Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khí Phi Hồ Sủng

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Nói về nàng, bên ngoài nhìn như ngọt ngào động lòng người, nhu nhược vô hại,thực tế lại làm cho người ta vừa nghe đã sợ mất mật, chính là Thuỷ - một trong những sát thủ Ngũ Hành.

Danh sách chương Khí Phi Hồ Sủng


Chương 21: Tới Huyền Quốc

21 Thuỷ Nguyệt Linh hơi nhíu mày một cái, không vui nhìn hắn hỏi, “Hiên Viên Mị, cuối cùng ngươi muốn làm gì?” Thượng Quan Lăng sẽ không vô duyên vô cớ đưa nàng cho người khác, chuyện này chắc chắn liên quan đến hắn, nhưng mà hắn và nàng vốn chưa từng gặp nhau mà!Nhìn vẻ chán nản trong mắt nàng chợt loé rồi biến mất, Hiên Viên Mị không vui mấp máy môi, còn đang nghĩ tới Thượng Quan Lăng sao? Thừa dịp nàng ngẩn người trong nháy mắt, hắn liền cúi đầu đụng trúng đôi môi đỏ mọng của nàng.


Loading...

Chương 22: Mục Đích?

22 Ngự Thiên Điện, Thuỷ Nguyệt Linh nằm trên long sàn*( giường của vua), nhìn Hiên Viên Mị tao nhã cởi quần áo trên người hắn, trong lòng thở dài, nàng dĩ nhiên biết tiếp theo sẽ xảy ra chuyện gì, dọc trên đường đi, sự việc diễn ra mỗi đêm đều giống nhau.


Chương 23: Tìm Phiền Toái

23 Trong ngự hoa viên, các loài kỳ hoa dị thảo ấm áp nhẹ nhàng chập chờn trong gió, trong đình, Hiên Viên Mị thoãi mái nằm trên giường lớn vẫn không chịu buông tay mà ôm chặt Thuỷ Nguyệt Linh như cũ.


Chương 24: Phế Hậu

24 Trên triều đình, Vệ Thầnh vẫn chưa nói lời nào, nhưng mà đã có không ít người đứng ra, rõ ràng bọ họ đều là người của Vệ Thành. “Bệ hạ, Hoàng hậu nương nương đã giúp bệ hạ xử lý chuyện hậu cung ngay ngắn rõ ràng, không có công lao cũng có khổ lao! Bệ hạ nói phế liền phế, không khỏi khiến người ta thất vọng đau khổ! Kính xin bệ hạ suy nghĩ lại!”Hiên Viên Mị hơi khép mắt, lười biếng ngồi dựa vào ghế rồng, khoé miệng giơ lên, có vài phần lạnh lùng, vài phần giễu cợt, nghe lời khuyên can bên dưới như vậy, thân thể miễn cưỡng giật giật, thản nhiên mở miệng, “Nghe nói ái khanh mới cưới thêm một tiểu thiếp!”Không hiểu sao bệ hạ lại nhắc tới chuyện này, nhưng hắn vẫn thành thật trả lời, “Phải…”Khoé miệng Hiên Viên Mị càng giơ cao hơn, thong thả ung dung mà tiếp tục nói, “Nghe nói tên của nàng ta đứng đầu bảng thanh lâu…Điều này thật sự có chút bôi nhọ thân phận của ái khanh, nhưng nếu là chuyện nhà của ái khanh, trẫm cũng không tiện hỏi nhiều!”“Tạ ơn bệ hạ đã lượng thứ!” Lặng lẽ lui về vị trí của mình, ý tứ của bệ hạ đã rất rõ ràng, bệ hạ thân là vua còn không xen vào chuyện nhà của hắn, hắn thân là quan lại có tư cách gì mà quơ tay múa chân đối với chuyện nhà của bệ hạ?Lúc này, không còn người nào góp lời nữa, Vệ Thành ngẩng đầu nhìn không ra cảm xúc của người phía trên, trong lòng khẽ động, xem ra kế hoạch đã bại lộ.


Chương 25: Thừa Tướng Mới

25 Nhớ tới lời nói lúc nãy bị hắn cắt đứt…Thuỷ Nguyệt Linh ngưng cười, nhìn vào con ngươi thâm thuý của hắn nói, “Ta có lời muốn nói với ngươi! Ta…”Hiên Viên Mị có chút kích động ngăn cản nàng, “Không cho phép!”Ách…Phản ứng kịch liệt của hắn làm cho nàng giật mình, không hiểu vì sao hắn lại kích động như vậy! Chờ tới khi nàng hồi phục tinh thần, chỉ thấy Hiên Viên Mị đã mặc xong quần áo, “Hiên Viên Mị, ngươi…”Không ngờ lại bị ngắt lời lần nữa, Hiên Viên Mị nhàn nhạt nói, “Ta còn bận việc!” Sau đi thẳng ra ngoài mà không quay đầu lại.


Chương 26: Uy Hiếp

26 Ngự Thiên Điện, Hiên Viên Mị dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn nữ nhân trong ngực, mà Thuỷ Nguyệt Linh không hề bị ảnh hưởng, mặc dù thời gian bọn họ tiếp xúc không phải là dài, nhưng nàng cảm giác được, hắn sẽ không làm tổn thương nàng!Giống như lần trước, lúc hắn không khống chế được cảm xúc hắn sẽ tránh xa nàng, cách xa nàng ra!Thật ra thì Thuỷ Nguyệt Linh nghĩ mãi vẫn không hiểu, tại sao hắn lại yêu nàng?“Hắn nhìn rất đẹp? Sao hả?” Giọng nói tràn đầy tức giận, còn mang theo vị chua nồng nặc!Thuỷ Nguyệt Linh cố gắng nén cười, vô tội nhìn hắn, “Ngươi nói thừa tướng đại nhân sao? Thừa tướng đại nhân quả thật rất tuấn tú lịch sự, hơn nữa lại còn là tuổi trẻ tài cao…”Nhìn đau đớn chợt loé lên trong mắt hắn, Thuỷ Nguyệt Linh lập tức im miệng, trong lòng có chút rung động, tình cảm hắn đối với nàng đã tới mức này rồi sao? Nàng nghĩ hắn tối đa chỉ là ăn dấm mà thôi!Đưa tay ôm hông hắn, rủ mắt xuống, trong mắt tràn đầy chán nản, mà bởi vì trong lòng Hiên Viên Mị tức giận cùng đau lòng, nên không chú ý tới động tác nhỏ của nàng.


Chương 27: Phi Tần Có Tin Mừng.

27 Thuỷ Nguyệt Linh thản nhiên liếc Hiên Viên Mị một cái, dịu dàng nói, “Bệ hạ còn nhiều phi tần, sao lại cần ta phục vụ?”Cánh tay của Hiên Viên Mị đang ôm này chợt siết chặt, tầm mắt rơi vào trên mặt nàng, lại không nhìn ra cảm xúc của nàng, không nhịn được mà nhíu nhíu mày.


Chương 28

28 Rót thuốc xong, ba gã thái giám lui về phía sau, chỉ còn Trân phi nằm co rút trên mặt đất, chịu đựng từng cơn đau đớn trong bụng, đôi mắt tràn đầy thù hận nhìn về phía Thuỷ Nguyệt Linh, “Tại ngươi! Tại con hồ ly tinh như ngươi mê hoặc bệ hạ, là ngươi muốn hại chết hài tử của ta!”Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày, liên quan gì đến nàng? Từ đầu đến cuối nàng không hề lên tiếng!Sắc mặt Hiên Viên Mị trầm xuống, đôi mắt lạnh như băng nhìn nữ nhân đang đau khổ trên mặt đất, lạnh lùng nói, “Trân phi không tuân theo chuẩn mực đạo đức, sỉ nhục tôn nghiêm của hoàng gia, đày lãnh cung, vĩnh viễn không được ra ngoài!”Trân phi điên cuồng cười ha ha, “Bệ hạ, hổ dữ không ăn thịt con, ngươi lại vì nữ nhân này mà ngay cả con mình cũng không tha, ngươi sẽ gặp báo ứng…Nữ nhân này nhất định sẽ bỏ ngươi mà đi…Ngươi sẽ bị quả báo!” Hận ý điên cuồng trong mắt Trân phi làm cho trong lòng mọi người xung quanh thấy bất an, không dám nhìn tới cặp mắt kia, nhưng mà vẻ mặt Thuỷ Nguyệt Linh vẫn như cũ, giống như chuyện này không hề có chút liên quan nào với nàng, mà trên thực tế đúng là quan hệ cũng không lớn lắm!Cảm giác được cánh tay bên hông đột nhiên siết chặt, Thuỷ Nguyệt Linh ngẩng đầu đúng lúc bắt gặp cặp mắt đen thâm thuý, cảm giác được sự lo lắng của hắn, trong lòng Thuỷ Nguyệt Linh mềm nhũn, ngẩng đầu hôn nhẹ lên môi hắn một cái, rồi nhanh chóng lui lại.


Chương 29: Cầu Kiến

29 “Nương Nương, thừa tướng đại nhân cầu kiến!”Thừa tướng? Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày, khép sách y trong tay lại, mở miệng nói, “Cho vào đi!” Thật ra nàng rất tò mò xem vị thừa tướng này tới tìm nàng làm gì, chẳng lẽ tới tiêu diệt nàng?“Vi thần tham kiến nương nương!” Đoạn Mộc Hiên chỉ hơi cung kính khom người, xem như là hành lễ.


Chương 30: Đồ Đệ Thần Y

30 Nhìn bóng dáng đang đi xa, khoé miệng Thuỷ Nguyệt Linh từ từ giơ lên, hắn không có ép buộc nàng nữa, mà là tin tưởng nàng, chỉ là thấy hình ảnh như vậy, sợ rằng trong lòng hắn không có thoải mái!Suy nghĩ của Thuỷ Nguyệt Linh cũng không sai, bây giờ Hiên Viên Mị đang lửa giận ngút trời, vị chua trên người hắn có thể xông chết người! Hai tay chặt chẽ nắm thành quyền, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên, bây giờ hắn không dám tới Ngự Thiên Điện, nếu không hắn sợ rằng bản thân trong lúc quá xúc động sẽ bóp chết nữ nhân đó!Nhìn sắc trời một chút, Thuỷ Nguyệt Linh ngáp một cái, miễn cưỡng leo lên giường, thần sắc trong mắt hết sức nguy hiểm, Hiên Viên Mị! Nếu bởi vì giận dỗi nàng mà dám làm ra chuyện gì không nên làm, thì đừng trách nàng!Đang lúc nửa tỉnh nửa mê, đột nhiên có cảm giác bị ôm vào một lồng ngực ấm áp, nghe thấy hơi thở quen thuộc, Thuỷ Nguyệt Linh mở mắt ra, lại thấy Hiên Viên Mị chỉ ôm nàng, nhắm mắt, không thèm để ý đến nàng.


Chương 31: Cầu Xin

31 Nhìn vẻ mặt vui vẻ của Hiên Viên Mị, Thuỷ Nguyệt Linh cảm thấy không biết nói gì, hắn cũng dễ thoả mãn quá chứ! Nhưng trong lòng nhịn được vui sướng bởi vì hắn vui sướng!“Mị, tại sao ngươi không có hoàng tử?” Nàng đã chắc chắn hắn không phải không được, nhưng mà hắn lên ngôi nhiều năm như vậy tại sao vẫn không có hoàng tử hay công chúa, không thể không làm cho người ta cảm thấy kỳ lạ!Hiên Viên Mị nhìn nàng một cái, thấy nàng không có giận hờn, mới lên tiếng, “Ta không muốn thì sẽ không có!”Uống thuốc sao? “Nếu như có người động tay động chân thì phải làm sao?” Dù sao hoàng tử cũng là một thủ đoạn để tranh thủ tình cảm, ai cũng muốn mẫu bằng tử đắt*! [*mẹ sang nhờ con]Hiên Viên Mị biết nàng hiểu lầm, giải thích, “Không phải là dùng thuốc!” Trầm ngâm một chút, nói, “Thuỷ Nhi, chuyện này sau này ta sẽ nói cho ngươi biết có được không?”Thuỷ Nguyệt Linh nhíu mày, mặc dù có chút tò mò, nhưng mà hắn không muốn nói thì thôi!Trên giường lớn màu đen, Thuỷ Nguyệt Linh nhắm hai mắt bị Hiên Viên Mị đè ở dưới thân, trên mặt đỏ ửng, nhìn qua rất là mê người.


Chương 32: Giao Dịch

32 Thuỷ Nguyệt Linh nhanh chóng thở không nổi, đưa tay khẽ đẩy nhẹ Hiên Viên Mị, ý bảo hắn buông nàng ra, Hiên Viên Mị lại liếm liếm ở môi nàng mà không chịu buông ra.


Chương 33: Công Chúa Tiên Tộc

33 Sau khi Hiên Viên Mi đi, Thuỷ Nguyệt Linh nằm trên giường một lát, cũng không ngũ được, liền đứng dậy mặc quần áo tử tế, Như Nhi nghe được tiếng vang, tự giác đi vào phục vụ nàng rửa mặt.


Chương 34

34 Tròng mắt Hiên Viên Mị lộ ra vẻ lạnh lẽo, Lam Phiên Vũ run lên một cái, lại khôi phục trấn định, “Thế nào? Không muốn? Xem ra ngươi cũng không phải là rất yêu nàng ta! Vậy mạng của nàng liền không đáng giá!” Vừa nói bàn tay vừa từ từ siết chặt.


Chương 35

35 Thuỷ Nguyệt Linh mở mắt ra liền bắt gặp đôi mắt hẹp dài, nàng đã sớm có thói quen khi tỉnh giấc liền nhìn thấy hắn, nhưng mà mới vừa giật mình liền có cảm giác không đúng, dường như bọn họ đang ở trong nước.


Chương 36: Thủ Đoạn

36 Hai người có chút chật vật trở về Ngự Thiên Điện, chuyện đầu tiên là kêu người lấy quần áo tới, thật sự là quần áo trên người hai người có chút khó coi, quần áo Hiên Viên Mị bị mất đi 1 ống tay áo, mà quần áo Thuỷ Nguyệt Linh lại bị Hiên Viên Mị kéo tới có chút rách rưới.


Chương 37: Thủ Đoạn (2)

37 Lời của nàng rõ ràng là đã lấy được lòng của Hiên Viên Mị, cao hứng xoay người nàng lại, môi mỏng đặt lên đôi môi mềm mại của nàng, thỉnh thoảng dịu dàng, thỉnh thoảng bá đạo cắn liếm môi nàng, lưỡi dài linh hoạt thăm dò trong miệng nàng, dây dưa cùng lưỡi mềm mại của nàng.


Chương 38: Luyện Công.

38 Lại tới thăm địa lao, nhìn sợ hãi trong mắt Lam Phiêu Vũ, Thuỷ Nguyệt Linh ôm Hiên Viên Mị cọ cọ, vô tội hỏi, “Mị, người ta khủng bố như vậy sao?”Hiên Viên Mị vui vẻ ôm lấy người đẹp vào ngực, hôn trộm một cái, nói, “Thuỷ Nhi đẹp như vậy, sao có thể khủng bố?”Thuỷ Nguyệt Linh ngửa đầu nhìn hắn, bĩu môi nói, “Chàng nói xạo!” Nàng biết rõ ràng là diện mạo của “Thuỷ Nguyệt Linh” cũng không quá xuất sắc, nếu là kiếp trước mà nghe lời nói như vậy thì còn thấy có chút chân thật!Hiên Viên Mị cắn lỗ tai của nàng, nói khẽ, “Thật mà! Ở trong mắt ta, Thuỷ Nhi vĩnh viễn đẹp nhất!”“Thật sao?”“Cần ta chứng minh không?” Nói xong bàn tay đang để ở eo nàng liền dời lên trên, dùng lực bóp mạnh.


Chương 39: Vào Triều

39 Nhìn bộ dạng cao hứng của nàng, Hiên Viên Mị có chút khó chịu nói, “Xem ra linh lực có sức hấp dẫn hơn ta!”Thuỷ Nguyệt Linh ngẩng đầu hôn lên môi hắn một nụ hôn, cười nói, “Có ta làm chứng sức quyến rũ của chàng là lớn nhất!”“Thật sao?”Thuỷ Nguyệt Linh cam đoan gật đầu, sau đó lại nhíu mày hỏi, “Vậy chàng có bị gì không?” Như vậy dường như quá dễ dàng, làm cho nàng có chút nghi ngờ hắn đưa linh lực của chính mình truyền vào trong người nàng!Dường như biết được nàng suy nghĩ cái gì, Hiên Viên Mị nhẹ vuốt mồ hôi trên vai nàng, nói, “Yên tâm đi! Tu vi của ta cũng sẽ tăng lên theo!”“Ừ.


Chương 40: Tính Sổ

40 Chẳng muốn nhìn vẻ mặt giống như cha mất mẹ mất của đám đại thần bên dưới nữa, lạnh lùng phun ra hai chữ: “Bãi triều!” Sau đó liền ôm lấy Thuỷ Nguyệt Linh mà bỏ đi, để lại một đám đại thần chỉ biết than thở.


Loading...