Kẻ Không Theo, Chết! Chương 33: Chương 33
Chương trước: Chương 32: Chương 32
Edit: quynhle2207
"Wow, wow, wow, các quý cô, chuyện này là sao vậy?” Dường như nhận ra không khí bên này không thích hợp, Murata Kinh Giới nhìn về phía mấy người Mạc Doanh Doanh, lại phát hiện vợ mình đang cầm cung tên trong tay nhắm vào vị hôn thê của Tokugawa Hựu Ngạn, mà một cô gái mặc áo đen không biết tên lại đang dùng cây đao võ sĩ chặn ở eo của Thiển Mộc.
Đám phụ nữ này chỉ biết làm hư chuyện, chẳng lẽ bọn họ không biết anh ta đang nói tới điểm mấu chốt với Tokugawa Hựu Ngạn hay sao? Murata Kinh Giới rủa thầm trong lòng, nhưng vẫn lôi kéo Tokugawa Hựu Ngạn khẩn trương đi tới đó.
Khoảng cách của bọn họ với đám người Mạc Doanh Doanh cũng hơi xa, đã vậy các tủ kính trong sảnh lớn đang được mở ra để triển lãm, cho nên chỉ có thể mơ hồ thấy được động tác của mấy người bên kia, không thể nhìn thấy rõ ràng chuyện gì.
Thiển Mộc thấy hai người bọn họ đi tới, Mạc Doanh Doanh lại giơ hai tay lên rất vô tội, nhún nhún vai, bày tỏ chuyện này không liên quan tới mình. Cô ta âm thầm cắn răng, mấy ngày nay, cho dù là ban ngày hay ban đêm, cũng không có cách nào xử lý được người phụ nữ này, mà bất thình lình lại xuất hiện thêm một người nữa, chắc chắn là bạn của người phụ nữ này, nếu so sánh thì cô ta yếu thế hơn rất nhiều.
Có thể đuổi được người nào hay người nấy, ngay lập tức, cô ta quyết định dứt khoát, ném Cung Mẫu sang một bên, cũng không để ý đây là di vật văn hóa quý giá. Mạc Doanh Doanh thấy cô ta bỏ qua dễ dàng như vậy, cảm thấy không ổn, không đợi cô đưa mắt ra hiệu cho G1897, Thiển Mộc đã đẩy mạnh về phía sau, bây giờ đang mùa hè, quần áo mặc trên người cũng mỏng manh, tuy nói lưỡi dao đã được bao lại, nhưng do G1897 có võ, nên tay nắm thanh đao rất chặt, bất ngờ bị cô ta đụng mạnh như vậy, quả thật đã sượt qua lưỡi đao, cho dù G1897 có rút tay lại cũng không kịp, chỉ có thể sững sờ nhìn người phụ nữ này.
Lưỡi đao cũng không làm cô ta bị thương nặng, chỉ là một đường cắt nhỏ, bất quá dựa vào sự yêu thương của Tokugawa Hựu Ngạn thì đừng nói là một đường cắt nhỏ, cho dù chỉ là muỗi đốt một cái cũng đã đau lòng cả đêm.
Mạc Doanh Doanh hiểu rõ điều này hơn G1897, ngay lập tức bước tới đỡ Thiển Mộc, cũng không nhìn G1897 đang đứng một bên, chỉ với năng lực như vậy đã muốn loại trừ cô sao? Cô hừ lạnh một tiếng, lại cảm thấy bên tai mình xẹt qua một làn gió, Tokugawa Hựu Ngạn thấy Thiển Mộc bị thương, cũng không thèm phân biệt đúng sai, mặc kệ chồng cô ta có ở đây hay không, ôm lấy cô ta thật cẩn thận, cũng không để ý đến mặt mũi của Mạc Doanh Doanh, giọng nói lạnh lẽo hướng về G1897: “Cô Tào, làm phiền cô đi với tôi một chút.”
Tất nhiên là G1897 không thể tư chối, nhưng cô không dễ dàng mới có thể bước ra ngoài sáng để đảm nhiệm vị trí giám sát Mạc Doanh Doanh, nếu bây giờ phải rời khỏi như vậy quả thật không cam lòng, thêm vào đó là do cô sợ Thiển Mộc vì kích thích mà làm Mạc Doanh Doanh bị thương mới ra tay, không ngờ lại bị người phụ nữ này trả đũa như vậy.
Mạc Doanh Doanh đưa mắt đi chỗ khác, không nhìn G1897, quả thật cô ta vì cứu cô mà bị Thiển Mộc hãm hại, bất quá mục đích của cô ta đến đây cũng không tốt lành gì, bản thân cô cũng bị kẹp ở giữa để cô ta có thể thừa cơ hành động, như vậy cũng quá kém cỏi đi. Thừa dịp Thiển Mộc bị thương, có thể danh chánh ngôn thuận đuổi cô ấy ra khỏi nhà Tokugawa thì cũng không tính là sai lầm của cô, dù sao một trong hai người, cũng phải có một người ở lại nhà Tokugawa.
Cô ngoảnh mặt làm ngơ nhìn G1897 không cam lòng bị Tokugawa Hựu Ngạn dẫn đi, từ đầu tới cuối, Tokugawa Hựu Ngạn lại một lần nữa xem nhẹ cô. Mạc Doanh Doanh cảm thấy không có chuyện gì, chỉ cười cười, người đàn ông này đau lòng Thiển Mộc như thế nào thì có lẽ cả Yokohama này đều biết đến, mà đúng là cô lợi dụng điểm đau lòng này của anh ta, mới có thể đứng tại chỗ này.
Hiện giờ Tokugawa Hựu Ngạn và Thiển Mộc đã đi khỏi, cũng không còn G1897 kém cỏi kia nữa, tuy nhiên Murata Kinh Giới lại hơi khó giải quyết, bất quá cũng chỉ là một người vô tích sự, chỉ sợ điều tra tòa nhà triễn lãm binh khí lần này, nếu so việc coi chừng anh ta với bãn lĩnh của Tần Hoài, thì đây cũng coi như là chuyện dễ dàng.
Có một câu nói đó là: đừng bao giờ coi thường kẻ địch của mình. Nhưng mà, cho tới bây giờ, nếu Mạc Doanh Doanh vẫn không xem Đỗ Tố như là kẻ địch của mình, chỉ coi cô ta như một người phụ nữ đi tranh giành tình cảm, thì chính cô cũng đã phạm sai lầm coi thường đối thủ của mình rồi.
Nghe tiếng máy xe ở ngoài cửa, Murata Kinh Giới cười tà, móng vuốt heo cũng đưa về phía Mạc Doanh Doanh: “Anh cả lúc nào cũng như vậy, sau này chỉ sợ chị dâu cũng …” Anh ta vẫn tiếp tục đưa bàn tay đầy mồ hôi cọ cọ trên tay Mạc Doanh Doanh: “Cô đơn lạnh lẽo đi?”
Mạc Doanh Doanh không dấu vết né tránh anh ta, lúc này, nghe thấy động tĩnh ở dưới lầu, vốn Tần Hoài đã lên lầu cũng đã xuống đây, thấy tình cảnh như vậy, không dấu vết

Xem tiếp: Chương 34: Chương 34