41 Lương Châu ở phía Tây Đại Tề, Tây giáp sông Hán và sông Gia Lăng, Đông giáp Tần Châu.
Số lần Thái Hòa đế ra khỏi hoàng thành là có hạn, thế nên tâm tình mười phần dâng cao.
42 Tiêu Lan đang do dự, có thể tiến thêm một bước hay không.
Nhưng đúng lúc này, Diên Mi lại ngửa người ra sau, môi thoáng rời đi.
Tiêu Lan bảo trì tư thế nửa ngồi không động đậy, khoảng cách của bọn họ vẫn cực kỳ gần, hô hấp giao thoa, Diên Mi dường như bị chấn động một lúc, ước chừng một lúcthật lâu, nàng mới nháy mắt mấy cái, đưa tay sờ sờ môi của mình.
43 đang lúc hoàng hôn, ánh nắng đã dần tắt, trong không gian đỏ thẫm của những ánh mây chiếu rọi, trên người Tần Uyển được bao bọc tầng tầng tầng vầng sáng, nàng đứng yên ở bên cạnh cây cổ thụ, dịu dàng cười nhẹ, cho dù đang mặc áo vải thô nhưng vẫn lộ ra vẻ quyến rũ mà người khác không thể so sánh được.
44 Tiêu Lan và Tiêu Chân xông lên một chỗ đất bằng phẳng, ngước mắt chung quanh, lập tức sắc mặt kịch biến.
- - Hung Nô đã mai phục khắp nơi, ngay chỗ này toàn là bụi rậm, trên núi có thể thấy được bóng người len lỏi trong rừng lá đỏ, doanh trướng màu trắng ở phía xa xa trong ánh chiều tà trở nên thật nhỏ bé, nhân mã hoảng loạn, chỗ mấy đống lửa thỉnh thoảng phát ra tiếng lốp bốp cùng tia lửa bắn ra xung quanh, đó là do có người ngã vào trong đống lửa.
45 "Xuống núi. "
trên mặt Tiêu Lan như nhiễm một tầng sương lạnh, nhưng giờ phút này không thể trễ nãi thêm thời gian, đang cuối thu, thời tiết hanh khô, sau khi Hung Nô rút khỏi đây nhất định sẽ phóng hỏa thiêu rụi ngọn núi này, chậm trễ một chút là bọn họ không thể chạy thoát được.
46 Tiêu Lan giương mắt lên, lúc này mới lưu ý đến người con gái mặc một thân y phục màu vàng nhạt, trên đầu cài một chiếc trâm có đính một viên trân châu, theo nàng phúc thân mà nhẹ nhàng lắc lư.
47 Hán Trung.
Trời thu có mạnh mẽ cũng không thể chịu đựng nổi sự hiu quạnh của Mãn thành.
Mấy ngày trước vừa đúng dịp hoa quế nở rộ, thế nhưng lại giống như đã tàn chỉ saumột đêm, hương hoa đứt đoạn, bị mùi máu tanh nồng đậm và mùi tro bụi khỏa lấp.
48 Y Tà hận không thể lập tức giết chết Diên Mi, để nàng phải chôn cùng con chó cưng của mình.
Tần Uyển cũng bước tới nhìn một chút, Mẫn Hành lê chân bò đến bên cạnh Diên Mi,một kẻ có vóc dáng trung bình, trên mặt râu ria xồm xoàm cười lạnh một tiếng, tới đá Mẫn Hành qua một bên, nói bằng tiếng Hung Nô: "Nửa ngày này, mấy kẻ nhỏ bé các ngươi coi như còn xem được, đáng tiếc Hoàng đế người Hán của các ngươi lại khôngra gì.
49 Y Tà đã chuẩn bị sẵn sàng để nghênh chiến.
Hán Trung dễ thủ khó công, hắn chờ ở chỗ này là muốn dụ địch công thành, dẫn dụ lực lượng còn lại của Ngụy Hưng và Thượng Dung, làm cho bọn họ phải suy yếu, chờ đúng lúc binh Hung Nô đến thì có thể bao vây từ phía sau, hợp lực diệt gọn cả bảy vạn binh mã!
hắn và A Ba Cổ chỉ còn chờ người đến khiêu chiến.
50 Vó ngựa lộc cộc, ở đây tất cả đều là đường đất, một con ngựa đi tới, kỳ thật âm thanh cũng không rõ ràng, nhưng Tiêu Lan lại cảm thấy màng nhĩ chấn động, cũng bắt đầu đau đớn.