41 Lễ cưới kết thúc, Vinh An túm lấy Thi Tường Ích, nhất định bắt cậu ta tới trung tâm thương mại sát bên cạnh. Vinh An còn kéo thêm ba bạn học nữa cùng nhau ầm ĩ, không để cho Thi Tường Ích có cơ hội thoát thân.
42 Khi những tiếng ve từ cái cây ngoài cửa sổ vọng vào, tôi biết mùa hè đã đến. Hồi trước ở tầng dưới, chưa từng nghe thấy tiếng ve ở nơi này;Không ngờ chuyển lên tầng trên, tiếng ve trên cái cây ngoài cửa sổ lại rõ rệt như vậy.
43 Trong những ngày oi bức, mưa là một sự hưởng thụ hiếm hoi. Mưa to hai ngày liền, khiến tôi nhàn nhã ở nhà ngủ suốt hai buổi chiều. Ngày thứ ba mưa nhỏ lại, nhưng không làm giảm đi hứng thú ngủ trưa của tôi.
44 Trong ánh lửa, những ký ức về Lưu Vỹ Đình và Liễu Vỹ Đình trong đầu được tua lại một lượt. Tôi lặng lẽ nhìn ánh lửa đỏ nuốt trọn tờ giấy, những nơi màu đỏ liếm qua chỉ còn lại chút tàn tro, thỉnh thoảng bay lên trên không.
45 Qua những ngày oi bức nóng nực, mát mẻ cuối cùng đã tới. Nhưng dù là nóng bức hay là mát mẻ, tôi và Vinh An vẫn thích đến Yum. “Cậu có biết tại sao trước đây tớ kéo cậu đến Yum không?” Vinh An hỏi.
46 Sàn nhà lại vang lên hai tiếng tung tung, tôi thở dài, tôi đang chuẩn bị đi ngủ đó. Đi xuống trước cửa phòng cô ấy, thấy trên sàn nhà có mấy chiếc áo khoác.
47 Hai tuần sau, Lý San Lam cho tôi một cái áo khoác màu xanh da trời. Trên cổ tay áo bên trái đính một cái mác, bên trên in chữ Vanpano và Made in Italy.
48 Vừa vào Yum, quả đúng như dự đoán, trong quán đầy những khách, cũng may bên quầy bar còn một chỗ trống. “Merry Christmas. ”Vừa ngồi xuống, tai phải đã nghe thấy câu này.
49 “Bởi vì tôi họ Khổng. ” Martini tiên sinh nói, “Chim khổng tước khiến tôi cảm giác giống như loài chim của nhà họ Khổng, vì thế chọn nó. ”“Chỉ vậy thôi?” Tiểu Vân nói.
50 “Hai loại người này chỉ khác nhau ở thứ mà họ coi trọng thôi, chẳng có ai là tốt hay xấu. Nhưng vì tình yêu thường được người ta thần thánh hoá lên, vì thế những người chọn tình yêu cũng được thần thánh hoá theo.
51 Martini tiên sinh vừa đi khỏi, Lý San Lam lập tức nói: “Tôi đi xem chữ trên tường được không?”Tôi nghĩ một lúc, gật đầu. Cô ấy chạy ngay lên tầng trên.
52 Vinh An nói Lưu Vỹ Đình hiện giờ lại quay về Đại học Thành Công học tiến sĩ, muốn tìm cô ấy rất dễ. Nhẩm tính thời gian, tôi và cô ấy đã hơn sáu năm không gặp.
53 Nghe nói trong nước mắt có kim loại mạnh Mangan, vì thế khóc xong sẽ thấy nhẹ nhõm. Sau khi tôi rơi lệ trong phòng nghiên cứu của Lưu Vỹ Đình, cảm thấy người nhẹ đi không ít.
54 Buổi tối ngày lễ tình nhân đáng bị nguyền rủa đó, tôi đến phòng nghiên cứu làm việc, tận đến bốn giờ sáng mới về nhà. Tắm rửa xong, chuẩn bị ngủ một giấc thật thoải mái.
55 Sắp lên tiến sĩ năm thứ sáu rồi, nếu không có gì thay đổi, cuối năm nay hoặc đầu năm sau là tốt nghiệp. Nhưng tốt nghiệp xong thì phải làm gì?Vấn đề này bắt đầu quấy nhiễu tôi.
56 Đêm hôm đó vốn định đi đến phòng nghiên cứu, nhưng rượu vào khiến tôi nằm trên giường ngủ thẳng cẳng. Việc đầu tiên sau khi tỉnh lại, là ra ngoài tìm tiệm bán thú cưng.
57 Trên đường về nhà, Vinh An mấy lần định nói rồi lại thôi, với cậu ấy điều này thật không bình thường. Cho đến khi bước vào phòng tôi, cậu ấy cuối cùng không nhịn được hỏi: “Cậu thích Lý San Lam thật sao?”“Điều này rất quan trọng sao?” Tôi nói.
58 Vinh An đi rồi, tôi lại phải bận rộn với luận văn tốt nghiệp. Số lần tới Yum càng giảm hẳn đi. Cún con mỗi ngày một lớn, trông rất khỏe mạnh đáng yêu, mỗi khi nghe thấy tiếng mở cổng sắt, liền chạy tới bên chân tôi vừa sủa vừa nhảy.
59 Tôi không tài nào đợi được nữa, đợi nữa tôi sẽ phát điên lên mất. Liếc thấy trong góc lối đi có một cái giường cáng, tôi dìu Lý San Lam ra đó, để cô ấy nằm lên trên.
60 Bác sĩ vội đến tiêm cho Lý San Lam hai mũi, lại đổi một bình dịch truyền khác. Vì phẫu thuật là một chuyện lớn, hơn nữa tôi cũng không biết phải liên lạc với gia đình Lý San Lam như thế nào, vì thế anh ta vẫn đề nghị theo dõi thêm, vạn bất đắc dĩ mới làm phẫu thuật.