81 Editor: ChuongnhobeTrữ Dư Tịch ngồi xếp bằng trên nền xi măng của thềm cản gió ở bờ biển. Thỉnh thoảng lại cúi xuống nhìn thời gian tích tắc trôi trên chiếc di động.
82 Editor: ChuongnhobeMới sáng sớm nên trên đường cũng không có nhiều xe đi lại, thái tử nhấn mạnh gia tăng tốc, một bên tay lại không ngừng bấm số gọi điện thoại cho Trữ Dư Tich.
83 Editor: ChuongnhobeThật may mắn là tình yêu không phải là tất cả, may mắn là tất cả…. Cũng không là tình yêu. …Một hồi trò hề qua đi, có công việc thì quay trở về với công việc, phải chơi thì lại chơi thôi, ban ngày thì có sao, mỗi ngày sẽ vẫn trôi qua như trước giờ vẫn thế thôi.
84 Editor: Chuongnhobe. Chìm đắm trong một đoạn hồi ức kinh hoàng đó, đã giúp cho Nhan Loan Loan tìm ra được thứ có thể dùng để làm đôi mắt cho bức tượng về Hoàng Phủ Triệt.
85 Editor: ChuongnhobeCuộc hẹn vào buổi tối cuối cùng lại bị hủy. Nguyên nhân là Tư Diệu – vợ trước của Trình Diệp cuối cùng cũng gật đầu đồng ý tái hôn.
86 Editor: Chuongnhobe. Thời điểm rời khỏi nhà Trình Diệp đã là rất trễ. Trữ Dư Tịch vừa mới bước ra ngoài cửa lớn, đã nhìn thấy Doãn Vệ Hoài đứng ở đó từ bao giờ rồi, chờ để đưa cô về.
87 Editor: Chuongnhobe. Không gian bên trong xe quá chật trội, Hoàng Phủ Triệt cử động khó khăn, ôm lấy thân thể cô từ trong xe bước ra, đặt cô lên đầu xe, lật người cô cong xuống như con tôm, đi vào từ phía sau.
88 Editor: Chuongnhobe. Thái tử không biết là tại sao, không trực tiếp quay trở về nhà mình, mà trực tếp đi đến nhà cô ( ở đây là Tiểu Tịch đấy ạ!). Bước ra khỏi thang máy, thấy khuôn mặt cười họa tiết màu rám nắng trên cửa nhà cô, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất buồn bực.
89 Editor: ChuongnhobeĐôi bàn tay quấn quanh eo hắn, mềm mại khong xương lại cứng cỏi chặt chẽ. Tay hắn đặt bên trên tay cô, một giây sau, lại vẫn gỡ ra.
90 Ngoài cửa không có một bóng người nào, tâm trạng của thái tử trong lúc đó cũng trầm xuống. Ngẫm lại, làm sao cô vẫn có thể ngốc nghếc ngồi đợi hắn ở cửa mãi như thế được.
91 Editor: Chuongnhobe. …Cần gì phải ở cùng một chỗ, để cho tôi yêu em. …Một ngón tay nữa của thái tử lại tiếp tục đâm vào bên trong cô khiến cho cô càng khít khao mút chặt tay hắn hơn.
92 Hoàng Phủ Triệt xuống máy bay, Lạc Dương đã đợi sẵn từ trước. Anh ngồi ở ghế sau, cánh tay chống trên cửa xe, ngón tay thon dài vô ý vuốt ve cằm, gương mặt vĩnh viễn lạnh lùng hờ hững, không đoán được anh đang suy nghĩ gì.
93 Nhan Loan Loan nâng váy, rửa sạch vết rượu đỏ bị vấy lên, cô nhìn mình trong gương, quả thật là mỹ nhân bại hoại, nhìn từ góc độ nào cũng làm cho người khác không thể rời mắt.
94 Đau. Cả người đều đau. Suốt cả đêm hoan ái như đánh giặc, thiếu chút nữa hành hạ cô ấy đến chết, cũng vét sạch chính mình. Chậm rãi mở mắt ra, trong khoảnh khắc ý thức là một mảnh trống rỗng.
95 Máy bay cất cánh. Cô khép mi mắt, không nhìn, không nghe, không suy tư. Cằm bị người khác nắm lấy, đặt xuống nụ hôn. Mang theo hơi thở khẽ đè nén, hơi thở ấm nóng thổi lất phất trên mặt cô, trên cổ cô.
96 Cha con nhà Hoàng Phủ cùng tranh một người phụ nữ. Đây chỉ sợ chính là tin tức lớn nhất ở thành phố trong mấy ngày gần đây…… không, là gièm pha. Các tuần san của các tòa soạn lớn cũng như giới truyền thông không có tuyên truyền trắng trợn việc này, dù sao không phải ai cũng có thể tùy tiện trêu chọc nhà Hoàng Phủ.
97 Hạ Tử Dụ hủy phần lớn công việc, chỉ thỉnh thoảng xuất hiện ở một số sàn diễn thời trang đơn giản. vì thế phải trả tiền vi phạm hợp đồng rất lớn, nhưng cô không quan tâm.
98 Thái tử là người luôn nói được làm được, về sau anh thật sự không đi tìm Hạ Tử Dụ nữa. Hạ Tử Dụ cũng là người phụ nữ kiêu ngạo, cũng không dây dưa nhiều với anh.
99 Bữa tiệc gia đình nhà Hoàng Phủ, không khí rất khác trước đây. Từ sau chuyện đó Hoàng Phủ Triệt không có trở về nữa, dĩ nhiên hôm nay cũng vắng mặt, vị trí Trữ Dư Tịch cũng trống không.
100 Anh Thái tử, anh làm em đau. Anh Thái tử, em thật thất vọng về anh. Cầu xin anh đừng nói vậy em chịu không nổi, người em yêu chính là anh, tất cả là do Thi Dạ Triều ép buộc em……Anh Thái tử, sao anh còn chưa tới cứu em……Em sợ, em đau quá……Thì ra là em biến mất, anh thật sự sẽ không đau khổ.