Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Kẻ Không Theo, Chết! Chương 19: Chương 19

Chương trước: Chương 18: Chương 18



Edit: quynhle2207

Dân quốc sau 17 năm, năm 1928 vào cuối mùa thu.

Mọi thứ đều rung chuyển, quân cách mạng khởi nghĩa, quốc quân đối kháng, nhưng nguy cơ thật sự của cái trấn nhỏ nằm ngay biên giới này lại là một trận ôn dịch ngấm ngầm mà người ta không để ý đến.

Mùa xuân đầu năm 1928, cửa hàng giày thêu của nhà họ La thu hồi toàn bộ cơ sở vốn liếng ở thị trường phía Bắc, chỉ ngắn ngủi trong vòng tám năm, sự nghiệp sản xuất giày của nhà họ La đã chiếm lĩnh toàn bộ khu vực phía Bắc của Trường Giang, cũng bởi vì vậy mà trấn Thanh Lan càng được nhiều người biết đến.

Mùa hè năm 1928, ôn dịch bùng phát, La Kim Bảo dẫn theo mọi người trong nhà họ La rời khỏi thành để tránh nạn, lại gặp được quân đội đang trấn giữ thành chặn lại, để ngăn ngừa ôn dịch bị lan tràn ra ngoài, cho nên cả trấn Thanh Lan đều bị phong tỏa.

Mùa thu năm 1928, La Kim Bảo nhiễm bệnh nặng, phải bị đưa vào khu cách ly, ông ta đã gọi đứa con lớn của mình tới, dặn dò kỹ lưỡng, sau đó đi theo bác sĩ và nhân viên y tế đi vào khu vực cách ly, ông ta chết vào mùa đông nắm đó.

Cũng trong năm đó, đứa con lớn của nhà họ La không tuân theo tang chế, đã tổ chức một đám cưới thật lớn, cưới con gái của một gia đình nhỏ trong trấn. Sau đó bệnh dịch được khống chế, ngoại trừ nhà họ La những nhà giàu khác đều rời khỏi trấn Thanh La, gia tộc họ La to lớn cùng với sự nghiệp làm giày tại biên giới Trung Tô bắt đầu trở lại thời kỳ huy hoàng.

Những bức tranh vẽ trên tường đã khắc họa được truyền kỳ của nhà họ La, La Kim Bảo khi còn sống, hai người Mạc Doanh Doanh và Tần Hoài đi theo mật đạo đến bức tranh cuối cùng, từng đợt không khí lạnh từ chỗ sâu phía trong mật đạo thổi tới.

“Mạc Doanh Doanh.” Đang đi sau lưng cô, đột nhiên Tần Hoài giữ chặt lấy tay cô: “Quay lại đi.”

Mạc Doanh Doanh kinh ngạc: “Anh đang nói chơi hả?”

Tần Hoài khẽ nhíu mày, đôi mắt đen thẳm giống như một hồ nước lặng yên, không một chút gợn sóng: “Cô gái này, nghe cho rõ, chuyện đến bây giờ đã vượt quá phạm vi cho phép của một công dân lương thiện, cả anh và em đều biết tiếp theo sẽ là cái gì. Nhưng mà, bây giờ anh yêu cầu em phải lập tức rời khỏi vụ án này, chuyện này dính tới án mạng, hay có thể nói cho dù là người trong cuộc tình nguyện đổ máu cũng không phải một luật sư nhỏ như em có thể nhúng tay vào.”

Không khí trong mật đạo lưu thông không được tốt, làm cho ngực của Mạc Doanh Doanh trở nên nặng nề, đây là lần đầu tiên cô bắt đầu cảm thấy tâm tình của mình rối loạn: “Tần Hoài, tôi đã theo vụ án này đến tận bây giờ, chỉ còn một bước nữa thôi là có thể tìm ra manh mối, anh lại muốn tôi rút lui bỏ cuộc? Thật xin lỗi, tôi không làm được!”

Lần đầu tiên Tần Hoài cảm thấy được có đôi lúc sự cố chấp của phụ nữ cũng là một tật xấu, điển hình là Mạc Doanh Doanh đang đứng trước mặt anh, anh nhỏ giọng, nói: “Em đã từng thấy qua người chết chưa? Bị phanh thây? Các bộ phận của cơ thể con người tách rời ra? Nghe đây, anh đã từng gặp qua kẻ bắt cóc cực kỳ tàn bạo, hắn ta đã từng dao, từng dao một cắt đứt hết tay chân của con tin trước mặt những người thân của mình, còn có kẻ nghiện cơ thể con người chuyên môn sưu tầm và cất giữ xác người, thậm chí đối với từng bộ phận trên xác chết có sự yêu thích đặc biệt, anh đã gặp qua những kẻ chuyên sưu tầm cất giữ những thứ như vậy, cho nên sẽ không có vấn đề gì nếu để cho anh một mình xử lý vụ án này.

Mạc Doanh Doanh ôm tay chờ đợi, nhìn Tần Hoài đang có ý định khuyên mình rút lui với vẻ mặt thờ ơ, cô nói: “Ý anh là sao?”

“Nếu em lo lắng về năng lực của anh, hay có thể nói nếu em sợ không thể hoàn thành được vụ án này, vậy thì em không cần lo lắng đâu.” Giọng nói của Tần Hoài rất ôn tồn, muốn nói với cô thật rõ ràng: “Thứ nhất, anh sẽ đem chuyện này giải quyết sạch sẽ ổn thỏa. Thứ hai, cho dù kết quả cuối cùng có làm thỏa mãn ý của người kia hay không, thì anh cũng sẽ dùng tiền của mình để trả cho em khoản tiền mà em đáng được nhận trong chuyện này.”

Tôi muốn chính là đôi giày thêu, tất nhiên, đó cũng là thứ anh muốn, anh có thể đưa cho tôi sao? Mạc Doanh Doanh chỉ có thể yên lặng thầm oán trong lòng mà thôi, nhưng trong lòng cô cũng đã có quyết định.

Bỗng nhiên cô mỉm cười nhìn Tần Hoài, mặt mũi cong cong đầy ý cười làm cho người đàn ông cũng phải rùng mình một cái.

Mỗi lần mà người phụ nữ này cười như vậy, thì anh đều có ý nghĩ phải phòng bị thật tốt mới được.

Mạc Doanh Doanh đi đến sát bên cạnh Tần Hoài, lấy tay vỗ vỗ khuôn mặt so với phụ nữ còn mịn màng hơn của người kia, rồi nói: “Thật sự anh muốn tôi rút lui?”

Tần Hoài lui về phía sau một bước.

Mạc Doanh Doanh phản ứng nhanh hơn,

Loading...

Xem tiếp: Chương 270: Vấn An

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Câu Chuyện Của Princess

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 26


Hỉ Doanh Môn

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 81



Ngư Trường Kiếm

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 20


Ái Tình Luân Khuếch

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 33