41 Không ai ngờ tới, vốn là một trận long tranh hổ đấu nhưng lại kết thúc như vậy!Quách Cương cùng Mã Vân Long vừa đố kỵ lại hối hận!Đối tượng mà vẫn luôn bị bọn họ coi là phải vượt qua đột nhiên tiến vào Luyện Huyết Cảnh, ném bọn họ ở xa xa đằng sau, vậy làm sao không khiến bọn họ ghen tỵ đến phát cuồng! Mà cơ hội không đánh vẫn thắng lại bị Chu Hằng cầm mất, làm sao không khiến bọn họ hối hận?Hiện tại, còn muốn khiêu chiến Chu Hằng! Khiêu chiến một tên người mới gia nhập tông môn, như thế có thắng cũng chẳng có sức thuyết phục gì!- Chu Hằng, ta khiêu chiến ngươi!Mã Vân Long lập tức nhảy ra trước tiên, bởi vì trước đó Chu Hằng không có giao chiến, thời gian nghỉ ngơi 20 phút tự nhiên cũng không cần.
42 Chu Hằng cười, chắp tay:- Vậy xin Trầm sư tỷ chỉ giáo!Đối phương có bối cảnh Tụ Linh tam trọng thiên, kiến thức võ đạo khẳng định uyên bác hơn hắn, cũng không ngại nghe một chút.
43 Nhìn thấy Chu Hằng, bốn người đối diện lập tức có thái độ cảnh giác, mơ hồ xoay quanh bảo hộ một thiếu niên. Chu Hằng cười, nói:- Ta không có ác ý!Bốn người này đều là người trẻ tuổi khoảng trên dưới 20, thiếu niên ở giữa khoát tay, ý bảo không sao, nói:- Lão huynh, ngươi biết đường không?Không biết đường cũng dám vào núi?Chu Hằng nhớ tới lần đầu tiên mình vào dãy núi Bình Thiên, lúc đó chẳng phải cũng không biết đường hay sao? Hắn không khỏi mỉm cười, nói:- Vậy thì biết!Bốn người kia đều toát ra vẻ vui mừng, thiếu niên ở giữa nói:- Chúng ta vốn có mang theo dụng cụ thiên tinh, không ngờ nửa đường gặp phải một con lừa yêu, bị nó lừa hết toàn bộ!Nói đến bị một con lừa cướp sạch, ba người khác đều lộ ra vẻ xấu hổ, rõ ràng đây không phải là chuyện mất mặt bình thường.
44 Bốn người hầu đằng sau Kim Tu Minh lập tức xông về phía năm người Chu Hằng, mỗi người đều có vẻ không sợ chết. Không phải bọn họ không sợ chết, mà là ở trong Phong Vũ Thành căn bản không có ai dám đối chọi với bọn họ, ngay cả võ giả Luyện Thể tầng mười hai thấy được Kim thiếu cũng phải ngoan như chó con, huống chi là mấy tên Luyện Thể tầng chín.
45 Nữ nhân áo tím này khoảng chừng đôi mươi, quả nhiên thiên tư tuyệt lệ, xinh đẹp không thể tả được!Chu Hằng một lòng võ đạo, chỉ là liếc nhìn liền thu hồi ánh mắt, quay lại nhìn bốn người Chư Chí Hòa, lại thấy bọn họ hai mắt thẳng tắp lóe sáng vàng, bộ dáng si mê tận xương.
46 Có bốn tên tổn hại này lôi kéo Chu Hằng, đồng thời mạnh mẽ đẩy hắn ra ngoài. Hắn đang định quay trở lại, thì nghe nữ nhân áo tím bình thản nói:- Nếu công tử đã đứng dậy, thì ngại gì lại đây thử một lần?Chu Hằng ngẫm nghĩ trong lòng rồi cũng thản nhiên! Tuy rằng hắn biết mình không có khả năng có huyết mạch lực gì đó, nhưng thử xem cũng không sao.
47 - Ngươi là ai?Chu Hằng quét ánh mắt nhìn người chặn đường, đó là một nam nhân cường tráng hơn 30 tuổi. Mặc dù bây giờ mới ngoài đầu tháng hai, thời tiết rất giá lạnh, mà hắn lại để trần hai cánh tay, lộ ra bắp thịt rắn chắc như nham thạch.
48 “Xoạt xoạt lốp cốp. . . ”, một trận gà bay chó sủa, con lừa đen này vốn trước đây chỉ có tu vi Luyện Thể tầng tám, nhưng vài ngày không thấy, không ngờ vù vù nhảy đến Luyện Thể tầng chín đỉnh phong, không kém chút nào so với Chu Hằng.
49 Con lừa đen ngồi ngay ngắn nghiêm trang, nhưng một con lừa học ngồi ngay ngắn bộ dáng của người, đây vốn chính là một sự kiện vô cùng buồn cười, Chu Hằng trông thấy buồn cười, cuối cùng bật cười ha hả.
50 Mở ra đan điền, hội tụ linh khí thiên địa!Chu Hằng ngồi xếp bằng, chủ động vận chuyển Nguyệt Ảnh Tâm Quyết hấp thu linh khí đã sớm tụ lại ở quanh mình, hắn không khách sáo chút nào từng chút hấp thu, chuyển hóa thành linh lực của bản thân.
51 Chu Hằng có thể không thèm để ý tu vi mình đã là Tụ Linh Cảnh, chống lại người Bạch Ngọc Cốc, ỷ lớn hiếp nhỏ thì thế nào!Hai người bừng bừng đi tới Luyện Võ Trường, chỉ thấy người châu đầu đầy vào đây, giống như đệ tử ngoại môn đều tới đây.
52 - Thình thịch!Một tiếng trầm đục vang lên, Hồng Anh Toàn và Chu Hằng đều thối lui hơn mười bước, trên tay Chu Hằng ánh sáng vàng nhoáng lên một cái rồi biến mất, hai đấm không chút sứt mẻ, không có thương thế gì.
53 - Ngươi là Chu Hằng sao?Một nam nhân trung niên hơn 30 tuổi từ trong đám người Bạch Ngọc Cốc đi ra, hắn có vài phần giống với Kim Đằng Dật, hắn lạnh lùng nhìn Chu Hằng nói:- Thật to gan, còn dám khiêu khích ta!Chuyện Chu Hằng giết Kim Tu Minh cũng không truyền rộng ra Cửu Linh Tông, nhưn mà cấp bậc Tụ Linh Cảnh sao có thể không biết, dù sao chuyện này ở Bạch Ngọc Cốc cũng không phải bí mật gì, nếu như ngay cả tin tức này đều không rõ, Cửu Linh Tông cũng không cần lăn lộn nữa!Lâm Kiếm Trần nhướng mày, hắn tự nhiên nghe nói qua tên Chu Hằng, tiểu tử này như là kỳ nhân, truyền thụ cho ái nữ mình Phi Bộc Kiếm Pháp hoàn chỉnh, lại tìm cho Cửu Linh Tông một quặng mỏ Địa Nham Vân Thạch, sau khi gia nhập Cửu Linh Tông một lần hành động trở thành đệ tử đứng đầu ngoại môn, sau đó liền gây đại họa, làm thịt Nhị thiếu chủ Bạch Ngọc Cốc!Vốn còn tưởng hắn chạy tới Hắc Thủy Điện để tránh nạn, nhưng sao bỗng nhiên lại chạy tới đây?Người này hắn phải dạy!- Chu Hằng, không được không lớn không nhỏ, còn không mau mau xuống dưới đi!Lâm Kiếm Trần quát khẽ.
54 Một quyền như đốm lửa rơi xuống, lửa tím lóa mắt. Kim Tu Long không thể lui được nữa, lên cũng không lên được, chỉ có thể cứng rắn đánh ra một chưởng chống đỡ, sắc mặt vô cùng dữ tợn.
55 Kim Đằng Dật kinh ngạc nhìn Chu Hằng, thân thể uốn éo, cả nửa người mới rơi xuống!Đường đường là cường giả Tụ Linh tam trọng thiên, không ngờ bị một kiếm chém thành hai đoạn!Mọi người hoàn toàn sợ ngây người, cho dù Lâm Kiếm Trần và Phan Bộ Vân đều ngừng giằng co, nhìn sang hướng Chu Hằng.
56 Chu Hằng sửng sốt, nói:- Kim gia còn có cao thủ gì?Chính hắn không sợ, nhưng lo lắng dẫn mầm tai hoạ tới Chu gia, đặc biệt trên người của Chu Định Hải.
57 - Quá nguy hiểm!Phí Thần Vũ lập tức lắc lắc đầu:- Tất cả thợ mỏ một khi biến thành quái vật lông đỏ thì lực vô cùng lớn, hơn nữa lợi khí khó làm thương, cả người không có yếu hại, cho dù đánh nát trái tim cũng sẽ không chết!- Nếu bị những quái lông đỏ này quào trúng, cho dù là miệng vết thương nhỏ cũng bị lây lan, ở trong thời gian rất ngắn biến thành quái vật đồng dạng!- Nha đầu, ta cho ngươi đi vào, quay đầu lại tông chủ đại nhân nhất định sẽ lột da của ta!Phí Thần Vũ mặc dù là trưởng lão Cửu Linh Tông, nhưng hắn bất quá là Tụ Linh nhất trọng thiên, địa vị cũng không cao, tự nhiên hết sức lo sợ !Lâm Phức Hương lại hì hì cười, đẩy Chu Hằng ra, nói: - Có tiểu tử này bảo hộ bổn tiểu thư, Phí thúc thúc không cần lo lắng!Phí Thần Vũ thế nào đều không đáp ứng, nếu xảy ra chuyện làm sao bây giờ, hắn không gánh vác được trách nhiệm này.
58 Ở Chu Hằng dẫn đường, hai người rất nhanh giết tới địa phương phát hiện Địa Nham Vân Thạch. Lúc này nơi này đã bị đào ra một cái sơn động, ẩn ẩn có âm phong đánh úp lại, khiến lông tơ người ta dựng thẳng.
59 Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, chỉ thấy bóng đen này chính là một đầu dã thú hình thù kỳ lạ cổ quái, có điểm giống con báo, chỉ có 3 chân, một cái đuôi còn dài hơn thân thể, đuôi mang theo móc câu, hàn quang lẫm lẫm.
60 Chu Hằng cùng Lâm Phức Hương đều hoảng sợ, bọn họ thế nào cũng không thể nghĩ đến đây lại còn có những người khác tồn tại!Thật không phải lại chạy ra một đầu lừa đê tiện đi?Chu Hằng lo sợ trong lòng, nhảy xuống dưới cự thạch, tách ra dây mây hai bên, rõ ràng hiện ra một người!Nói là người, lại không thể nói hoàn toàn là người, bởi vì trên thân hắn có một đôi cánh như là con dơi, dáng người cao hơn thường nhân ít nhất ba cái đầu!Đây là một nam nhân, cả người trần trụi, làn da màu đen bầm, gầy như cây gậy trúc, gần như liền chỉ có một khối xương bọc da.