21 CHƯƠNG XX : LÁ THƯ d. f24. photo. zdn /upload/original/2014/08/12/11/51/3064851514_1979715470_574_574. jpg Trên võ đài,Tuấn Anh tấn công liên tục đối thủ,sau đó đá 1 cú đầy uy lực kết thúc trận đấu.
22 CHƯƠNG XXI : IM LẶNG CŨNG LÀ 1 LỌAI GIẾT NGƯỜI. Sân trường Nơi sân trường,cơn gió thổi nhè nhẹ,lá trên cành vì thế mà kêu lên xào xạt,khuông cảnh này rất thường thấy,chỉ là không biết vì sao lại thê lương buồn thảm đến thế Bạch Dương ở giữa sân trường,đôi mắt chỉ hơi hoe đỏ,trong lòng thầm nhủ không được khóc phải mạnh mẽ lên,nhưng cô biết,nước mắt đã trào ra rồi! Cô bỏ chạy,không phải vì xấu hổ Cô khóc,không phải vì sợ từ chối Chỉ là từ lúc vào phòng tập,ánh mắt của ai đó đã không nhìn cô,vì khi đọc xong bức thư,ai đó lại nhìn về một nơi khác,bằng ánh mắt ngại ngùng Ờ,thì chỗ Tình Như… Rốt cuộc định xem cô là không khí à?Chỉ tội cho cô cả buổi tập chỉ vì chuyện này mà phân tâm!Chết tiệt…đáng ghét! Lần đầu tiên trong đời,cô ghen tị với người khác Ghen tị với sự dịu dàng,khí chất tao nhã của Tình Như Ghen tị sự yêu mến của mọi người với Tình Như “Bạch Dương”_ Phía sau cô vọng lại tiếng hét lớn,làm đứt đọan dòng suy nghĩ của cô Nghe giọng nói,cô có phần sợ hãi,vai run bần bật Cô biết,giọng nói này là của Tuấn Anh,nhưng cô không quay lại,nói đúng hơn là cô không dám “Bạch Dương à,có những chuyện dù sợ hãi tới đâu chúng ta cũng phải đối mặt thôi,lần này có tụi này ở đây mà!”_ Đây đôi tay lên vai Bạch Dương,Yến Oanh mỉm cười nói.
23 CHUƠNG XXII : ĐỐI LẬP (1) Tại 1 nơi nào đó,có 1 người đó thấy lạnh sống lưng Quay trở lại không gian im lặng đến đáng sợ này (theo ý nghĩ của Yến Oanh) Gần đến nhà Bạch Dương,Tuấn Anh bỗng cất tiếng “Lúc mới vào học,cậu biết tại sao tớ chọn tham gia CLB Teakwondo không?” Bạch Dương nãy giờ ngẩn ngơ,thấy người kia cất tiếng,cô hơi bất ngờ,sau đó mới cất tiếng : “Không” Tuy vậy trong lòng vẫn thắc mắc,việc này liên quan gì chứ? Nhưng dù sao không gian yên tĩnh nhờ vậy bớt nặng nề hơn “Vì gia tộc tớ có truyền thống lâu đời cai quản võ đường teakwondo Đường Anh,nên tớ từ khi nhỏ tớ đã biết về teawkondo,nhưng không quá xuất sắc” _ Anh đi chậm lại,chậm trãi nói Võ đường Đường Anh cô có nghe qua,đó là võ đường Teakwondo nổi tiếng mấy đời nay,họ có võ đường ở khắp mọi nơi trên đất nước này.
24 CHƯƠNG XXIII : ĐỔI LẬP (2) d. f24. photo. zdn /upload/original/2014/08/29/22/45/3071952399_1811354208_574_574. jpg Quan cảnh phòng tập rất lớn,trong đấy có 3 hàng người đứng ngay ngắn hướng về cánh cửa ra vào,còn có 1 hàng người khác đứng phía đối diện Một chàng trai ở hàng đối diện ấy dáng vẻ uy nghiêm,cao lớn dũng mãnh bước lên phía trước trong võ phục Teakwondo.
25 CHƯƠNG XXIV : TÔI THÍCH CẬU LÀ SỰ THẬT Yến Oanh cùng Hạ Vy như hiểu chuyện gì đó,mỉm cười ranh mãnh. Sau đó Yến Oanh miệng lẩm bẩm thứ gì đó,đại lọai là làm cho thủy tinh cầu biến mất.
26 CHƯƠNG XXV : NGỌAI TRUYỆN (1) CÂU CHUYỆN CỦA TÌNH NHƯ VÀ GIA BẢO Tôi là một đóa hoa hồng kiêu sa ở chốn giàu sang ư? Đáng tiếc,không phải vậy!Tôi chỉ đơn thuần là 1 cô gái có tính cách đơn giản và có phần lanh lợi Nhưng đáng tiếc,tôi lại phải giấu mình trong lớp vỏ kiêu sa kia! Chỉ có cậu hiểu tôi,chỉ có cậu yêu con người thật của tôi Cảm ơn cậu! _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ “Tiểu thư,trời đã sáng rồi!Mong cô thức giấc!”_ Hơ,sáng nào tôi cũng phải nghe câu nói tưởng như ân cần nhưng thật ra trống rỗng tình thế này sao? “Lui ra đi,ta sẽ xuống ngay!” Sau câu nói,Tình Như mở mắt dậy.
27 CHƯƠNG XXVI : NGỌAI TRUYỆN (1) CÂU CHUYỆN CỦA TÌNH NHƯ VÀ GIA BẢO Khẽ nhíu mắt khó hiểu,sau đó khuôn mặt cô càng lúc càng biến dạng Nguyên lai là vì… Từ cửa sổ lớp học,một anh chàng mĩ nam xuất hiện,à không,phải nói là cất cánh bay ở giữa không trung mới phải! Chàng trai này nhìn thấy cô,nháy mắt tinh nghịch rồi cười tươi Xem ra mình đã bị hoa mắt rồi,bi thảm bi thảm chết đi đuợc! “Thưa thầy,em cảm thấy hơi khó chịu,em đến phòng y tế đây”_ Ngồi bật dậy,cô bước nhanh khỏi lớp,khuôn mặt đỏ lên dần Phìa sau,cả lớp khuôn mắt ngẩn ngơ nhì ra cửa lớp Chết tiệt!Chỉ vì chuyện không đâu mà làm mất hình tượng cả rồi Đi trên hành lang,cô không khỏi tức giận vì chuyện này,tuy nhiên không thể quay lại lớp học được.
28 CHƯƠNG XXVII : NGỌAI TRUYỆN (1) CÂU CHUYỆN CỦA TÌNH NHƯ VÀ GIA BẢO “Tiểu thư,cô đã tỉnh chưa ạ?” Mở mắt dậy,cô chỉ thấy loáng thoáng vài mảng hình ảnh,rất quen thuộc,là phòng của cô “Tại sao ta lại ở đây!?Ta không phải đang ở…” “Dạ thưa,tiểu thư đã nằm bất tỉnh ở phòng y tế,sau khi mọi người đưa tiểu thư về và kiểm tra sức khỏe cô,thì cô đã ngủ 2 tiếng rồi ạ!”_Người hầu gái kia khẽ cuối đầu rồi nói nhỏ “Cô ra ngòai đi,tôi ngủ trước đây!”_ Cô lúc này chỉ muốn ở 1 mình thôi,quá nhiều chuyện kỳ dị xảy ra cả ngày nay rồi “Vâng thưa tiểu thư,à mà…”_ Giọng cô hầu gái có phần lấp lửng,ánh mắt như muốn né tránh cô,rồi cất lên tiếng nói yếu ớt “Hử”_ Có việc gì sao?Cô nhíu mắt nhìn “Ngày mai cha tiểu thư sẽ quay về nhà,nghe nói có việc muốn bàn với tiểu thư ạ!” “Được rồi,lui ra đi!”Cô nhắm mắt lại,sau đó xua tay,cô hầu gái thấy thế khẽ cuối chào rồi bước ra khỏi phòng Căn phòng rộng lớn này giờ chỉ còn mình cô,yên tĩnh đến đáng sợ trong đêm tối Ông ta quay về đây làm gì chứ? Cô quả thực không muốn gặp người này,dù đó là cha cô Một người vì người đàn bà khác vứt bỏ mẹ cô và cô,nếu không phải ông ta biết mình không còn khả năng sinh con thì giờ cô sẽ ở đâu đây? Là ở nơi sang trọng này hay ở những mái nhà cũ kĩ trước kia? Cô nguyện theo ý ông ta,trở thành bông hoa kiêu sa nhưng đầy gai Chỉ vì muốn mẹ cô ở nước Pháp xa xôi sống an nhàn,hạnh phúc.
29 CHƯƠNG XXVIII : NGỌAI TRUYỆN (1) CÂU CHUYỆN CỦA TÌNH NHƯ VÀ GIA BẢO “Tiểu thư,ông chủ đã về,mời tiều thư đi theo tôi ra đại sảnh đón ngài ạ?” “Ta chưa ăn sáng,đưa ta đến phòng ăn mau!” “Thưa tiểu thư…” “Ngươi cãi lời ta !”_ Trừng mặt nhìn người hầu,sau đó cô bước về hướng phòng ăn.
30 CHƯƠNG XXIX : NGỌAI TRUYỆN (1) CÂU CHUYỆN CỦA TÌNH NHƯ VÀ GIA BẢO Buổi tối,bên khuôn cửa sổ lớn,Tình Như ngồi trên chiếc ghế gỗ chăm chú đan len. Đôi mắt ngậm tràn sự ngọt ngào,khóe miệng vẫn còn đọng lại nụ cười.
31 CHƯƠNG XXX : NGỌAI TRUYỆN (1) CÂU CHUYỆN CỦA TÌNH NHƯ VÀ GIA BẢO _ _ _KẾT_ _ _ Thế là cũng sau 1 tuần…Tình Như bám theo Tuấn Anh Đôi lúc nghĩ lại…sao cô ngớ ngẩn thế,tự nhiên nghe theo tên Gia An chết tiệt kia…Làm mọi chuyện trở nên quái đản thế này! Nhưng thôi…giờ mà thay đổi còn quái đản hơn Chỉ là,mỗi lần gặp Gia Bảo thấy gượng làm sao í? Chết tiệt! _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Cuối tuần,cô mệt mỏi ngồi dậy đón lấy ánh nắng sớm.
32 CHƯƠNG XXXI : KIỆM LỜI “Này Thụ Nhân,thứ này rốt cuộc là gì?”_Mắt cô trân trân nhìn vào thứ đang đặt trên tay mình “Không biết” “Anh còn nói thế được sao?Anh sống lâu thế nhất định phải biết thứ này chứ!” “Đừng dùng lập luận lòai người nói với tôi!” “Thế anh là lòai gì?” “…”_Được rồi,anh tốt nhất đừng nói chuyện với kẻ đầu óc quá ngốc như cô Thứ được bọn họ nhắc đến có hình dạng như 1 mảnh thủy tinh vỡ,đây là thứ hôm trước khi từ biệt Bạch Dương,không hiểu sau lại xuất hiện từ đỉnh đầu cô bay đến bên Yến Oanh.
33 CHƯƠNG XXXII : KHÔNG THỂ GIẬN ĐƯỢC d. f24. photo. zdn /upload/original/2014/10/12/21/25/3086396076_97029312_574_574. jpg Anh dửng dưng xem như không thấy,ánh mắt nhìn người con trai kia chờ câu trả lời “À,thật ra thì…tôi có khả năng.
34 CHƯƠNG XXXIV : EM GÁI “Tôi xuống chuẩn bị đồ ăn đây,mọi người xuống chung chứ?!”_Anh nói,rồi lấy tay chỉ vào gian bếp nhỏ dưới nhà “Ừ,đi thôi” “Em thức rồi đây,hôm nay ăn gì thế anh!”_Từ cửa gian bếp,1 giọng nói đáng yêu cất lên Chủ nhân giọng nói này rất đáng yêu a!Đôi mắt to tròn long lanh,tóc được búi lệch tinh nghịch cùng nụ cười luôn nở nơi khoé miệng Chỉ là vẻ ‘đáng yêu’ này đừng nhầm lẫn với tính cách a! Nếu bạn muốn chết,xin mời! “À,súp ngô!Em pha cho anh ấm trà rồi d8em ra phòng ăn dùm anh nhé!” “À vâng ạ!Mà anh này,khi nào anh mới thôi làm đồ phiền phức bám theo Tử Đan đây”_Vừa pha trà,cô nhóc này vừa trêu chọc anh mình “Em nói anh mình thế à!”_Anh khẽ xoa đầu em gái mình rồi ra giọng trách móc “Vâng ạ,thế em đành gọi là đồ rảnh rỗi hay tên ngốc nhé?!” … Hoặc là “Ba mẹ xuống rồi à.
35 CHƯƠNG XXXIV : BUỒN “A,anh hai,anh đến rồi à?!”_Từ trường bước ra,cô nhóc em gái Kim Ngưu thở gấp nói “Tử Đan đâu rồi Mạch Nha?” “Anh không lo cho em gái mình à!Người ta bị 1 đám con trai bu quanh đây này!” “Nhưng em có thế thóat được,đúng chứ!?”_Xoa đầu Mạch Nha,anh mỉm cười nói “Vâng ạ,đang tiếc là Tử Đan thì không được như thế,còn đang bị rắc rối bên trong kìa!” “Thế à?!Anh vào giúp nhé!” “Anh à…”_Em anh kéo 1 mạnh áo của anh,như muốn nói gì đó,nhưng khi định nói thì… “Không cần đâu anh!Em ra rồi nè”_Từ phía sau Mạch Nha,xuất hiện cô gái.
36 CHƯƠNG XXXV : HAI NỖI LÒNG Cạch,tiếng cửa mở khẽ vang lên,3 người trong nhà bất giác quay lại nhìn “Con về rồi” _ Anh bước vào,ánh mắt khẽ né tránh mọi người.
37 CHƯƠNG XXXVI : CÂU NÓI NHẤT THỜI “Anh hai à,mau thức dậy đi. Thật là,hôm nay em nấu bữa sáng thay anh rồi đấy,mau xuống nhà nhanh!”_ Từ dưới nhà vang lên giọng nói làm Kim Ngưu khẽ nhíu mày,sau đó tỉnh giấc hẳn Anh lấy đồ từ ngăn tủ ra,tùy tiện chọn đại sau đó bước vào nhà tắm “Chị Yến Oanh à,hay chúng ta xuống dưới nhà trước đi!” “Ừ,Thụ Nhân,anh đi chứ?!” _ Cô quay lại nhìn người kia đang đưa mắt nhìn ra cửa sổ “Không” _ Vài giây sau anh mới lên tiếng,giọng nói rất khẽ,tựa như gió thoáng qua _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ “Chị Yến Oanh này,chị nghĩ Kim Ngưu sẽ ra sao?” “Chị không biết!”_Cô nhíu mày nói,trong lòng thầm nghĩ Ây da,chuyện đã rối như thế rồi mà tên Thụ Nhân còn cư xử khá lạ.
38 CHƯƠNG XXXVII : NGỦ NHỜ Trời cũng đã gần tắt nắng,ở 1 khu chung cư nọ,Kim Ngưu liền đi nhanh vào tầng hai,lấy chìa khóa trong túi ra Tiếng mở khóa cửa vang lên “Chị có ở đây không thế?!”_Kim Ngưu khẽ đưa đầu vào nói lớn Căn phòng này rất đơn giản,phòng trước là phòng khách,bên trong là nhà ăn,còn có 1 căn gác nhỏ phía trên dùng làm chỗ ngủ “Kim Ngưu,em đến thăm chị à?!Vào đi,xin lỗi em nhé!Vừa nãy chị bận sắp xếp lại lịch diễn ngày mai ấy mà!”_ Bước ra là 1 cô gái,phong cách ăn mặt có phần bừa bộn,tóc cũng hơi rối,đôi mắt cô có vài quầng thâm “Không sao,chị ăn gì chưa!?Để em vào nấu cho chị nhé!”_Kim Ngưu biết người này mỗi lần làm việc đều quên ăn quên ngủ,nên nói thế cho lấy lệ,sau đó bước vào nhà ăn nấu cho chị mình 1 bát súp Ngồi trên bàn,cô gái vừa ăn vừa ríu rít cảm ơn Kim Ngưu “Em đến tìm chị có chuyện sao?!” “À không,chỉ là…”_Anh khẽ cuối mặt,xoa xoa đầu nói Sau đó anh kể lại hết sự tình cho người chị kia nghe,cô vừa nghe vừa ăn,đôi lúc ánh mắt khẽ dừng lại vài giây “Thế…chị nghĩ sao?” Người kia trầm tư vài phút,ánh mắt trĩu xuống “Đáng tiếc thật,chị đây còn vướng vào vấn đề này,vẫn chưa có cách giải quyết nói chi là giúp cậu chứ?!”_Cô nói,giọng hơi khàn “Chẳng lẽ…tìm được rồi sao?!”_Anh nhìn người chị của mình,hơi ngạc nhiên nói “Ừ,anh ấy tìm thấy người mình từng yêu 5 năm qua rồi.
39 CHƯƠNG XXXVIII : SI TÂM TUYỆT ĐỐI “Tử Đan,em mau thức đi,trời đã sáng rồi kìa!”_Kim Ngưu lắc nhẹ người Tử Đan ,vừa nói “Ưm…cho em ngủ thêm 1 chút nữa đi!”_Tử Đan khẽ nhăn mặt,sau đó lấy chăn che kín đầu “Em không muốn đi chơi à?!” “Vâng,em thức,em thức”_ Cô ngồi dậy,nhìn anh rồi cười Anh lắc đầu,sau đó ra khỏi phòng,xuống nhà chuẩn bị bữa sáng cho Mạch Nha rồi để lại lời nhắn nhỏ,sau đó rời khỏi nhà _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ _ Trong tiệm cà phê lớn,Kim Ngưu lặng lẽ nâng tách cà phê nóng lên,ánh mắt lại trầm tư nhìn hai người ngồi trước mình một bàn qua tấm màn ngăn.
40 CHƯƠNG XXXIX : XE BUÝT Quay trở lại với ba người thần tiên trên trời rớt,a,đi xuống Trần Gian kia “Này Thụ Nhân,chúng ta đi đâu giờ. Chán quá!!!”_ Yến Oanh nói,khuôn mặt giả có chút đáng thương oán than Hơ,hồi nãy trong lòng dám nghĩ xấu ta,lần này xem ta phá ngươi! “Được thôi,cô lăn đến biển đi.