61 "Trở lại?" Lôi Kình đưa đầu nhìn ra phía bên ngoài biệt thự. Quả nhiên, một giây sau, một chiếc Lincoln màu trắng tiến vào biệt thự, mới vừa dừng lại, liền thấy người đàn ông ngồi trước nhảy xuống, chạy ra sau mở cửa xe.
62 "Tôi thế nào? Tôi là cái gì mà không thể vênh váo tự đắc? Một, tôi không có van xin bà việc làm; hai, không có nợ tiền nhà bà, cái quái gì tôi không thể vênh váo tự đắc? Còn có! Tôn ti trật tự sao? Bà cảm thấy dáng vẻ của mình đáng được tôn trọng lắm sao! Tôi đến bây giờ một chút cũng không nhìn ra!" Dứt lời, Tô Lạp lại càng ngẩng cao đầu hơn, khí thế kia tựa như đang thách thức người đối diện.
63 "Cái này đưa cho cô để bồi thường! Loại phụ nữ như cô, cho dù là đi theo Kình nhà tôi vui đùa một chút, nhưng như vậy cũng có ảnh hưởng không tốt. Nếu trước kia Kình nó có làm gì với cô, dẫn đến cô bị thiệt hại về mặt nào đó, thì số tiền này cũng đủ để đền bù cho cô, tôi không hy vọng về sau sẽ có chuyện gì không tốt xảy ra nữa.
64 "Kình! Đứa nhỏ này quá càn rỡ rồi! Con đang ở đây làm cái gì con biết không?" Lôi Tố Mẫn tiến lên một bước, tức giận chỉ vào Lôi Kình đang đè ở trên người Tô Lạp.
65 "Buông tôi ra!" Tô Lạp tức giận kéo bàn tay Lôi Kình đang luồn vào bên trong người mình ra. Lôi Kình dừng lại, trong con ngươi lộ ra dục vọng nóng ran, khó chịu, cứ như vậy nhìn chằm chằm người phụ nữ nằm bên dưới anh, buông ra? Cô nhóc này không khỏi quá ngây thơ rồi, một cơ thể giờ phút này rất cấp bách ham muốn phụ nữ, anh làm sao có thể buông ra?"Lôi Kình! Không nên như vậy! Mẹ anh và anh, thật sự là cùng một loại mặt hàng! Không thể xem người khác là người sao?" Tô Lạp từng chữ, từng câu cắn răng nói ra.
66 Không khí không đủ dùng, hô hấp ngày càng khó khăn hơn, hơi thở ngày càng trở nên dồn dập! Bởi vì thở dốc, thân thể phập phồng kịch liệt, cô có thể cảm thấy, ý đồ của người đàn ông này thật là hết sức xấu xa! Tất cả động tác cợt nhã quen thuộc đều là cố ý kích thích cô, để cho cô phải chủ động mà dâng hiến….
67 Nắm tay cô lên thả vào bụng của anh, một đường chạy dọc xuống phía dưới, thúc ép cô chạm vào. Trong mơ màng, Tô Lạp chỉ cảm thấy cơ thể hừng hực lửa nóng của anh chiếm cứ cơ thể không nghe lời của mình, trong đầu rối loạn, luống ca luống cuống! Chưa từng bị như thế này, cơ thể truyền tới cảm giác tê tê dại dại, suýt chút nữa mất đi lý trí.
68 "Vậy sao! Cô cảm thấy tôi rất đểu à? Nếu như tôi không đểu, có thể ăn cô sao, xe này chỉ sợ cũng không phải đạp, mà trực tiếp sẽ bị cô phá hủy nói cũng không chừng! Còn nữa, cô đánh giá như vậy làm tôi cảm thấy vinh hạnh!" Dứt lời, cánh môi mỏng của Lôi Kình khẽ phớt lên gò má trái của cô, nhẹ nhàng hôn xuống một cái.
69 (*Ám tiện: chơi khăm, đánh lén sau lưng á. )Từ chiều cho tới bây giờ đều không phải yên tĩnh như vậy, mây tía rực rỡ! Yêu ma quỷ quái rối rít hiện thân, một số người vừa mới say giấc nồng, một số khác mới vừa thức tỉnh!Thiên Hương Hỏa Hội, một Câu Lạc Bộ với đầy đủ các hạng mục vui chơi giải trí, nơi này không nhất thiết có tiền mới có thể vào, mà là chỉ cần người có thể chơi, cửa chính hoa lệ sẽ rộng mở chào đón! Nếu như đã không tốn tiền vào cửa, nhưng lại không có khả năng chơi hết mình, như vậy sẽ bị dán lên thẻ đỏ, vĩnh viễn nghiêm cấm vào cửa lần hai.
70 Trong lòng Tô Lạp tràn đầy khi dễ, cô gái này hình như lời nói ra khỏi miệng cũng chỉ có hai loại ngôn ngữ. Loại thứ nhất là đối với đàn ông, âm thanh nịnh nọt, ẽo ợt, làm nhũn cả xương người! Loại thứ hai đoán chừng chính là với cô rồi, không mang theo bảy phần kể khổ ba phần châm chọc thì không được.
71 "Anh ta là ai?" Thân Triết Huân nghe thấy câu hỏi của Lôi Kình liền đừng động tác hôn hít của mình lại, bưng lấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng của Tô Lạp, hỏi.
72 (* Chết dưới tay người đẹp, thành quỷ cũng phong lưu)“Tôi đã nói gì? Cậu thật sự không muốn sống nữa sao?” Lôi Kình trừng mắt, bên trong tỏa ra hơi lạnh nguy hiểm.
73 Lôi Kình cau mày nhìn bộ dáng thủ thế của cô, hai ngón tay giao thoa cùng một chỗ, có chút khó xử xoay người, tại sao anh lại không khống chế nổi? Rõ là.
74 Dĩ nhiên không phải thật! Tôi không thiếu tiền, anh Kình có thể nhìn ra đấy!" Khương Mỹ Na sốt ruột khua tay giải thích, vẫn không quên uốn éo cái eo thon.
75 Duẫn Miên lắc đầu nổi đóa, ở trong ấn tượng của cô, hình như Lôi Kình không phải là người ham món lời nhỏ từ người khác chứ? Lúc giúp người mà có ai chủ động trả lễ, chẳng phải anh sẽ không thèm quan tâm sao?"Thôi, ai dám nhờ đến anh chứ? Em gọi anh trai em đến.
76 "Dĩ nhiên không thể bôi tro trét trấu vào mặt đàn ông! Tớ đi đến phòng thẩm vấn! Cậu cứ ngồi chờ tin tức tốt đi!" Dứt lời bày ra vẻ mặt nghiêm túc của một viên cảnh sát, đi ra khỏi văn phòng.
77 "Bao nuôi? Em nhìn ở đâu ra đây là bao nuôi? Hai điều kiện này hình như chẳng có gì khó. Cung cấp phòng ở cho em để thuận tiện hơn mà thôi, còn việc chủ động hiện thân.
78 Lôi Kình nhìn bộ dạng kia của cô, biết rõ cô đang chửi người nào, như vậy đợi lát nữa đi ăn khuya, chẳng phải sẽ có trò vui để nhìn hay sao!"Lên xe! Đừng đứng trước đồn cảnh sát mắng chửi người khác.
79 "Đây là thế nào? Người nào chọc thím Lôi rồi hả ? Xin bớt giận. . . . . . "Tô Lạp đưa lưng về phía bàn rượu, căn bản là không biết từ trong miệng thối của ai chui ra.
80 Tô Lạp nhắm mắt lại, ép buộc tim của mình lắng xuống, lắng xuống, đôi tay gắt gao cuộn thành nắm đấm, không để cho cơ thể run lên. Nụ hôn của anh không còn mãnh liệt, bá đạo như trước kia mà lại rất êm ái, loại êm ái này khiến tim cô đập rất nhanh.