21 Carrie chưa từng gặp người đàn bà nào cứng nhắc, khó khăn như Anne. Cô cứ nghĩ bà ta chắc không giúp họ được gì, nhưng cô đã lầm. Anne rất được việc. Sau khi đã dùng vải trải giường nối lại thành dây xong, bà ta giúp họ phá tường.
22 Có cái gì kêu rầm rì, tiếng kêu không phải của người. Avery bước đến gần John Paul. Hứa để cô nghỉ ngơi 20 phút, anh tìm một tảng đá doi ra để họ ngồi dưới đó mà nghỉ.
23 Đã đến lúc ba người phụ nữ ra đi, họ lo sợ ngồi bên nhau bất động. Lúc ấy là bốn giờ sáng, và họ ước chừng khoảng hai giờ nữa là trời rạng sáng. Họ ngồi sát bên nhau nơi bàn nhà bếp, mặc quần áo đi rừng, uống trà nóng để tăng sức chống lại không khí lạnh ban đêm.
24 Việc phục vụ cho Jilly đòi hỏi hết thì giờ của Monk nhưng hắn cảm thấy hoàn toàn sung sướng. Trong nhiều năm qua, hắn không tin công việc như thế này sẽ được an toàn.
25 Chuyện đời thật kỳ cục. Nếu Avery thấy dòng nước cuồn cuộn trắng xoá lần nữa, cô tin thế nào cô cũng hét lên không ngớt. Ngay khi ấy, cô cảm thấy có ác cảm với cả rừng thông.
26 Avery đờ đẫn vì kinh hoàng và thất vọng, cô không nhúc nhích được. Carrie đã chết. Carrie đã yêu thương cô vô bờ bến, ngay cả khi cô có hành động điên cuồng trong việc chọn nghề, bà ta cũng thương yêu cô.
27 - John Paul, kiếm cho tôi khẩu súng. Tôi muốn có súng ngay bây giờ. Một khẩu súng lớn. Cô trông như thiên thần muốn phục hận, đi quanh anh, vừa đi vừa nói rồi dừng lại trước mặt anh, thọc tay vào ngực anh, yêu cầu thêm lần nữa.
28 Jilly bồn chồn chờ đợi để nghe tin tức về số người chết. Chị ta đi lui đi tới trong phòng ngôi nhà trệt ở khách sạn trong khi đài truyền hình nối mạng đài địa phương Colorado, phát tin tức thời sự, nhưng mỗi lần đoạn phim kỳ diệu ấy chiếu cảnh ngôi nhà nổ tung, chị lại vội vã ngồi xuống mép giường.
29 Các y tá nói với Carrie rằng cô bị khủng hoảng. Cô không đồng ý, nhưng cô biết họ phải chẩn đoán như thế thôi. Phải chấp nhận như vậy vì tính khí của cô có phần hơi đặc biệt.
30 Mọi hy vọng của nhân viên FBI muốn biết tên của những người còn sống sót qua báo chí và truyền hình đã được đáp ứng khi một toán phóng viên quay phim cảnh Carrie và bà chánh án được người ta khiêng cáng ra xe cứu thương ở gần hiện trường của vụ nổ.
31 Anh chàng thật tham lam. Avery thức dậy vào lúc giữa trưa. Cô không bao giờ ngủ dậy vào lúc giữa trưa, nhưng cả đêm John Paul không để cho cô ngủ. Cô nằm sấp, một cánh tay thõng xuống một bên giường.
32 Trên giường ngủ, chuyện bí mật được san sẻ cho nhau nghe hết. Họ làm tình, và sau khi anh đã hôn hít, vuốt ve khắp tấm thân mỹ miều của cô, cô mệt phờ.
33 Kế hoạch thay đổi. Carrie không thích thay đổi, không thích thay đổi bất cứ cái gì, dĩ nhiên trừ phi chính cô là người đưa ra quyết định thay đổi. Mật vụ Hillman là người chủ chốt, còn mật vụ Bean là người thừa hành.
34 Jilly vừa xoa bóp xong đang khoác quanh người tấm khăn vải của người Ai Cập đáng giá bốn trăm đôla có in nhãn hiệu Utopia vào mép khăn. Chị ta nằm ngửa, mắt nhắm, trong khi người chuyên viên sửa sắc đẹp đắp lên mặt Jilly cái mặt nạ bằng cơm trái bơ.
35 Chuyến đi Florida mất ba ngày. Họ có thể đi nhanh hơn, nhưng vì họ có nhiều thì giờ, nên họ muốn chiêm ngưỡng cảnh đẹp trên đường đi khi qua bang Georgia.
36 Monk chuẩn bị để hành động. Có tấm biển ghi "hết chỗ" để ở cửa sổ của văn phòng quản lý, và một tấm biển khác đóng vào cửa lớn "Đóng cửa cho đến khi có thông báo mới".
37 Sau khi Monk lái xe cho Jilly về khách sạn của họ ở phía bên kia Walden Point rồi, hắn lại ra xe, lái đến khu dân cư khách sạn Milt một dặm. Hắn chạy lúp xúp lui cầu thang một dặm đến chỗ ẩn núp, rồi lặng lẽ leo lên cầu thang.
38 Jilly ngồi đợi Monk trong xe, lòng nôn nóng vô cùng. Cái gì làm cho hắn lâu như thế? Chị ta lấy ống nhòm, nhìn lên tháp chuông. Hắn ở đâu nhỉ? Hắn biết chị ta rất ghét chờ đợi.
39 Phiên toà ở Sheldon Beach không kéo dài lâu. Vị luật sư công tố cho rằng phiên toà xử vụ này là đúng đắn, công bằng, và với bằng chứng có trong tay, ông ta có thể thuyết phục bồi thẩm đoàn thứ hai rằng Dale Skarrett đã đột nhập vào nhà bà Lola Delaney với ý đồ bắt cóc Avery Delaney.
40 - Ông Carter muốn gặp cô ngay. - Cám ơn bà. - Avery vuốt thẳng chiếc váy, cười với người tiếp tân rồi đi đến phía sau cửa. - Em muốn anh vào trong với em không? - John Paul hỏi.