181 Tháng bảy oi nồng. Cùng với thời tiết càng lúc càng nóng bức, lòng người cũng bắt đầu xao động bất an. “Khởi bẩm Bệ hạ, biên giới Liêu Minh động thái khác lạ, đây là quân tình khẩn cấp của tám trăm dặm phía Tây Nam.
182 Phương Quân Càn một thân hồng y đỏ rực, trên mặt đeo theo nụ cười tà mị cố hữu: “Khuynh Vũ chưa từng cho ta biết ngày sinh nha. Thật không ngoan chút nào, ngay cả ta mà cũng muốn giấu sinh nhật nữa.
183 “Công tử, nội tuyến của chúng ta ở Liêu Minh truyền mật báo, nói rất nhiều thợ thủ công của Liêu Minh vô duyên vô cớ mất tích, trong đó có cả Đệ nhất công tượng Kim Đại Trụ chịu trách nhiệm giám sát chế tạo ‘Hỏa hoàng’.
184 Công… công tử… Tỉnh, tỉnh lại đi, đừng ngủ…”Thân hình Tiếu Khuynh Vũ trôi bồng bềnh trong một khoảng không u ám tối đen, giơ tay lên không thấy ngón, đôi chân như thể đang cưỡi gió đạp mây, cảm giác nhẹ nhàng sảng khoái khiến y chẳng thiết mở mắt ra làm gì nữa.
185 Một ngày sau khi Vô Song công tử thoát khỏi đống đổ nát của Bát Mặc Khuynh Thành các. Tiếu Khuynh Vũ hạ lệnh thuộc hạ hoàn toàn giấu kín chuyện mình an toàn thoát hiểm, còn bản thân thì ẩn trong tiểu lâu, yên tâm dưỡng bệnh.
186 Tháng mười. Khí trời mát mẻ. Tiếu Khuynh Vũ tay nâng một chiếc hộp bạch ngọc, những ngón tay thon dài không khỏi run bắn lên. Chiếc hộp hình chữ nhật, điêu khắc từ một khối cẩm thạch trắng mà thành.
187 Nghị Phi Triết đương nhiên biết Phương Giản Huệ là ai. Nếu hỏi trên đời này ai là kẻ căm hận Tuyệt thế song kiêu nhất, câu trả lời tuyệt đối chính xác không cần nghi ngờ gì chính là Phương Giản Huệ.
188 Phương Quân Càn vào đến Luân Thuần quận, băng qua Thục Giang, đi đến đâu cũng đều nghe thiên hạ bàn tán ‘Hỏa hoàng tập kích, Vô Song trọng thương’, tuy chỉ là đồn đại không hề xác thực, song so với tin tức mà Tiếu Khuynh Vũ gửi đến ình thì quả thực, sai biệt quá lớn.
189 Phương Giản Huệ cười rú lên: “Tiếu Khuynh Vũ, ta đoán không sai, nhất định ngươi sẽ ở đây!”“Cũng nhờ Phụ hoàng từng nói, khi ngươi đi bái tế, trên người không bao giờ mang theo ám khí.
190 Lưỡi đao mỏng như lá lúa, lóe ra ánh thép biếc xanh lạnh ngắt. Đó chính là thanh trủy thủ đã được tẩm chất độc ‘Thượng cùng Bích Lạc, hạ Hoàng Tuyền’!Bàn tay nắm chặt chuôi dao của Nghị Phi Thuần thoáng run lên.
191 Hồng trần hỗn loạn, thế sự xoay vần. Chỉ duy nhất huynh vẫn luôn luôn ở bên cạnh ta. Giang sơn dễ dời, phồn hoa như mộng. Làm sao sánh được dung nhan ai thanh khiết tinh nhuần?“Người trúng độc ‘Thượng cùng bích lạc hạ hoàng tuyền’ chỉ có thể sống nhiều lắm là một tháng nữa thôi.
192 Phương Quân Càn là một người không tin thần phật, nhạo cười mệnh số. Hắn tài trí hơn người, mưu kế cao thâm, thông minh hiếu học, lại kiên nhẫn cường mạnh, hơn nữa một lòng đinh ninh ‘Mệnh ta bởi ta không bởi trời’.
193 Thích Vô Ưu được Trương Tẫn Nhai mời đến tiểu lâu. Lúc được mời, Thích Vô Ưu rất bất ngờ, không biết Vô Song công tử mời mình đến có việc gì. Hiện tại, Thích Vô Ưu đang là Thừa tướng Đại Khuynh, quyền khuynh thiên hạ, thế đỉnh nhân thần.
194 Tiếu Khuynh Vũ từ từ hé mi mắt, đăm đăm nhìn không chớp mắt sang bên cạnh. Phương Quân Càn lặng lẽ ngồi ở đó, mắt khép hờ, đầu khẽ cúi xuống, sắc mặt ôn hòa, bình yên, phảng phất như đang nhắm mắt nghỉ ngơi vậy.
195 Ngày cuối cùng của tháng giêng, cả kinh thành ngập trong mưa tuyết, tuyết giăng khắp lối, phủ muôn phương, trên mặt đất tuyết đóng thành ụ, thàng đống, dày đến hơn một thước.
196 Sau khi Tiếu Khuynh Vũ đi rồi, theo di nguyện của y, hóa cốt thành tro, cùng với dải hồng cân của Phương Quân Càn vùi chôn dưới cội đào. Không một ai biết, tại lăng mộ của Vô Song công tử, còn chôn theo một thanh Bích Lạc kiếm.
197 Tụ Thủ Nhai. Cội hoa đào. Kể từ sau giây phút Tiếu Khuynh Vũ lìa trần, đào hoa mặc tuyết mặc sương nở bừng rực rỡ năm ấy, cội đào dường như bị hút kiệt tinh hồn, hao gầy quắt queo, héo khô chết cứng.
Thể loại: Ngôn Tình, Võng Du, Xuyên Không
Số chương: 50
Thể loại: Xuyên Không, Đô Thị, Khoa Huyễn, Ngôn Tình
Số chương: 23