tới để nghe sai khiến đều đứng bên ngoài phủ môn đợi được diện kiến chủ nhân mới, lại còn cả mấy tên cầm trống chiêng đứng bên cạnh đang gõ inh ỏi, thu hút đám người quanh đó vây tới xem gia đình nhà quan nhập phủ, đúng là ồn ào.
67 Trên bàn rượu Cố Ngộ Trần nói với Lâm Phược chức quan còn thiếu dưới chức Án sát tại Chính quyền địa phương là do hắn đảm nhiệm. Người bên cạnh nghe xong liền đố kỵ.
68 Dù sao Cố Thiên Kiều cũng khá xa lạ với bọn Lâm Phược, nhìn bọn họ thân thiết, gã đứng bên cạnh trong lòng vô cùng hâm mộ. Vốn dĩ trên đường đi bọn họ đã thương lượng việc để Triệu Hổ làm người học việc ở cửa hàng trà, nhưng không ngờ Lâm Phược còn định nuôi Triệu Hùng đi học.
69 Phiên Lầu với “tứ lầu tương cao, ngũ lầu tương hướng” nhìn từ xa uy thế cũng thật phi phàm. Lúc này đã là đầu tháng chạp, ánh trăng lưỡi liềm màu bạc.
70 Lâm Phược đứng ở phía sau Trương Ngọc Bá, Lâm Mộng Đắc, cười nhìn Tô Mi mặc trang phục lộng lẫy đi vào nhã thất(căn phòng trang nhã), Tô Mi không để ý tới Trương Ngọc Bá, Lâm Mộng Đắc, trực tiếp hướng tới Lâm Phược khẽ chu môi lại nói:- Lâm cử nhân như vậy nhìn Tô Mi, là không nhận biết Tô Mi rồi hả? Sau khi từ biệt ở Huyện Bạch Sa, Lâm cử nhân vẫn mạnh khỏe chứ?Bờ môi đỏ mọng nhẹ nhàng cười vui vẻ, giữa lông mày hiện lên vẻ phong tình vô hạn, thật sự như từ Huyện Bạch Sa tới bây giờ chưa từng gặp lại, ở đây cố nhân gặp lại hết sức thân thiết.
71 Lâm Phược tay trái bóp chặt cổ họng Phiên Tri Mỹ, tay phải rút đao; người bên ngoài nhìn thần sắc của hắn, tuyệt đối tin tưởng hắn sẽ tiếp tục rút đao, nhổ ra sẽ cắt rơi đầu lưỡi của Phiên Tri Mỹ, đều hoảng sợ thất sắc, nhao nhao né tránh, tránh bị máu tươi văng đến trên người.
72 Phiên Lâu ở phố Đông Hoa Môn vốn là khu vực phồn hoa nhất trong thành Giang Ninh, những cửa hàng bên đường đều treo đèn lồng, nhiều loại màu sắc rực rỡ, làm cho phố Đông Hoa Môn càng thêm sầm uất, trời còn chưa tối, trên đường gạch người đi đường đã tấp nập, gió lạnh có thổi qua bao nhiêu cũng không khiến người ta cảm thấy vắng lặng.
73 Rượu trong bình hết thì đêm khuya cũng đã tàn, Trương Ngọc Bá đem điếm chủ Tống Ngũ Tẩu gọi đến muốn tính tiền, Tống Ngũ Tẩu nói:- Tổng cộng ba trăm đồng tiền, Lại Ngũ đã giúp Trương đại nhân trả rồi.
74 Lâm Phược cùng Chu Phổ leo lên ngựa theo Dương Thích đi đến Cố phủ. So với vài ngày trước, người gác cổng ở tiền viện Cố gia có thêm vài tên hộ vệ mặc binh phục đeo đao, Dương Thích gọi tiểu giáo đầu lĩnh tới, nói với gã: - Đây là Lâm cử nhân.
75 Lâm Phược nói đến đại lao Giang Đảo, hoàn toàn chính là gãi đúng chỗ ngứa của Cố Ngộ Trần. Cố Ngộ Trần mới đến Giang Ninh, trước khi đảm nhiệm chức Án sát Phó sứ Giang Đông, phải làm từng bước ở Giang Ninh có chỗ đứng vững vàng mới có thể suy nghĩ đến chuyện bỏ cũ lập mới được.
76 Lâm Phược không nghĩ tới Trần Lại Ngũ, kẻ cho vay tiền nặng lãi thành tây, chủ nợ cũ của Tiền Tiểu Ngũ, tới đây thăm hắn. - Công tử gia…Trần Lại Ngũ nghiêm mặt ghé lại gần:- Vài ngày trước đã đắc tội, hôm nay Lại Ngũ tới đây bồi tội cho công tử gia.
77 Ngày 12 tháng chạp là lễ khai cơ, cũng là ngày kỷ niệm thái tổ đăng cơ. Về mặt ý nghĩa thì giống như ngày quốc khánh của ngàn năm sau. Một số khác biệt trong ngày khai cơ, ngoại trừ quan phủ đăng đèn kết hoa, người trong quan phủ tham gia thì dân chúng lại không hề nhiệt tình cho lắm.
78 Gió lạnh thấu xương, bùn trên đường bắn lên trắng xóa, hai bên đường cây ngả đìu hiu, thỉnh thoảng lại có cây bị gió thổi đánh gãy đứt đoạn, ngoài bọn Lâm Phược và đội kị mã xe ngựa của phủ Tây An Hầu ra, còn có hơn mười chiếc xe bò chở đầy than gỗ chen chúc nhau trên đường, sau buổi trưa người đi lại trên đường vẫn không ít, vì thế xe ngựa đi cũng vẫn chậm.
79 Bọn Lâm Phược hoàn toàn không để ý tới sự tình xảy ra phía sau, chạy qua cầu Cửu Úng cứ điều khiển xe ngựa chạy một mạch thẳng đến Nhiếp Sơn mà đi. Đi vào trong núi, liền bỏ xe ngựa, nghe thấy phía sau có tiếng vó ngựa, Lâm Phược chỉ hướng về hai chị em dâu nói :- Thích khách vẫn ở đằng sau truy sát, xin đắc tội.
80 Sau khi quan án sát của Giang Đông Cố Bằng Vũ xuất quân, lập nhiều công ở Hình Tào, nhưng hắn quê ở Tây Tần, không tránh khỏi việc để lại dấu vết của phái Tây Tần.