Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Kẻ Không Theo, Chết! Chương 36: Chương 36

Chương trước: Chương 35: Chương 35



Edit: quynhle2207

Nơi này cách quảng trường mua sắm ở trung tâm thành phố không xa, khoảng chừng 20 phút lái xe, các cô chạy thẳng một đường đến đó mất hết 15 phút. Thừa dịp 15 phút ngắn ngủi này, Mạc Doanh Doanh đã xâm nhập vào hệ thống radio, đưa vào số liệu để lấy giọng phụ nữ thông báo cho Đỗ Tố đi ra cửa khu mua sắm chờ đợi.

Bên này, Đỗ Tố đi dạo phố cũng không được yên lòng, mỗi lần chạm vào túi vải nhỏ thì tay chân cũng run rẩy, trực giác nói cho cô ta biết lúc này cô ta nên liên lạc với Tần Hoài ngay lập tức, nói với Tần Hoài về tai họa mà cô ta đã gây ra. Nhưng cô ta vẫn giằng co về việc nếu Tần Hoài biết được những việc mà cô ta đã làm, thì chuyện của bọn họ chắc chắn là xong rồi, cô ta vẫn còn chưa nói với Tần Hoài tất cả mọi chuyện, vẫn không muốn bị anh chán ghét trong lúc này.

Nhưng mà, sau khi suy nghĩ lẩn quẩn một hồi, thì Đỗ Tố vẫn không nhịn được cầm điện thoại di động, muốn gọi điện thoại cho Tần Hoài, trái bom bằng cao su đang quấn quanh cô tay cô ta giống như là một cây gai độc, làm cho cô lúc nào cũng phải suy nghĩ tới nó. Nhưng ngay khi cô ta quyết định gọi điện thoại, thì từ đầu đến cuối, Tần Hoài luôn tắt máy, không cần biết cô ta gọi bao nhiêu cuộc, đều không gọi được.

Ngay tại lúc tinh thần cô ta đang lâm vào tình trạng sụp đổ thì hệ thống radio của khu thương mại lại vang lên tên cô ta. hản ứng đầu tiên của Đỗ Tố chính là nghĩ đến Tokugawa Hựu Năng đang tìm cô ta, cô ta muốn chạy trốn, nhưng trái bom trên tay cô ta lại bắt buộc cô ta không thể không đối mặt với chuyện này.

Cô ta chạy lảo đảo ra cửa khu thương mại, thời tiết mùa hè ở Yokohama thật ẩm ướt nóng nực, không khí ẩm thấp bao trùm lên làn da của cô ta, làm cho cô ta cảm thấy hít thở rất khó khăn.

Bây giờ đang lúc giữa trưa, ánh nắng gay gắt, mọi người trên quảng trường trum tâm cũng rất vội vàng, vậy mà sắc mặ của Đỗ Tố lại trắng bệch, tay nắm thật chặt quả bom đang ở trên cổ tay cô ta, cảm giác từng giọt, từng giọt mồ hôi lạnh đang rơi xuống.

Lúc này, một chiếc xe Hummer với tốc độ rất nhanh đã đổi hướng áp sát vào đường dành cho người đi bộ, trong ánh mắt của những người phụ nữ Nhật Bản còn chưa kịp né tránh, đã đậu ngay trước mặt Đỗ Tố.

Trên cửa kính xe có màng che làm cho người ta không thể nhìn thấy rõ bên trong, Đỗ Tố nghe được tiếng mở cửa xe ‘lạch cạch’, một bàn tay đầy máu nắm lấy cổ tay cô ta, kéo mạnh cô ta vào trong xe.

“Làm gì vậy?!” Cô ta la hét thất thanh, vừa lôi, vừa bị kéo vào bên trong xe.

Người đi đường ồn ào nhìn theo, nhưng bất đắc dĩ là chiếc xe này cũng không có bảng số, cũng không nhìn rõ được gì ở bên trong.

Không khí bên trong xe lạnh lẽo, chỗ tốt của xe Hummer chính là sàn xe được làm cao lên để làm không gian bên trong xe rộng hơn. Đến khi Đỗ Tố phản ứng kịp thì đã nhìn thấy Mạc Doanh Doanh mặc váy ngắn màu đen, mang giày bốt cao đang ngồi ở ghế sau. Trên người của cô còn có vết máu, hai tay gõ không ngừng trên bàn phím, không thèm liếc nhìn cô ta một cái.

Thấy không phải là Tokugawa Hựu Năng, Đổ Tố mới thở phào một hơi, ngay lập tức trở nên cao ngạo: “Cô Mạc có ý gì vậy? Vừa nhìn thấy cô thì tôi đã biết cô không phải người tốt rồi, Tần Hoài có biết tôi bị cô bắt cóc không? Bây giờ tôi có thể đi tố cáo cô đó!” Giọng nói của cô ta rất bén nhọn, âm lượng cao đến mức G1897 đang lái xe cũng kích động muốn quơ lấy khẩu súng bắn cô ta một phát.

Cho đến khi một lưỡi dao sáng lóa kề trên cần cổ mảnh khảnh của cô ta thì Đỗ Tố mới ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Người phụ nữ mới vừa rồi vẫn còn trầm mặc ngồi một bên đã ném cái máy laptop về phía valy hành lý, lạnh nhạt nhìn cô ta, thu hồi con dao Thụy Sĩ được sử dụng trong quân đội, giọng nói lạnh lẽo: “Ngậm miệng.”

Đỗ Tố đưa mắt liếc nhanh về phía G1897 đang lái xe phía trước, trong đầu là một đám hỗn độn, kỳ thật thì G1897 cũng không khác gì cô ta, căn bản cô ấy cũng không hiểu rõ vì sao Mạc Doanh Doanh muốn tìm người phụ nữ này, (d-đ-lê-quý-đôn)nhưng mà trải qua nhiều…ngày như vậy, cô ấy đã quen phục tục mệnh lệnh của cô, chỉ có thể làm theo lời nói của cô từng bước một.

“Đi tới biệt thự của Thiển Mộc.” Mạc Doanh Doanh xoa hai bên huyệt thái dương, nhưng dường như ngửi thấy được mùi máu tươi trên đầu ngón tay, đã đưa tay lấy khăn giấy ướt từ trong giỏ xách, từ từ lau chùi.

Sao một hồi đấu tranh tư tưởng, Đỗ Tố vẫn không nhịn được hỏi, nhưng lần này lại khách khí hơn rất nhiều: “Cô Mạc….Chúng ta tới đó làm gì?”

Mạc Doanh Doanh cũng không thèm nhìn tới cô ta: “Cứ đi theo chúng tôi. Đến lúc đó sẽ trả cô về cho Tần Hoài.” Cô nhớ tới Tokugawa Hựu Ngạn, ánh mắt tối sầm lại: “Gia tộc Tokugawa xảy ra biến cố nhỏ.”

Gia tộc lớn như vậy, chỉ cần nói đến tài sản, quyền thừa kế, và những gút mắt trong việc chọn lựa con cháu nối dõi thì đã phải đổ máu. Cục diện vừa rồi thật hỗn loạn, cô còn chưa suy nghĩ kỹ, bây giờ yên tĩnh trở

Loading...

Xem tiếp: Chương 37: Chương 37

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thiên Lý Khởi Giải

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 49


Võ Lâm Minh Chủ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 15




Màu Nắng Màu Mưa

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 35