41 Chu Triển Nguyên dịu dàng buông cô ra, nhìn hai má đỏ bừng của cô không khỏi mỉm cười, trong con ngươi trong trẻo tràn đầy ý cười nhàn nhạt, tay phải thuận thế hạ xuống, mười ngón tay đan xen.
42 Hôm sau, lúc Tiếu Hàm gặp Nãi Tích, trong lòng không khỏi có chút chột dạ. Tuy nhiên trước kia sống chung với Nãi Tích đều rất tốt, nhưng mà cái loại cảm giác này cũng không phải dựa trên cơ sở muốn yêu đương cùng với ba ba của nó.
43 Tiếu Hàm vừa chụp cho Nãi Tích vài tấm hình, đã bị nó lôi kéo ngồi xuống vòng quay ngựa gỗ rồi. Đối với cô mà nói trò này đã quá tuổi lâu rồi, thật sự xấu hổ khi tranh giành với một đám bạn nhỏ chỗ ngồi, đành phải khoát tay để cho Nãi Tích một mình ngồi xuống, cô và Chu Triển Nguyên đứng chờ ở bên ngoài.
44 Tuy Chu Triển Nguyên cực kỳ không muốn đi, nhưng mà dù sao trong nhà còn có tên nhóc kia, trước mắt nhanh chóng rời khỏi ánh mắt cực kỳ không tốt của cô nhóc này, từ chối không muốn tiếp khách, tự mình cư xử cũng nên có chút tự hiểu ý đi: “Anh đi về đây, ngày mai làm phiền em dẫn theo Nãi Tích một ngày, ngày kia anh sẽ tới đón em, cùng đưa Nãi Tích đến trại hè.
45 Đang lúc Chu Triển Nguyên cấp tốc muốn để Tiếu Hàm trở thành một thành viên trong sổ hộ khẩu nhà bọn họ, nên đối với những người bằng hữu như này ở bên cạnh cũng không giấu diếm cái gì.
46 Sáng sớm hôm sau, Tiếu Hàm rời giường sớm, tối hôm qua đã nói muốn cùng đưa Nãi Tích đến nhà trẻ. Bởi vì Chu Triển Nguyên kiên trì bảo cô giữ một cái chìa khóa, Tiếu Hàm cũng phải cầm.
47 Tiếu Hàm có chút do dự, dù sao cũng tự nhiên đến công ty Triển Nguyên, lúc nào cũng cảm thấy có chút kỳ quái. “Hay là thôi đi, tự em về nhà cũng được.
48 Bữa cơm tối rất thú vị, chủ nhiệm Hoàng vừa thấy Chu Triển Nguyên đến bên cạnh Tiếu Hàm liền cười rất mập mờ, Tiếu Hàm khẩn trương đến nỗi tay cũng không biết đặt chỗ nào.
49 Ước chừng khoảng hai phút đồng hồ, Chu Triển Nguyên mới buông lỏng người trong lòng ra, ăn được quá nhiều đậu hủ non, hơi quá một chút, anh sợ tiểu Hàm sẽ phạt anh mười ngày nửa tháng không thể lại gần cô, đó mới là mất công mà không có kết quả tốt đẹp.
50 Vừa vào nhà, Chu Triển Nguyên kinh ngạc nhìn đôi vợ chồng ngồi trong phòng, không phải ba mẹ đi nghỉ ở Hải Nam sao? Sao lại bỗng dưng quay về? Không phải nói muốn đi một vòng Vân Nam sau đó mới về sao?Tất cả đều là nghi vấn, Chu Triển Nguyên dẫn Tiếu Hàm vẻ mặt không biết làm sao đi vào trong nhà, nhìn về phía cha mẹ đang cùng nhau ngồi trong phòng, mở miệng nói: “Ba mẹ, sao hai người không gọi điện cho con, con sẽ đi đón hai người.
51 “Được rồi, về đến nhà em rồi, anh về đi, chú gì còn đang chờ. ” Tiếu Hàm cười nhìn Chu Triển Nguyên nói. Chu Triển Nguyên gật gật đầu, cũng không giống như thường ngày không chịu đi, “Hôn một cái anh sẽ đi liền.
52 Ngày hôm sau, Chu Nghị Vinh và Thẩm Phượng Trân quả nhiên không nuốt lời, vì muốn tạo cho con trai và con dâu tương lai thế giới riêng của hai người, hai người sáng sớm đã thu xếp đồ đạc rời khỏi, nói cho oai thì, tìm kiếm dấu chân tình yêu trong quá khứ.
53 Bởi vì bị người họ Chu nào đó cố tình làm loạn, làm cho tim cô giáo Tiếu đập loạn nhịp, thậm chí mất đi trình độ, một món cà tím chiên thành cà tím nướng, may mà măng nấu canh xương vẫn bình an ra lò.
54 Lằng nhằng dây dưa, Tiếu Hàm khẽ cắn môi, sợ cái gì, anh Triển Nguyên cũng không phải loại người --- đầy khẩn trương, Tiếu Hàm không tự chủ được liền gọi là anh Triển Nguyên.
55 Môi dần dần rời xuống dưới, theo chiếc cằm trơn bóng, đến cái cổ mềm nhẵn, lại đến xương quai xanh tinh xảo. Tay cũng không nhàn rỗi, qua chiếc váy ngủ mỏng manh, nhè nhẹ vỗ về chiếc lưng gầy nhỏ của cô.
56 “…Tiếu Hàm…” Chu Triển Nguyên kinh ngạc ra tiếng, không dám tin nhìn người đỏ mặt không dám nhìn anh. Bàn tay nhỏ mềm mại trơn bóng, giờ phút này vậy mà… Chu Triển Nguyên toàn thân chấn động, theo động tác uyển chuyển của cô mà trong miệng không khỏi ngâm khẽ ra tiếng.
57
58
59
60