21 Steohen dịch cho harvey nghe toàn bộ bài giới thiệu, tuy vậy, anh dịch tương đối phóng và cố ý làm cho Harvey hiểu rằnng các danh hiệu tiến sĩ không chỉ là kết quả của tài năng trí tuệ mà còn là kết quả của sự hào phòng về tài chính.
22 Cứ gọi tôi là Harvey. James đứng sững, kinh hoàng, không thốt được một lời. Anne liền phá vỡ sự im lặng: - Anh uống whisky nhé, James? Khó khăn lắm James mới nói được.
23 - Im lặng nào, - giọng nói sắc sảo đầy uy quyền của Stephen khiến mọi người trật tự trở lại. - Tôi biết là các cậu đang rất phấn khởi, nhưng chúng ta vẫn còn 250.
24 Bữa ăn, bộ phim và các câu đố của James đã ngốn mất gần sáu tiếng dồng hồ nên trong những giờ bay cuối cùng này cả Đội gục đầu ngủ, mãi cho tới khi bị đánh thức bởi tiếng loa thông báo: - Đây là đội trưởng đội bay.
25 Cả bọn tìm chỗ ngồi ở dãy ghế sau, xa hẳn đám giáo dân đông đúc. Khi Anne dừng lại trước bàn thờ thì người kéo organ cũng ngừng choi nhạc. - Harvey không thể biết cái gi hết, - Stephen nói nhỏ.
26 Trên máy bay, họ cùng uống ruợu champagne mà Jean-Pierre vừa thủ được tại đám cưới. Ngay cả Stephen cũng cảm thấy hài lòng. Tuy vậy, thi thoảng anh cũng nhắc lại đề tài 1 đôla 24 xu.