Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Không Phải Em Không Yêu Chương 43: Chương 40

Chương trước: Chương 42: Chương 39



Editor: Thư

Thiệu Tây Bội tỉnh dậy làm điểm tâm sáng xong, cầm quần áo đã được giặt sạch phơi khô vào toilet trong phòng ngủ cho Phó Chính.

Anh mới dậy nên không có đeo kính, ôm cánh tay đi theo cô đi, nhìn cô nhón chân duỗi thẳng tay lên tìm bàn chải đánh răng trong tủ đồ phía trên bồn rửa mặt, cũng không thèm giúp một tay.

"Á. . ." Bàn chải đánh răng ở nhà cô không có dư nên cô cau mà hạ chân, tiện đà xấu hổ tức giận liếc anh một cái.

"Không cần lấy, dù sao hôm nay cũng về nhà ở rồi." Phó Chính tùy ý nhu nhu tóc của cô, thản nhiên nói, "Anh dùng cái của em được rồi."

Tính tình Phó Chính lạnh lừng, bình thường ngay cả uống nước cũng không chịu uống cùng một li, hiện tại lại cực kì tự nhiên dùng ngón tay thon dài của anh cầm li và bàn chải đánh răng của cô.

Thiệu Tây Bội thấy hơi nóng lên, xoay người đi ra ngoài phòng khách.

Hà tất suy nghĩ chút chuyện đó có nên hay không? Mấy ngày nay chuyện đã rành rành trước mắt, không thể phủ nhận đích thị quả thật anh không thể tẩy trắng những gì họ đã trải qua, nhưng ít ra bây giờ cô còn có một tia mong đợi trước tương lai của bọn họ.

Sớm chiều ở chung, tương cứu trong lúc hoạn nạn, trải qua những chuyện không như ý, nếu đã quên không được vậy thì vứt ở sau ót là tiện nhất.

"Mẹ cứ từ từ nghỉ ngơi, hai ngày nữa con lại đến thăm mẹ."

Sau khi ăn điểm tâm Thiệu Tây Bội ôm từ biệt Vu Nãi và Lục Mộc, Phó Chính đứng sau lưng cô sắc mặt vẫn như thường, Lục Mộc liếc anh một cái, ánh mắt pha chút cảm xúc ẩn dấu dấu vết, sau cùng anh cũng khẽ gật đầu với cô.

***

Cuối cùng thì thần chí của ông cụ Đơn cũng khôi phục chút ít, thấy rõ là lão hàng xóm đứng trước mặt mình vui sướng đến mức râu cugx run hết cả lên, Hân Dĩnh đỡ ông cụ Hân ngồi xuống bên giường, khéo léo mỉm cười, "Ông Đơn, con và ông nội lại đây thăm ông, hôm nay xem tinh thần và sắc mặt ông có tốt hơn hai ngày trước rồi đấy!"

Trước kia ông cụ Hân cũng qua lại khá thân thiết với ông cụ Đơn, từ nhỏ ông Đơn cụ đã cực thích Hân Dĩnh, chỉ tiếc về sau Hân Dĩnh một mình lẻ loi đến Mỹ học tập, nhiều năm cũng chưa từng trở về lần nào.

"A Dĩnh. . ." Ông cụ nắm tay Hân Dĩnh, hồi lâu mới thở dài một hơi, "Bên người có một cô cháu gái hiểu chuyện nhu thuận thì còn gì sánh bằng. . . Cũng do Cảnh Xuyên vốn là con trai, dẫu có hiểu chuyện hơn nữa thì ông cũng xem không vừa mắt."

Hân Dĩnh biết hẳn là ông đang nhớ tới Thiệu Tây Bội, vội vàng hộp điểm tâm đặt trên bàn trà, "Con ở nước ngoài nhiều năm cũng rất nhớ ông, con biết lúc nào ông cũng thích ăn mấy món này nên mua vài hộp, chờ ông xuất viện là có thể ăn lấy ăn để một phen no nê!"

Chính là đang trò chuyện vui vẻ thì người mặt đen nói chuyện khô khan buồn chán kia liền tới, Hân Dĩnh giúp ông cụ Đơn kê gối đầu, để cho hai ông cụ từ từ tán gẫu, chính mình đi ra cửa gặp Đơn Cảnh Xuyên đang đứng.

"Nhiều năm như vậy vẫn lại là gương mặt đen này, khó trách ông nội cậu ghét bỏ cậu, như vậy xem ra lúc còn nhỏ tôi lấy biệt danh cho cậu là quá hợp rồi." Hân Dĩnh đi theo anh đến đại sảnh bệnh viện, cười mỉm nhìn người đàn ông trước mặt.

"Hai năm qua ở Mĩ có tốt không?" Đơn Cảnh Xuyên giúp cô rót ly nước.

"Có thể không tốt sao? Sinh hoạt không thể quá thuận lợi được...." Hân Dĩnh quyến rũ cười, vỗ vỗ bờ vai của anh, "Không cần cậu nói tôi cũng biết dạo này cậu thuận lợi hơn tôi nhiều, một cô bé trẻ tuổi non mềm như thế mà cậu cũng cưa cho được, người ta mới vừa xong cấp ba đúng khống? Cậu chính là tên cọc gỗ vừa thấy con gái là sẽ đỏ mặt của trước kia sao?"

Nét mặt Đơn Cảnh Xuyên nhu hòa một chút, đưa ly nước cho cô: "Cô ấy học đại học năm 2 rồi."

"Ba mẹ cậu cũng đồng ý sao?" Hân Dĩnh nghĩ một hồi mới nói, "Cậu là bé ngoan không giống như tôi, cậu có biết từ nhỏ tôi đã thích giống đám con trai hình xăm đầy mình dũng mãnh, ba mẹ tôi cũng đã nhận ra. . . Tôi nhớ ra rồi, lần đó cậu đi xăm mình, mỗi ngày tôi có thể nghe được tiếng ba cậu lấy roi đánh cậu ở cách vách!"

Cô vui vẻ phấn chấn trêu đùa, anh vẫn bình thản đổi đề tài, "Ở nước ngoài yêu thích thể loại mạnh mẽ dồn dập thế này đúng không?"

Đôi mắt trong trẻo như làn thu thủy của Hân Dĩnh càng sáng lấp lánh, môi đỏ mọng khẽ mở, "Chuẩn rồi!"

Đơn Cảnh Xuyên có chút bất đắc dĩ liếc nhìn người cười đến ngã trái ngã phải, "Quả thật cậu vẫn cứ đàn ông hơn cả đàn ông."

"Biết thì tốt." Hân Dĩnh lấy tay vỗ vỗ bờ vai của anh, "Thân thể ông nội cậu cũng đỡ hơn rồi, đêm nay mau dẫn chị cậu đi uống vài ly đi nào, tôi chỉ ở đây mấy ngày là đi rồi!"

"Đợi lát nữa tôi phải đưa Nhan Nhan về nhà." Anh suy nghĩ một chút, "Nếu không trễ hơn chút được không?"

Hân Dĩnh vô lại đánh giá anh một hồi, cười gian gật gật đầu.

. . .

Lúc Cố Linh Nhan đi đến cửa nhà, cú điện thoại thứ ba của Đơn Cảnh Xuyên vang lên, mặt cô trầm xuống nhìn lướt qua, hồi lâu vẫn nghe máy.

"Em ở đâu?" Bên kia giọng điệu vững vàng của anh truyền tới, "Không phải nói đứng trước nhà sách vẽ tranh sao?"

"Em về đến nhà rồi." Cô từ từ đi lên thang lầu, "Anh về sớm một chút đi, hai ngày này thân thể ông nội anh tạm ổn, anh nên chăm sóc ông nhiều hơn."

Bình thường khi nói điện thoại cô luôn luôn bô bô luyên thuyên nói một hồi, sẽ không khách khí như vậy, Đơn Cảnh Xuyên hiểu rõ cô, liền vội vàng hỏi, "Làm sao vậy? Có phải thân thể không thoải mái hay không?"

"Không có việc gì!" Giọng điệu của cô hơi cao lên, lại khắc chế xuống, ". . . Em nói em không sao, anh trở về đi, thực xin lỗi vì để anh chờ."

Đơn Cảnh Xuyên cầm điện thoại ngồi trong xe hơi ngạc nhiên, nhíu nhíu mày, hồi lâu mới trầm giọng nói, "Tốt lắm, em đi ngủ sớm một chút."

"Ngủ ngon." Cô cúp điện thoại, lấy chìa

Loading...

Xem tiếp: Chương 44: Chương 41

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Đại Thần Lưu Manh

Thể loại: Võng Du, Ngôn Tình, Đô Thị

Số chương: 54


Khúc Cầu Hồn

Thể loại: Trinh thám, Tiểu Thuyết

Số chương: 50


Đại Thánh Truyện

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 133


Dòng Nước Thiên Thần

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 23


Nhặt Được Ông Xã Sĩ Quan

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 57