41 Chương 41: Bạn họcPhòng học rất to vang vọng tiếng giảng viên trên bục giảng, thỉnh thoảng bấm các slide bài giảng, thỉnh thoảng cùng các sinh viên bên dưới tiến hành trao đổi ánh mắt, duy chỉ có lúc nhìn về chỗ phía sau liền khẽ run nhanh chóng quay đầu qua một bên, thanh âm hơi run tiếp tục bài giảng.
42 Chương 42: Người thứ baChiếc xe dài duyên dáng chạy nhanh trên đường, trong xe một mảnh yên lặng. Không biết qua bao lâu. “Sao vậy? Trên mặt tôi có gì sao?”Tiếng nói lạnh băng chậm rãi vang lên.
43 Chương 43: Diễm giận dỗi (1)Trong gian phòng màu lam to lớn, ánh đèn màu tím xanh vụt sáng, cả phòng tràn ngập cảm giác lạnh lẽo giá rét. Hai thân hình cao to tráng kiện di chuyển rất nhanh, quyền cước cùng lúc tung ra, tiếng thở dốc thật rõ ràng trong gian phòng trống trải vắng lặng.
44 Chương 44: Diễm giận dỗi (2)Ánh đèn lấp lánh, bóng đêm mê người, Thánh Thành ban đêm thật sự rất đẹp, không hổ là thành phố mang tên “Ngọc trai đêm tối”.
45 Chương 45: Đau lòngTô Mộ Thu đi đến cửa ra vào, ngay lúc tay vừa đụng vào nắm cửa thì vòng eo bị một cánh tay từ phía sau lưng ôm lấy, một giây sau thân thể nhỏ nhắn bị ôm vào một lồng ngực cường tráng, tim của cô đột nhiên đập liên hồi, thình thịch thình thịch, mất đi nhịp điệu lúc bình thường.
46 Chương 46: Bay đến Ám đảoCùng thời gian đó, trên bầu trời cao cao là chiếc chuyên cơ của Phượng gia bay đi Ám đảo, Tô Mộ Thu dụi dụi mí mắt, đôi mắt mở ra, thân thể bị tụt huyết áp cộng thêm một đêm chăm sóc, mệt mỏi làm cho cô cảm thấy chóng mặt nặng nề, một đôi mắt đẹp vô thần chưa tỉnh ngủ ngây người nhìn về phía trước.
47 Chương 47: Ngân Hồ“Tô tiểu thư. ” Người làm đang lau chùi cầu thang ngừng tay, đứng lên hữu lễ chào một tiếng. Mà Tô Mộ Thu chỉ nhíu lông mày, không có bất kỳ phản ứng nào, cô hoàn toàn đắm chìm trong thế giới của mình.
48 Chương 48: Đợi làm thịtCánh tay sắt của Phượng Dạ Hoàng bá đạo cường thế giữ cả vòng eo của Tô Mộ Thu làm cô nhịn không được liên tục nhíu mày, không phải bởi vì không quen mà ngược lại, hoàn toàn là vì cô đột nhiên ý thức được cô đã bất tri bất giác quen được anh ôm chặt.
49 Chương 49: Bữa sáng? Biến chất…. (H)Một nơi tối đen chẳng nhìn thấy điểm cuối cùng, cô hai chân trần chạy trốn. Trong thế giới tối đen, những hình ảnh quen thuộc xuất hiện, rồi một giây sau liền biến mất.
50 Chương 49: Bữa sáng? Biến chất…. (H)Một nơi tối đen chẳng nhìn thấy điểm cuối cùng, cô hai chân trần chạy trốn. Trong thế giới tối đen, những hình ảnh quen thuộc xuất hiện, rồi một giây sau liền biến mất.
51 Chương 51: Mẫu tử liền tâmHai con sói của Phượng gia sau khi đuổi hết người quấy rầy đi, càng không kiêng nể gì cả, từ phòng trên xuống phòng dưới, bên trong bên ngoài, bất cứ nơi có thể nằm xuống, chỉ cần hai con sói muốn mặc kệ thời gian địa điểm đều đè lấy con mèo nhỏ đáng thương một hồi kịch liệt hoan ái.
52 Chương 52: Âm mưuGió nhẹ thổi qua, lá trúc rơi xuống. Rừng trúc ở sân sau là nơi Phượng Sở Mạc cùng Phượng Sở Nhiên thích nhất. Sở Ngự biết rõ nhất định có thể tìm được bọn họ trong này.
53 Chương 59: Dày vò lẫn nhauTô Mộ Thu hai tay vây quanh đầu gối mà ngồi, mở to mắt xuất thần nhìn về phía trước. “Mẹ. ” Tiếng trẻ con mềm mại vang lên cắt đứt suy nghĩ của Tô Mộ Thu.
54 Chương 53: Thét chói taiPhượng Sở Mạc, Phượng Sở Nhiên song song quỳ gối trên ghế sô pha, nhu thuận nghe thanh âm dễ nghe nhu hòa vang lên thông qua loa điện thoại.
55 Chương 54: Bữa tối dưới ánh nếnMàn đêm buông xuống. Ám đảo không khí trong lành, không hề có chút ô nhiễm nào, hơn nữa không có nhà cao tầng ngăn cản, ngửa đầu lên liền có thể trông thấy rất nhiều sao, bao phủ cả bầu trời đêm.
56 Chương 55: Uy hiếp“Tiểu Thu!”Tiếng gầm giận dữ như xé nát bầu trời đêm, vang vọng cả phòng khách yên lặng. Ám vệ trốn ở chỗ tối cũng không tránh được giật nảy người, kinh hãi quay mặt nhìn nhau.
57 Chương 56: Trở lại Phượng giaMười hai giờ đêm, trang viên Phượng gia như cũ đèn đuốc vẫn sáng trưng, chiếu sáng hơn phân nửa sườn núi. Từ bên trong nhà chính đến cửa lớn, người giúp việc Phượng gia đứng thành hai hàng thật dài, chờ đợi cậu chủ của bọn họ sắp xuất hiện.
58 Chương 57: Có nên giữ lại hay không?Lầu ba nhà chính Phượng gia có chuẩn bị một phòng chữa bệnh khẩn cấp, tuy đơn giản nhưng có đầy đủ dụng cụ chẩn đoán cùng trị liệu.
59 Chương 57: Có nên giữ lại hay không?Lầu ba nhà chính Phượng gia có chuẩn bị một phòng chữa bệnh khẩn cấp, tuy đơn giản nhưng có đầy đủ dụng cụ chẩn đoán cùng trị liệu.
60 Chương 60: Bày tỏGần rạng sáng, tất cả mọi người đều đi ngủ, phòng khách Phượng gia chìm trong bóng tối yên lặng một mảnh. Phòng ngủ trên lầu hai im ắng, chỉ nghe tiếng hít thở đều đều.