41 Con người Minh Quang điển trai lại dẻo miệng, lấy lòng những người phụ nữ như mẹ Vệ Lam, chỉ là chuyện mất vài phút. Từ lần đầu tiên nhìn thấy Minh Quang, mẹ Vệ Lam tương đối hài lòng chàng trai này, nhất là sau khi biết hai người vẫn chia phòng mà ngủ, càng khen Minh Quang không dứt lời, cảm thấy anh chàng này mặc dù tính cách vô cùng nhiệt tình nhưng không dễ bị dao động, có trách nhiệm, là một người đáng để con trái ký thác suốt cuộc đời.
42 Dịch: Thanh DạVệ Lam gần như chân trước đá chân sau, cô vừa đẩy cửa trở lại căn phòng đang sôi nổi, thì Vu Tiểu Huệ cũng từ phía sau không mời mà đi vào.
43 Dịch: MonVệ Lam ở khách sạn với ba mẹ một đêm. Hôm sau, cô nói hết lời, liên tục cam đoan mình không sao, hơn nữa sẽ nói chuyện với Minh Quang cho rõ ràng, chia tay trong hòa bình, tuyệt đối sẽ không lằng nhằng dây dưa thì cuối cùng mới khuyên được hai vị phụ huynh đang hết sức lo lắng kia về nhà.
44 Dịch: MonVệ Lam không dám tin mà nhìn Đoàn Chi Dực đang nằm trên người mình. Đây là lần thứ hai của cô, bị anh xâm nhập một cách bất ngờ như vậy nên đau đến nỗi ứa cả nước mắt, cho nên cô đưa tay đẩy anh ra theo bản năng.
45 Khi Đoàn Chi Dực 18 tuổi, mẹ cậu đã vào viện được 3 năm, ba thì một năm về nhà chưa tới chục lần, một mình cậu thiếu niên mười mấy tuổi ở trong cái biệt thự xa hoa giữa giữa sườn núi, bên cạnh cậu chỉ có những người hầu luôn cung kính gọi cậu là thiếu gia.
46 Dịch: MonBởi vì đủ các kiểu gây rối của Đoàn Chi Dực nên bữa ăn này, hai người phải mất chừng hơn một tiếng đồng hồ, trong nhà ăn chỉ còn rải rác vài nhân viên phục vụ.
47 Dịch: Thanh DạBởi vì thua thảm hại, cho nên mỗi lần hoạt động ngoại khóa, lúc luyện tập bóng rổ, những đám quỷ lớp 10 sẽ xúm lại tìm hiểu học hỏi thêm.
48 Dịch: Thanh DạLúc Đoàn Chi Dực gác điện thoại, Vệ Lam đã đi đến cửa. Anh có chút gấp rút gọi cô lại: “Em đi làm gì hả?”Vệ Lam không quay đầu lại, chỉ thản nhiên nói: “Đi làm.
49 Dịch: MonBuổi trưa, lúc ăn cơm, Vệ Lam cùng các đồng nghiệp xuống nhà ăn dưới lầu như cũ. Mấy ngày nay, trưa nào Đoàn Chi Dực cũng xuất hiện ở nhà ăn, có điều vì chiến tranh lạnh, giận dỗi, nên khi thấy anh xuất hiện là Vệ Lam đóng mặt lạnh thu dọn khay cơm đi chỗ khác, bởi thế trừ lần đầu tiên ra, hai người chưa ăn cùng nhau lần nào nữa.
50 Lúc này Vệ Lam mới cảm thấy mình có chút bạt bẽo, chẳng qua suốt hai tháng nay, cô không hề nghĩ đến cái tên Minh Quang này. Nhưng dù sao cũng là người bên nhau suốt ba năm, nghe nói anh nằm viện, trong lòng cô vẫn muốn hỏi thăm, cô lấy lại bình tĩnh và hỏi: “Sao mẹ biết Minh Quang nằm viện, bệnh có nghiêm trọng không?”Bên kia, mẹ cô hít một tiếng: “Mẹ cũng không biết, thời gian trước nó có đến nhà, nói không còn mặt mũi để gặp con, trực tiếp xin lỗi mẹ và ba con.
51 Dịch: Thanh DạBuổi sáng tinh mơ ngày hôm sau, Vệ Lam vội vã thu dọn hành lý chuẩn bị chuyển nhà. Đoàn Chi Dực vẫn còn đang ngủ, nhưng lơ mờ nghe thấy có tiếng động, mở đôi mắt kèm nhèm ra, nhìn Vệ Lam đang thu dọn hành lý, giật mình tỉnh dậy, nhảy xuống giường, giữ cô lại vội hỏi: “Em muốn làm gì hả?”Vệ Lam liếc nhìn anh một cái, nói: “Phải chuyển nhà chứ, chiều nay mẹ em đến rồi.
52 Dịch: MonĐến lúc tan ca, Vệ Lam lại bị mẹ cấp tốc triệu về, nói là đã hầm canh, tối sẽ bị nguội không ngon này kia khác nọ…Tuy Vệ Lam cảm thấy hết cách với mẹ mình nhưng cô không nỡ, cũng không dám làm trái ý tốt của bà.
53 Chuyển ngữ: nhoclubu***Khi Vệ Lam vào nhà, quả Nhiên mẹ cô mặt mày hớn hở đầy ý cười, còn làm động tác đá lông nheo với cô, cười hỏi: “Nói chuyện với Minh Quang lâu như vậy sao? Có phải mọi khúc mắc đều được tháo gỡ rồi không?” Không đợi Vệ Lam trả lời, mẹ cô tiếp tục nói, “Nếu chưa tháo gỡ cũng không sao, trừng phạt nó một trận cũng tốt, chẳng qua cũng đừng lâu quá, mấy chuyện tìn cảm này càng kéo sẽ càng nhạt đó.
54 Dịch: Thanh DạSuốt cả quãng đường từ thang máy về đến nhà, mẹ Vệ Lam cứ kéo Vệ Lam đi mà không nói lời nào, sau khi cả hai người đều vào cửa, bà dùng sức đóng sầm cửa lại.
55 Dịch: Mon“Vệ Lam, đây chính là sự thật mà con muốn ẹ xem sao?” Mẹ Vệ Lam xanh cả mặt, từ màn hình máy tính đang tường thuật cuộc họp báo còn dang dở của Trần Vũ Yên ngước đầu lên, hỏi với giọng nặng trình trịch.
56 Chuyển ngữ: nhoclubu***Thời đại công nghệ thông tin, tốc độ lan tuyền tin tức đến kinh người. Vệ Lam ngồi xe còn chưa về tới nhà, khi mở điện thoại ra, khuôn mặt của Đoàn Chi Dực đã chiếm cứ các trang web lớn.
57 Dịch: Thanh DạVệ Lam bị mẹ cấm túc. Tất nhiên công việc cũng phải từ bỏ, đã vậy lần này mẹ Vệ Lam còn lấy luôn điện thoại di động của cô, đề phòng cô liên lạc với Đoàn Chi Dực.
58 Dịch: Mon***Cả phòng im bặt. Mẹ Vệ Lam đứng ngay cửa, mặt tái mét. Đoàn Chi Dực bị chặn ngoài cửa cũng không dám lên tiếng, nín thở chờ đợi phán quyết cuối cùng.
59 Chuyển ngữ: nhoclubu***Khi ba mẹ Vệ Lam chạy đến bệnh viện, đã là một giờ sau đó. Cổng bệnh viện như bị phong tỏa, có đậu mấy chiếc xe. Rồi cả vẻ mặt khẩn trương của bảo vệ gác cổng bệnh viện, trừ cái này ra, còn có một đám đàn ông mặc vest đen, cao to nghiêm túc, vẻ mặt lạnh lùng đứng ở lối vào bệnh viện, kiểm tra từng người một, chắn đám truyền thông phóng viên ở ngoài cổng.
60 Dịch: Thanh DạMí mắt của người nằm trên giường nhúc nhích, một giọt nước mắt từ khóe mắt chảy xuống, rơi xuống đất rồi biến mất không một chút tiếng động nào.