21 Trùng Tử ngẩn người, nhìn vẻ mặt thằng nhỏ rõ ràng có chút cô đơn. Nhà bọn họ xảy ra chuyện lớn như vậy tự nhiên không rảnh bận tâm đến Lý Tư Phàm.
Một đứa nhỏ còn chưa trưởng thành suốt ngày bận rộn việc trong nhà ngoài nhà cũng thật đáng thương.
22 Thấy ly cà phê đã đến đáy, Lý phu nhân rốt cục mở miệng.
“Tiểu Phàm nhà chúng tôi chính là đứa nhỏ có chủ kiến, quyết định của người lớn cũng vô dụng, cho nên chúng ta phải khôn khéo đưa đẩy một chút.
23 Sau khi Trùng Tử đem ổ cứng giao cho Lý phu nhân thì trở về biệt thự vùng ngoại thành. Tiểu Tranh Tranh được bảo mẫu dỗ đang ngủ, khuôn mặt nhỏ nhắn ngủ đến đỏ bừng.
24 Dịch lỏng từ ly kem theo hai má chảy xuống, làm mờ kính mắt của Trùng Tử.
Trùng Tử tháo kính xuống nói: “Trò mắng tôi đi! Mắng ra trong lòng sẽ thấy dễ chịu hơn chút.
25 Mấy sinh viên ở một bên chờ lâu không kiên nhẫn, còn có người ở đó giễu cợt: “Chưa thấy qua người đẹp trai sao a? Nhanh lên! Mặt trời đều sắp xuống núi rồi.
26
Cánh tay của Lý Tư Phàm tiêm hơn mười mũi. Bác sĩ dặn không được tiếp xúc với nước, Trùng Tử cũng không cho hắn trở lại ký túc xá, trực tiếp đưa hắn đến nhà mình.
27 Từ trước đến nay Trùng Tử chưa từng có ước ao được diễn vai mấy tên đại lưu manh trên TV như vậy. Người ta căn bản ngủ với hoa cúc đại cô nương xong, liền cài thắt lưng phủi mông chạy lấy người, vận khí tốt còn có thể có lần kế tiếp.
28 Hai lớn một nhỏ, ba người đàn ông chính thức bắt đầu cuộc sống ở chung.
Lý Tư Phàm ban ngày đi học, buổi trưa hỗn loạn cùng Trùng Tử ở căn tin.
Thằng nhỏ vẫn rất là kén ăn, từ lúc phát hiện một con gián nhỏ ở trong đồ ăn đều muốn tuyệt thực luôn.
29 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật hiện hình ảnh để đọc.
Ngốc lăng không chỉ riêng một mình hắn, Đình Đình nhìn chàng trai không gõ cửa tự mình lấy chìa khóa mở cửa vào, nghĩ thầm : Đây là ai a? Sao nhìn quen mắt như vậy?
Xấu hổ nhất kỳ thật là Trùng Tử.
30 Lịch trình một ngày của thầy Tùng kín mít. Buổi sáng người của bộ phận hậu cần đem bóng đèn ngoài hành lang các tầng của học viện thay một lượt, thợ đổi bóng đèn rất ngốc, thầy Tùng lại phải đỡ thắt lưng leo lên thang chỉ đạo công việc một chút.
31 Lý Tư Phàm lúc này đang ở trong nhà hàng cao cấp ăn thịt bò bít tết.
Thịt bò nhập khẩu thượng hạng được dùng độ lửa rất tốt, thật sự là vào miệng liền tan ra.
32 Khi Trùng Tử mở báo buổi sáng ra xem, tiêu đề bản tin tức mới lập tức thu hút tầm mắt y. Cũng giống như đa số người khác, vụ án mạng nghe rợn cả người in ở trên giấy rất được thưởng thức, chính là đề tài tiêu thực trà dư tửu hậu.
33 Lăn lộn hồi lâu, Lý Tư Phàm rốt cục cũng buông tha Trùng Tử. Trùng Tử vuốt thân thể ẩm ướt tùy tiện lấy khăn giấy ở đầu giường lau, xoay người định bụng quay lại giấc ngủ.
34 Lý phu nhân thấy Trùng Tử, phản ứng đầu tiên là quét mắt nhìn trái phải xung quanh một chút. Phát hiện chỉ có hai người, thần sắc có vẻ yên tâm.
Trùng Tử lại xấu hổ vô cùng, chuyện đầu tiên nghĩ đến là: Xong, gian tình cùng con bà ta bị phơi bày ra ánh sáng rồi!
“Phu nhân trở về khi nào khi nào vậy?”
Lý phu nhân lạnh lùng nhìn chằm chằm Trùng Tử: “Sao? Tôi trở về còn phải cần anh phê chuẩn hay sao.
35 Trùng Tử không biết bản thân “rất” được nhớ thương, hai ngày nay y cứ cảm thấy thân thể không thoải mái cho lắm, dự là tiền trong túi lại muốn nhớ đến bác sĩ rồi.
36 Lý Tư Phàm nheo mắt lại, móng tay bấm thật sâu vào trong da thịt.
Lý phu nhân phát ra tiếng cười tao nhã: “Ha ha, lo cho trinh tiết của lão nam nhân này sao? Yên tâm đi, sao mẹ có thể để cho hắn hưởng thụ chứ?”
Vừa dứt lời, cái gã che mặt liền rút ra một con dao sáng loáng từ bên hông, cắt vào cái mông đầy thịt của Trùng Tử một nhát, máu lập tức trào ra, từng giọt nhuộm đẫm màu đỏ tươi trên vách tường trắng.
37 Buổi tối Lý Tư Phàm đến, Trùng Tử chui ở trong ổ chăn không muốn ra.
Lý Tư Phàm vừa định túm y ra ăn cơm, lại liếc thấy nhãn của lọ thuốc đặt ở đầu giường.
38 “Cậu nói là Lý Tư Phàm hãm hại Tào Binh…… làm sao có thể chứ!” Trùng Tử nghe thấy mà ong ong lỗ tai.
Trang Nghiêm giương cằm lên: “Vì để bóc trần cái chuyện xấu xa này của họ Lý, lão tử liều mạng mất bao nhiêu tiền.
39 Hai cha con tránh ở nhà trọ cũ nát này đã một tuần rồi, mỗi ngày đều ăn loại bánh mì khô cứng hoặc mì ăn liền, y còn tạm được, nhưng đứa con đã có chút không ăn nổi nữa, nhìn thấy mì ăn liền là cái miệng nhỏ nhắn lại trề ra, hai mắt hàm chứa nước.
40 Ngày mồng 1 tháng 9 Thời tiết: Một hồi âm u một hồi quang đãng
Mình từ hôm nay trở đi, chính là một học sinh tiểu học rồi. Ba ba nói sau này mỗi ngày mình đều phải viết nhật kí.