Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Khi Đầu Bếp Xuyên Vào Xạ Điêu Chương 24: Chương 19

Chương trước: Chương 23: Chương 18



Khi Diệp Hướng Vãn và Hoàng Dược Sư đi đến gần thành Lật Dương, hai người thuận lợi tìm được một quán trọ để nghỉ chân. Diệp Hướng Vãn đi ra chợ chọn mua nguyên liệu để nấu ăn, Hoàng Dược Sư thì đứng khoanh tay, suy nghĩ về tâm sự của mình. Ông luôn lo lắng cho Hoàng Dung nên khi biết nàng vụng trộm rời đảo, ngay lập tức ông cũng rời khỏi đảo để tìm nàng. Nhưng trời đất bao la, dù cho ông có võ công cao cường cũng không có cách nào tìm được.

Khó khăn lắm mới ngẫu nhiên gặp được nữ nhi ở Quy Vân trang, nhưng vì ý trung nhân của nàng không hợp với sự kì vọng của ông nên làm cho nữ nhi tức giận bỏ đi. Cũng may thoạt nhìn tuổi tác giữa Diệp Hướng Vãn và nữ nhi tuy không khác biệt lắm, nhưng không bao giờ tùy hứng, lại rất am hiểu lòng người. Trên đường đi đến Lật Dương, thấy tâm tình của ông không tốt, biết ông lo lắng về chuyện của nữ nhi, cười nói: “Sự phụ, người yên tâm đi, tuy rằng hiện giờ tinh thần và sức lực của con không đủ để xem Hoàng tỷ tỷ ở đâu, nhưng con cảm giác được hiện tại nàng rất an toàn.”

Nếu người khác nói ra những lời này, Hoàng Dược Sư sẽ không bao giờ tin tưởng. Nhưng nếu ông đã bảo Diệp Hướng Vãn bói quẻ âm dương thì đương nhiên sẽ có chút lòng tin vào lời nói của nàng, nên cũng giảm bớt lo lắng, nếu không phải vậy thì làm gì có chuyện ông thảnh thơi đi về phương Bắc với Diệp Hướng Vãn?

Hơn nửa canh giờ sau, Diệp Hướng Vãn mang về một giỏ đựng thức ăn, chào hỏi Hoàng Dược Sư rồi lập tức tiến vào phòng bếp.

Hoàng Dược Sư khoanh tay đứng bên cửa sổ, từ khi ái thê rời khỏi nhân thế, trên đời này chỉ có ông và nữ nhi sống nương tựa lẫn nhau, sự trưởng thành của nàng là một quá trình rất thú vị, từng chuyện từng chuyện như đang diễn ra trước mắt ông. Đang chìm trong hồi ức thì chợt ngửi được mùi thơm đặc biệt truyền đến, lúc này ông còn đang theo dòng suy nghĩ chưa kịp tỉnh táo lại, thuận miệng hỏi: “Dung nhi, hôm nay nấu gì vậy? Dường như hương vị rất khác so với trước kia?”

Diệp Hướng Vãn đi ra khỏi cửa nhà bếp, nghe thấy câu hỏi của Hoàng Dược Sư, không khỏi giật mình, trong lòng hiểu rằng ông đang nghĩ về nữ nhi thì cười nói: “Sư phụ, đây là món thịt dê om vàng mà người muốn ăn. Người yên tâm, con sẽ nhanh chóng tìm được nơi ở của tỷ tỷ.”

Hoàng Dược Sư nghe xong lời nói của Diệp Hướng Vãn, chợt nhớ ra rằng mình đang ở chung với đồ đệ mới. Rõ ràng bề ngoài của Diệp Hướng Vãn và Hoàng Dung không giống nhau, tính cách cũng thật thà hơn, nhưng tay nghề nấu ăn đều cực tốt giống hệt như nhau, không khỏi thở dài một tiếng.

Diệp Hướng Vãn biết trong lòng Hoàng Dược Sư không vui, bèn nói đến chuyện lúc trước Ngũ Tuyệt đánh nhau trên Hoa Sơn, hy vọng phân tán được sự chú ý của ông, để ông đỡ phải lo lắng cho Hoàng Dung. Sao Hoàng Dược Sư lại không biết suy nghĩ của Diệp Hướng Vãn? Thấy tiểu đồ đệ hết lòng hết dạ lo nghĩ cho mình như vậy, coi như không uổng công ông nhận nàng làm đệ tử.

Hai người nói chuyện phiếm trong chốc lát, Diệp Hướng Vãn tính toán thấy đã đến thời gian, đứng dậy đi đến phòng bếp, lấy thức ăn đặt vào trong mâm.

Hoàng Dược Sư thấy Diệp Hướng Vãn bưng ra một khay lớn, trên khay có một món ăn mặn và hai chén cơm tẻ. Thức ăn có màu hơi đỏ, thịt dê được cắt thành từng miếng vừa ăn, bên ngoài béo ngậy sáng bóng, trông thật ngon mắt.

Diệp Hướng Vãn cười nói: “Có rất nhiều cách làm món thịt dê om vàng này, cách làm khác nhau thì tác dụng cũng khác nhau. Con thấy sư phụ đang ở tuổi trung niên, hiện tại không cần dùng dược liệu bồi bổ, nên con dùng phương pháp cơ bản nhất nấu món này, có thể bổ sung dinh dưỡng cho cơ thể, tăng sức khỏe và tốt cho gân cốt, ngoài ra chuyện đó ra cũng không có tác dụng gì khác.”

Ở hiện đại, nàng là một đầu bếp nổi tiếng, rất giỏi về chế biến món ăn để trị bệnh, còn rất chú trọng đến màu sắc và hương vị của món ăn, ở thời đại đó hầu như không có ai giỏi hơn nàng. Nếu nói Hoàng Dược Sư là một trong Hoa Sơn Ngũ Tuyệt, võ công đạt đến trình độ thượng thừa, vậy thì ở hiện đại trù nghệ của Diệp Hướng Vãn có thể nói là tương đương với “Ngũ Tuyệt”. Vì nguyên nhân đó, khi Hoàng Dược Sư nói học võ công có thể tung hoành thiên hạ thì nàng mới nhận ra, tuy địa vị của mình ở hiện đại cũng ngang bằng với Hoàng Dược Sư ở nơi này, nhưng cuối cùng vẫn mất đi thứ quý giá nhất.

Hoàng Dược Sư cầm đôi đũa, gắp một miếng thịt dê đưa lên miệng, nhẹ nhàng nhai trong chốc lát, càm thấy thịt non mềm trơn bóng thơm ngon, béo nhưng không ngấy, nêm nếm cũng vừa miệng. Hơn nữa thịt dê vừa vào miệng như tan ra, cả khoang miệng đều tràn đầy hương vị thơm ngon, không có chút mùi hôi nào, tin rằng món này nếu để cho người không chịu nổi mùi thịt dê ăn thử, nhất định cũng sẽ thay đổi khẩu vị.

Hoàng Dược Sư cười nói: “Tay nghề nấu ăn của con quả nhiên rất cao siêu, Hồng Thất Công luôn yêu thích thức ăn ngon, nhận được con làm nghĩa nữ quả là có lộc ăn rồi.”

Diệp Hướng Vãn cũng cười đáp: “Sư phụ thích là tốt rồi, sau này Vãn nhi sẽ chăm nấu ăn cho người.”

Hoàng Dược Sư nghe Diệp Hướng Vãn nói xong cũng không trả lời, chỉ tiếp tục gắp đồ ăn.

Diệp Hướng Vãn biết Hoàng Dược Sư không bao giờ để ý đến lễ giáo, nên ngồi xuống ghế, bưng một chén cơm khác lên ăn.

Vừa ăn vài miếng, Hoàng Dược Sư gắp một đũa thịt dê đặt vào trong bát của nàng, nói: “Dung nhi, ăn thịt đi.”

Diệp Hướng Vãn ngẩn ra.

Hoàng Dược Sư cũng kịp nhớ lại, người ngồi trước mặt không phải là nữ nhi của mình. Ông ho nhẹ một tiếng nói: “Vãn nhi, mau ăn đi.”

Vài lần Diệp Hướng Vãn

Loading...

Xem tiếp: Chương 25: Chương 20

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Chí Tôn Vô Lại

Thể loại: Tiên Hiệp

Số chương: 371



Em Chính Là Người Tôi Yêu

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 31


Sơ Hạ Trong Tôi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 61


Anh Yêu Xấu Xa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 5