21 Trong mắt Hoàng Phủ Triệt, thật sự anh đã đôi lần bị Nhan Loan Loan hớp hồn. Giống như bây giờ, xuyên qua chiếc ly thuỷ tinh, anh nhìn thấy Nhan Loan Loan xinh đẹp phong tình trong sân nhảy, nhìn cô uống rượu một ly lại một ly như uống nước.
22 Thời điểm anh đến thái tử cũng vừa đến. Quan Thánh Hi dựa vào đầu xe, ngũ quan thâm thuý lộ vẻ lo lắng. Một màu đỏ nhuốm đầy trên cơ thể tráng kiện của anh , vết thương khá rộng, vết máu loang lổ.
23 Cô bị tiếng chuông điện thoại đánh thức. Say rượu, mắt còn chưa mở hẳn, cảm giác đầu tiên chính là đầu đau muốn nứt ra. Theo thói quen tay với chiếc điện thoại ở đầu giường, không với được, điện thoại vẫn đang vang.
24 Không đợi cô mở lời, nụ hôn của anh đã đáp xuống, điên cuồng, bừa bãi tấn công cô. Môi lưỡi quấn quít, thật làm cho anh hoài niệm. Bắt đầu từ tối hôm đó, anh đã bao lâu không hôn cô rồi?Đến bây giờ anh đã có vô số mỹ nhân, người phụ nữ này, cũng là ngoại lệ.
25 Ánh mặt trời buổi trưa thật ác độc, xuyên thấu lớp thuỷ tinh, mang tất cả các ý định của cô gái này, hoàn toàn bại lộ trước mắt hắn. Mấy năm trước Thi Dạ Triều thế nào cũng không nghĩ đến, bản thân sẽ thua trong tay một cô gái nhỏ nhắn trẻ trung như vậy.
26 (Phần 1 là hồi tưởng lại, phần 2 mới là hiện tại. )Thi Dạ Triều cắt từng lát bít tết, thỉnh thoảng giương mắt nhìn cô gái cúi đầu phía đối diện, vẫn đang mỉm cười.
27 Thái tử mấy ngày nay rất buồn bực. Luôn là âm tình bất định. Lúc nào đi họp cũng không yên lòng. Giám đốc kinh doanh ở trước mặt hắn run rẩy báo cáo, thế nhưng hắn lại ủ rũ, mắt nhìn thẳng vào mắt của đối phương, gương mặt đăm chiêu như đang suy nghĩ về điều gì đó.
28 Bãi đậu xe. Nhan Loan Loan thắt dây an toàn, lại không thấy anh khởi động xe, ngón tay chỉ siết chặt. “Mars? Anh làm sao vậy?”Hoàng Phủ Triệt nghiêm mặt, hờ hững.
29 Thái tử gật đầu một cái, tay đưa về phía sau kéo Chử Dư Tịch vào lòng, cưng chìu xoa xoa mái tóc của nàng. “ Tiểu Tịch này, em muốn xử lý cô ta thế nào đây?”Trữ Dư Tịch né tránh cánh tay của hắn.
30 Ám hiệu của cô gái bên cạnh, hắn không phải là không hiều. Nhưng chẳng biết tại sao, lại bắt đầu có vẻ ghét gương mặt xinh đẹp này. Đột nhiên lại ghét loại phụ nữ son phấn đầy mặt, ưa õng ẹo làm dáng với hắn.
31 Đêm tối, mưa lạnh. Thi thoảng tiếng sấm vang rền trên nền trời, Tia chớp xé rách bầu trời. Chiếu sáng nét mặt của cả ba người. Trữ Dư Tịch không dám xác định thái tử xuất hiện từ lúc nào, cũng không dám xác định hắn đã nhìn thấy bao nhiêu, nghe được những gì.
32 Cửa phòng tắm bỗng nhiên bị người ở ngoài cửa kéo ra. Thái tử còn đang ngâm mình trong nước, có chút kinh ngạc, nhìn chằm chằm vào cô gái quấn khăn tắm ở cửa.
33 Nàng ở dưới thân hắn nhich qua nhích lại, nhanh chóng khơi mào một ngọn “ lửa “ khác trong hắn. Hắn cong lưng, nằm trên người nàng, một chân chống giữa hai chân nàng.
34 Mưa không ngớt. Trong phòng ngủ bị bao bầu không khí ướt át trùm. Trữ Dư Tịch co ro người lại, nằm nghiêng trên giường. Không nhúc nhích. Không còn sức sống.
35 Vừa uống hết một ly rượu mạnh. Ánh mắt ghen tị, không cam lòng của Thi Dạ Triều loé lên trong bóng tối. Tại sao? Có thể nói cho tôi biết tại sao không? Tiểu Tịch, tại sao cho dù tôi đối xử với em thế nào, trong mắt của em thuỷ chung chỉ có một mình hắn ta!Gia thế, năng lực, tôi cũng chẳng thua kém hắn ta! Quan trọng hơn cả, tôi yêu em hơn hắn , còn hắn cả yêu cũng chẳng biết là gì!Nhưng em đối với tôi, tại sao lại tàn nhẫn như vậy?Tôi rốt cuộc thua ở điểm nào?….
36 Cúp điện thoại của Hạ Tử Dụ, lưng của Nhan Loan Loan muốn rã ra. Ánh mặt trời ấm áp buổi chiều hắt vào, màn cửa mà hồng cánh sen xen lẫn với hoạ tiết hoa nhỏ nhẹ nhàng tung bay theo làn gió nhẹ, nền đất lộng lẫy, hết mực yên lặng.
37 “Số điện thoại quý khách vừa gọi đã khoá máy –“Hoàng Phủ Dĩ Nhu oán hận đóng nắp điện thoại di động lại. Tắt máy! Còn tắt máy!Đã gần 2 tuần lễ nay cô không thấy Quan Thánh Hi rồi.
38 Họng súng màu đen , ngắm vào mi tâm của Trữ Dư Tịch. Nhan Loan Loan chợt giật mình, ký ức nhiều năm trước bỗng chốc vọt đến. Cô theo bản năng, đẩy cô gái nhỏ này về phía sau.
39 Hắn làm sao vậy!Thái tử đứng trong phòng tắm của phòng khách ở bãi tắm ven biển, chống nạnh, tắm rửa thân thể loã xích. Nước nóng tụ thành một dòng ở chiếc cằm cương nghị của hắn.
40 Hạ Tử Dụ đi liên tiếp mấy ngày, lúc về đến nhà đã rất mệt mỏi, sức cùng lực kiệt. Mở cửa, tiện tay ném túi xách xuống, thả mái tóc dài bồng bềnh của mình xuống, tay khẽ xoa bóp cái đầu còn hơi đau nhức.