1 (*Translator: Rin, beta: An Vi*)
Ánh mặt trời xuyên qua ô cửa sổ sát đất, hắt bóng lên sàn gỗ.
Trong phòng, trên tấm ga trải giường đỏ rực như lửa, chàng trai đang làm một việc không biết xấu hổ.
2 Sau khi xem xong mấy bộ GV, tóm lại Điền Nghị vẫn không viết H được, đã vậy còn thấy chộn rộn, rục rịch trong người.
Hắn cũng không phải loại người ham muốn dục vọng.
3 Điền Nghị cố gắng để mình không bị tiếng nước trong phòng tắm làm phân tâm. Đang cầm di động lên mạng tìm hiểu xem lần đầu tiên nên dùng tư thế gì, chợt nghe thấy câu này suýt chút nữa không cầm nổi cái di động.
4 Lời tác giả: Nói nhiều vậy đã nhảy hố rồi QAQ Nói dễ hơn là làm. Có một đoạn ngắn xíu xíu vầy cũng hơn nghìn chữ rồi, cầu biểu dương (vênh mặt)
Nước trong bồn tắm bị động tác quấn quýt của hai người làm tràn ra ngoài thấm ướt đẫm tấm thảm lót sàn, tấm gương cũng bị phủ một lớp hơi nước mông lung.
5 Hôm nay bắn ra phát súng thứ năm, để tôi vuốt súng mãi thì vuốt tới chảy máu mất, tha cho tôi đi.
Lời tác giả: Tuyệt đối sẽ không để thành hố đâu mà… Mỗ không phải là người như vậy đâu _(:з” ∠)_ Tại sao mới có chương năm mà đã bị cua đồng rồi?
Từ lúc bắt đầu là nhấm nháp nhẹ nhàng dần trở thành xâm nhập cướp đoạt thật sâu trong khoang miệng.
6 Hiện tại, điều khiến Điền Nghị vô cùng hạnh phúc chính là cắt móng tay đúng là một thói quen tốt, hắn không thích nuôi móng tay, móng tay được cắt tỉa gọn gàng lúc này đã có đất dụng võ.
7 Tác giả: Có mấy cái tin nhắn lưu trữ sao tôi mở ra mà không đọc được nhỉ?
Còn nữa, mọi người đừng yêu cầu tag mà. Tôi là loại tay chân không linh hoạt, mỗi lần tag một người đã phải dằn vặt cả nửa ngày rồi _(:з” ∠)_
Mỗi ngày sẽ đều có chương mới.
8 Dưới sự kiên quyết của Âu Khắc, Điền Nghị kéo rèm cửa ra, tiện tay bật thêm đèn ngủ, Âu Khắc vô cùng không thoải mái nằm lỳ trên giường để Điền Nghị vạch mông y ra bôi thuốc.
9 Cái ga trải giường màu đỏ thời thượng trong phòng ngủ roạt roạt một cái đã biến thành “dây thừng tự chế”. Âu Khắc lục tung cả nhà, không dễ gì mới tìm được một bộ ga không phải là màu đỏ để trải lên giường.
10 Lời tác giả: Cuối cùng muốn nói chính là bày ra dáng vẻ đáng yêu thật đáng hổ thẹn (=∩ω∩=)
Rốt cuộc dạ dày to đến mức nào mới có thể tiêu diệt hết một bàn đồ ăn này hả?
Âu Khắc nhìn trên bàn bày bảy, tám cái đĩa cảm thấy mình đã nắm bắt được chỉ số thông minh của Điền Nghị, một người không mang theo não ra ngoài với văn phong của hắn hoàn toàn không ăn nhập.
11 Âu Khắc bị hành động chủ động tấn công của Điền Nghị làm cho bối rối, lập tức không kịp phản ứng lại. Rõ ràng trước đó vẫn còn ngượng tới đỏ cả tai vậy giờ sao lại có thể trực tiếp bạo dạn nói ra tôi muốn làm anh chứ.
12 Điền Nghị khiếp sợ nhìn sợi dây trên người, lẽ nào đối phương định phản công?
Không đúng, không phải cậu ta tự nhận là thuần 0 sao? Trong khi đầu óc hỗn độn nghĩ đến đấy thì miệng cũng hỏi luôn.
13 Thực sự quá khó để lý giải vì sao hắn lại phải chịu cảnh bi kịch này. Kể cả không giống những anh công đẹp trai, ngầu lòi, bá đạo trong mấy quyển truyện kia thì cũng không thể để tùy ý bị trói nghiến lại mà chà đạp như bây giờ chứ.
14 Âu Khắc biểu diễn xong xuôi, đứng dậy giật một tờ giấy lau để lau tay rồi đi vào nhà vệ sinh tắm rửa.
Lúc y thong thả bước ra khỏi phòng tắm, đi vào phòng ngủ thì thấy Điền Nghị vẫn giữ nguyên tư thế ban đầu không nhúc nhích, sắc mặt vô cùng khó coi.
15 Đầu lưỡi của hai người còn chưa quấn lấy nhau thì hàm răng đã không hài lòng mà va vào nhau trước.
Âu Khắc bị đẩy ngã là vì y căn bản không không ngờ rằng đối phương lại lên cơn động kinh, thế nên không kịp phòng bị.
16 Hai người đều không phải tuýp người thích nói nhiều, thế nên lúc làm chuyện thân mật bọn họ cũng im lặng. Thở hổn hển mà quấn lấy nhau không thể tách rời, vô thức phát ra tiếng rên rỉ.
17 Hai người vừa mặc quần áo tử tế thì bên ngoài, tiếng gõ cửa đã thùng thùng thùng vang lên.
“Đừng gõ nữa, đang mặc quần áo, sẽ ra ngay. ” – Âu Khắc quay đầu ra cửa nói một câu.
18 Người nhà có biết…. . tình hình bây giờ của cậu không?” – Cha Âu thấy thằng con mình có vẻ khó chơi, quyết định cậy miệng Điền Nghị thăm dò.
Vốn là muốn hỏi cha cậu ta có biết cậu ta chơi bời bừa bãi ở bên ngoài không? Lời đến chót lưỡi lại thay đổi, dù sao ông cũng không muốn nói những lời khó nghe như vậy với lớp trẻ.
19 “Cháu không nên để cho Đông Tử bị tai nạn xe cộ rồi chết. Cái loại người như Đường Tĩnh hoàn toàn không thích hợp để cậu ta yêu, cậu ta xứng đáng với người tốt hơn bla bla bla.
20 “Hay là anh thấy lẽ ra tôi nên bị anh làm tới mức phải hô ông xã đừng mà, đừng mà thì anh mới có cảm giác thỏa mãn?”
“…” – Hiện giờ gọi ông xã thì cũng chẳng có chút không khí gì cả, Điền Nghị không có gì để nói.