Kiều Nữ Lâm gia Chương 35
Chương trước: Chương 34
Trên đường đi La Giản bị Lâm Thấm hành hạ đến một chút tính khí cũng không có, trở lại ngoài phủ Tấn Giang hầu, ông định chuồn đi, lại bị Lâm Thấm kéo lại, không cho ông đi, “Cậu, lần đầu tiên cháu tới đây, không quen.” Ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên, trơ mắt nhìn ông, như vậy La Giản đi không được, không thể làm gì khác hơn là chấp nhận lưu lại.
Cửa chính phủ Tấn Giang hầu lại đóng chặt.
Là phủ đệ của một nhà hầu tước, cửa chính phủ Tấn Giang hầu giống như những nhà huân quý khác trong kinh thành, bình thường đều đóng, chỉ có qua năm qua lễ, làm việc hiếu hỉ và có khách quý viếng thăm mới co thể mở rộng. La Thư là đại cô nãi nãi của phủ Tấn Giang hầu, bà mang theo bốn đứa nam nữ về nhà mẹ đẻ, thậm chí ngay cả cửa chính cũng không cho mở, chuyện này không hợp với lẽ thường.
“Là ai hạ lệnh đóng cổng? Là ai?” La phu nhân xuống xe, thấy cửa lớn không mở, lập tức nổi giận.
La Giản không có nghĩa khí không có đảm đương quay đầu –– Thật ra thì Hầu phu nhân Tiêu thị mặc kệ sau lưng như thế nào, ngoài mặt rất biết làm người, đã sớm nói muốn rộng mở cửa chính nghênh đón La Thư, La Giản lại hét lên: “Bằng vào nó cũng xứng để La gia mở cửa chính? Còn chưa đủ mất mặt sao, nó một gia quyến của tội quan, La gia có thể thu lưu nó nên cảm động đến rơi nước mắt rồi, để cho nó đi từ cửa hông vào đi!” Ông vừa nói nhao nhao như vậy, Tiêu thị mừng rỡ mặc kệ, cho nên La Thư xuống xe ngựa, nhìn thấy chính là tình hình như vậy.
Lâm Đàm gọi Thanh Trúc tới phân phó mấy câu, Thanh Trúc gật đầu, dẫn theo hai nha đầu và mấy ma ma khác, ngồi xe đi tới một ngõ hẻm yên tĩnh phía sau phủ Tấn Giang hầu.
“Đi, đập cửa chính mở ra cho ta!” La phu nhân hiếu chiến, thích đánh nhau, thích gây gổ ra lệnh.
“Dạ!” Phía sau bà liền có người cùng kêu đồng ý.
Trong đó bao gồm Lương Đống.
Lâm Khai nhỏ giọng nói: “Lương thúc, vết thương của ngài còn chưa khỏi, trước nghỉ ngơi một chút.”
Lương Đống không chịu: “Cũng chỉ bị thương ngoài da, đã sớm tốt rồi không sai biệt lắm. Đại Lang, ngươi không cần phải bận tâm lo lắng, ta tuy là gia tướng của phủ Tấn Giang hầu, nhưng Hầu gia đã sớm căn dặn, ta đã tới Lâm gia, liền chỉ nghe lệnh của cha nương ngươi.” d1en d4nl 3q21y d0n
Lâm Đàm cũng không cho Lương Đống ra tay, “Lương thúc, chút chuyện nhỏ này không cần ngài, ngài là người lớn làm việc lớn.”
Huynh muội hai người vây lấy Lương Đống thi triển công phu miệng lưỡi, La phu nhân đã chỉ huy người còn lại bắt đầu đập cửa rồi.
“Tiến công!” La phu nhân rất có khí phách phất tay.
Bà đúng thật không hổ là con gái nhà tướng, đập cửa chính mà thôi, làm dáng vẻ giống như công thành, hơn mười tráng hán ôm cây gỗ lớn không ngừng đập vào cửa son vừa nặng nề vừa phú quý của phủ Tấn Giang hầu, thanh thế cực kỳ kinh người.
La Giản bị sợ nhảy dựng lên, “Đây cũng quá mức đi?”
Lâm Thấm tỏ vẻ không hiểu, “Không lịch sự, ta không thích.” –– Nàng là bảo bối được cha nương huynh tỷ cưng chiều đến lớn, rất không quen tình cảnh thô bạo ngang ngược trước mắt.
La phu nhân trong lúc cấp bách còn ân cần quay đầu lại, “Tiểu a Thấm không thích à?”
Giọng Lâm Đàm lại rất kiên định, “Đập.”
La phu nhân tươi cười rạng rỡ, “Được, đập.” Trong miệng hò hét, sai người tiếp tục dùng lực đập.
Lâm Đàm ngồi xổm người xuống, dịu dàng nói cho muội muội, “A Thấm, vào thời điểm nào đó, đối phó với những người khác, chính là cần không lịch sự mới có khả năng, hiểu không?”
Lâm Thấm lắc lư đầu nhỏ, “Tỷ tỷ, muội không hiểu rõ, chỉ có điều, nếu như tỷ tỷ nói đập, vậy thì đập thôi.”
La Giản nghe được khóe mắt co rút mãi.
Ông không nhịn được nhỏ giọng hỏi Lâm Thấm: “Này, tỷ tỷ của ngươi có phải đã hứa cho Hoài Viễn Vương rồi không? Con bé có thể phải làm Vương phi rồi, vẫn dã man như thế?”
Lâm Thấm

Xem tiếp: Chương 36