21 Sau khi kết thúc điện thoại, Phượng Tử Thịnh vội vã lên máy bay rời đi đến vọng sa đảo, sau bốn giờ liên tiếp ngồi trên máy bay liền tới nơi, theo sau một cô gái mặc áo blue xinh đẹp, quyến rủ.
22 Cha mẹ của Mạnh Lâm Phong vội vàng từ Mạnh gia đến vọng sa đảo theo sau còn mang theo bác sĩ riêng của gia đình. Sau một hồi kiểm tra hoàn toàn không tìm ra được nguyên nhân bệnh gì đành mang Mạnh Lâm Phong trở về.
23 Phượng Tử Thịnh gắt gao nắm lấy tay của Phượng Khuynh Ca không ngừng cao thấp bộ lộng. Phượng Tử Thịnh nhắm chặt hai mắt, mày khẽ cau, mồi hôi trên cơ thể giống như trân châu từng hạt rơi xuống, men theo xương quai hàm xanh tiến vào bên trong lớp áo trước ngực.
24 Phượng Khuynh Ca hôn lấy cánh môi của Phượng Tử Thịnh, hai tay ôm lấy cổ hắn. Phượng Tử Thịnh dáng người cao đến 1m87 còn cô chỉ cao 1m68 so về dáng người cô hoàn toàn không gặp nhiều thuận lợi.
25 Phượng Tử Thịnh đi rồi, Phượng Khuynh Ca lăn qua lộn lại suốt một đêm không ngủ được. cô tự hỏi nên xử lý chuyện tình cảm của Phượng Tử Thịnh dành cho cô như thế nào.
26 Phượng Khuynh Ca vẻ mặt khó xử. cô nhìn Mạnh Lâm Phong, từ khi hắn bước vào tới giờ cô vẫn chưa cẩn thận nhìn hắn một lần. hiện tại, Mạnh Lâm Phong nhìn thật sự rất đáng yêu, xem ra trí nhớ bị mất đi nhìn hắn lại có vẻ tốt hơn.
27 Phượng Khuynh Ca vừa mới xối thân thể, nghe thấy tiếng nói của Mạnh Lâm Phong tay đột nhiên run lên, vòi sen trong tay liền rơi xuống nền nhà tắm tạo ra tiếng vang dữ dội.
28 Phượng Khuynh Ca cảm thấy vô cùng mất mặt. một mùi thơm dịu ngọt theo hai bên đùi non trắng noãn chảy xuống hai chân. Mùi thơm lạ lùng tản ra một loại cảm giác khát vọng không có thể dùng ngôn ngữ nào diễn tả, thầm nghĩ giống như có cái gì đó đang tan chảy vào trong không khí.
29 "Các ngươi đang làm cái gì?" một tiếng rống giận vang lên làm hai người phía dưới hoảng sợ. Phương Khuynh Ca ngẩng đầu nhìn về phía âm thanh, chỉ thấy Phượng Tử Thịnh tay đang nắm khoá cửa mở ra, hai tròng mắt gắt gao nhìn họ, vẻ mặt khiếp sợ cùng phẫn nộ.
30 "Không được! Ta không đồng ý. " Phượng Tử Thịnh oán hận nói: "Tiểu Ca, nam nhân tốt bên ngoài còn rất nhiều, Mạnh Lâm Phong không thích hợp với em”"Vì sao không được? Ta thích hợp với tiểu Ca.
31 Phượng Tử Thịnh sửng sốt, trong lòng hoảng hốt, không yên nhìn Phượng Khuynh Ca. Hắn lo lắng chuyện tối hôm qua sẽ bị Phương Khuynh Ca biết. nhưng hiện tại thời điểm Phương Khuynh Ca nói ra câu đó không có nhìn qua làm cho hắn có cảm giác yên tâm.
32 Biệt thự Phượng gia, Phượng Khuynh Ca ngồi trước giá vẽ, đầu ngón tay linh hoạt chuyển động, từng nét xuất hiện trên giấy vẽ, một nam nhân ưu việt xuất hiện.
33 Thời điểm Phượng Tử Thịnh chuẩn bị tiến vào “trận chiến” cả người run lên cứng ngấc ngẩng đầu. Phượng Khuynh Ca tựa người vào cửa đứng đối diện với hắn khuôn mặt tươi cười như không, trong đáy mắt như có ngọn lửa hừng hực cháy có thể dễ dàng thêu trọn mọi thứ.
34 Phượng Tử Thịnh sửng sốt một chút, chỉ thấy Phượng Khuynh Ca từ trong bàn tay lấy ra một cây cỏ nhỏ màu đỏ. Cây cỏ nhỏ từ từ biến lớn nhanh chóng bao bọc khắp người Phượng Tử Thịnh.
35 Lới nói của Phượng Khuynh Ca không phải không đúng. Sự kiên nhẫn của cô đối với Phượng Tử Thịnh thật sự đã hết càng không muốn cho hắn có cơ hội cự tuyệt.
36 Phượng Khuynh Ca thu hồi như ý thảo, làm cho Phượng Tử Thịnh khôi phục tự do. Đột nhiên một trận thiên hôn địa chuyển, Phượng Tử Thịnh ôm lấy thắt lưng của Phượng Khuynh Ca, hai người thay đổi tư thế chuyển đổi từ vị trí bị động chuyển thành chủ động.
37 Phốc phốc phốc! Âm thanh khiến cho nhiều người phải tía tai đỏ mặt liên tục vang lên trong phòng. Trên giường Phượng Tử Thịnh cùng Phượng Khuynh Ca không ngừng quấn lấy nhau, liên tục ra vào hơn trăm cái.
38 Một nam nhân khoát bên ngoài chiếc áo gió màu đỏ rực đỏ nếu so với Phượng Tử Thịnh thì không sai biệt với nhau về tuổi tác. Hắn tựa sát người vào thành ban công, gương mặt yêu mị xinh đẹp so với nữ nhân còn đẹp hơn vạn lần.
39 Phượng Khuynh Ca ra khỏi tập đoàn Phượng thị liền lên xe đi đến tập đoàn phong thị. Nhìn nhìn toà nhà trước mặt mình cô không khỏi nhíu mày suy nghĩ. Phượng thị cùng phong thị là hai tập đoàn trên lĩnh vực kinh doanh hoàn toàn trái ngược nhau cho dù có phát triển theo xu hướng thì cũng sẽ không phát triển theo chiều hướng giống nhau.
40 "Đây là…” hai từ “cái gì” chưa kịp nói ra cả người y cảm thấy cả cơ thể ngứa ngấy nóng ran, hai tay bắt đầu nối rộng quần áo. Nhưng điều y không ngờ nhất chính là càng nối thì càng ngứa càng ngứa lại càng muốn xé mở.