21 Nàng sáp lại gần:- Phải, tên tiểu muội là Tuyết Vân. Còn tên Hắc Diêm Vương của huynh sao nghe dữ dằn, tanh máu quá đỗi. Vậy hẳn hỗn danh này chẳng phải tên thật của chàng trai hào hùng tuấn tú.
22 Trên vạt cỏ úa, Lục Siêu Quang nằm dài, mê mệt. Cô gái xấu xí quỳ xuống bên chàng tha thiết:- Lục huynh, Lục huynh. . . Muội thương nhớ huynh vô cùng.
23 Lục Siêu Quang gật đầu:- Đúng, đó là nghiêm lệnh của ta, để các môn phái cùng phải kính trọng sư môn Hồng Huyết. Mảnh lụa che mặt của Nam Hội Trưởng lay động.
24 Lục Siêu Quang vừa tỉnh dậy, khi có tia mặt trời rọi vào mặt chàng. Thời gian trôi qua chẳng biết đã bao lâu. Chàng mở mắt, bàng hoàng nhận ra mình nằm trên tảng đá, trong một hang động âm u, chỉ có tia mặt trời với bản thân, Lục Siêu Quang đã ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt.
25 Trong thạch lao âm u, đối diện với người con gái đẹp mà lòng Lục Siêu Quang buồn ray rứt. Chàng thầm suy nghĩ:"Bọn Hoa Nguyệt Hội điên khùng nên mới chờ đợi bắt cho được một người đã chết là Vô Hư Kiếm Khách Khưu Lôi Chấn.
26 Vũ Chi Hoa cười lên the thé:- Ngươi không chịu khai tên thật, tự nhận mình là Hắc Diêm Vương. Nhưng bây giờ ngươi sắp trở thành Tử Diêm Vương rồi. . .
27 Gương mặt Lục Siêu Quang đỏ nhừ, dục hỏa đã làm chàng mờ mắt. Chàng không tiếp lấy viên thuốc màu xanh, mà lại ôm ghì lấy Tuyết Vân. Nội lực đã phục hồi, chàng khỏe hơn con cọp dữ.
28 Lục Siêu Quang và Tuyết Vân đã phi hành khá xa. Chàng lên tiếng:- Vân muội, hãy tạm dừng nơi đây, ta yên tâm bàn luận được rồi. Cô gái gật đầu:- Vâng!Hai người phóng xuống một tảng đá bằng phẳng.
29 Những tiếng nổ vang trong rừng, những thây người bắn tung lên giữa trận kình phong khủng khiếp. Lục Siêu Quang thấy rõ nhóm áo xanh và nhóm áo đỏ đang giao đấu dữ dội.
30 Trên vạt cỏ xanh, giữa lùm bụi hoang vắng, cô gái vẫn còn nằm trần trụi, khiến Lục Siêu Quang kinh ngạc. Chàng bỗng kêu lên:- Mã Giáng Kiều. Cô gái cũng vội quay mặt đi, nhưng tay chân không cử động được.
31 Những lời của chàng trai làm Giáng Kiều dịu bớt tủi hờn. Nàng dựa mình vào ngực chàng, ngập ngừng nói:- Nhờ huynh giải cứu, muội thoát tay gã ma đầu dâm ác.
32 Mùa hoa đào đang rộ nở, khắp Đào Hoa Trang rực rỡ sắc hồng. Nhưng cô gái xuất hiện dưới gốc đào thì nhan sắc nàng ngược hẳn với những đóa hoa tươi thắm.
33 Ầm. . . Sườn núi đá sạt lở, cây cối trốc gốc bay đi, giữa luồng kình phong di động ào ào. Vạn Độc Bá Giả công tử trút cả cơn thịnh nộ vào chưởng lực. Bỗng một tràng cười lạnh lẽo vang lên:- Ôi, luyện công mà làm gì dữ vậy, đại huynh?Gã công tử ma đầu dừng tay, trố mắt nhìn.
34 Bỗng có tiếng lao xao làm hai người chú ý. Từ trong đám lau sậy cao quá đầu người, một bọn đạo sĩ tóc búi ngược, lưng đeo trường kiếm đang vẹt cỏ đi ra.
35 Hoa Sơn chưởng môn giận như điên, lập tức thét nghiêm lệnh:- Bát Kiếm Tàn Sát. . . Tám đạo sĩ kiếm thủ khác phóng vút vào cục tràng thay thế, chia làm hai phía tấn công Lục Siêu Quang như thác đổ.
36 Trong đêm trăng lạnh, những tiếng còi sừng bỗng rúc lên như quỷ hú, ma kêu. . . "Vèo. . . ". "Vút Vút. . . ". Những bóng đen lao rào rào xuống mấy mỏm đá nhọn hoắt bao quanh vùng Kim Phụng Ảo hoang sơ.
37 Khi ấy, từ phía xa, có hai bóng người lao nhanh tới. Bóng người nữ cất tiếng thanh tao:- Lục huynh, quái khách bịt mặt thình lình xuất hiện, làm gã chưởng môn Hàn Cộng Lực thoát chạy, thật đáng tiếc.
38 Độc Xuyên lảo đảo, vội thu tay về, trố mắt nhìn cô gái, chẳng dám coi thường nàng nữa. Lão quỷ chưa kịp phản ứng thì chiêu thứ hai đã chém tới như tia chớp, áp khí từ luồng kiếm thép bung ra, đón nhận chưởng phong của Độc Xuyên miễn cưỡng đối địch, phát ra những tiếng nổ chói tai, đẩy bật lão quỷ lùi xa tám thước.
39 Trong đêm đen, Lục Siêu Quang vẫn phi hành vùn vụt. Chỉ còn vài dặm nữa là đến Trấn Thanh Lâm, chàng cần đến Bãi Sinh Tử gấp, nên đã đi suốt đêm. Vèo.
40 Vừa đến khu rừng thưa, Bội Ngọc kéo giật chàng trai lại và nàng cười ré lên:- Hắc Diêm Vương lại hẹn đi hỏi tội chính mình, ngộ thiệt. Lục Siêu Quang nhăn mặt:- Huynh đang bực tức vô cùng, vậy mà muội còn cười được.