41 ‘Bảo bối Mạc Mạc, quay trở lại bên anh đi, được không…’ Tiêu Hữu biết đó không phải là câu hỏi mà là ra lệnh. Cường thế, bá đạo, không thể phản bác. Hắn ra lệnh cho cô trở lại bên cạnh hắn, hắn cho là cái thế giới này tất cả mọi người đều sẽ phải vây quanh hắn như một quy luật.
42 Tiêu Hữu nghe được lời nói của dì, tâm luống cuống xen lẫn rối loạn. Cầm Tử lại càng hoảng sợ, ngày vui mà làm sao lại xảy ra loại chuyện này chứ? Dì Tiêu Hữu dùng hết vốn liếng ngôn ngữ ra giải thích, cô cùng Cầm Tử liền hiểu, Lăng Việt Nhiên không phai bị cảnh sát bắt đi mà do hai người đàn ông lạ mặt mang đi.
43 Lăng Việt Nhiên chưa từng kết hôn thế nhưng bản đăng kí kết hôn kia quá rõ ràng, dấu vân tay đó là của hắn, nét chữ cũng là của hắn, tất cả thông tin đều cực kỳ chính xác.
44 Vì người đàn ông kia, Tiêu Hữu chống lại anh, cô thật sự yêu Lăng Việt Nhiên sao? Dù cho cô có yêu hay không thì Giản Chiến Nam cũng biết một điều: Tiêu Hữu chắc chắn sẽ không quay lại với anh.
45 Tiêu Hữu bước vô định trên đường phố. Đi được một quãng, cô ngồi xổm xuống, khóc thực thương tâm. Cô đang gọi ba, mẹ…. Rồi cô ngừng khóc, bắt xe taxi, đến sở cảnh sát, hỏi tình hình của Lăng Việt Nhiên….
46 Tiêu Hữu không có trực tiếp đến trạm xe, mua ẹ bó hoa người thích nhất, lại mua thêm loại rượu ba thích uống nhất. Cô đi đến nghĩa trang, cô muốn cùng ba mẹ nói chuyện.
47 Cảnh sát báo đã tìm trên xe lửa nhưng vẫn không thấy hành lý, cũng không thẩm vấn ra ai là kẻ trộm. Tiêu Hữu sốt ruột, thông báo rằng kẻ trộm có thể đã lấy tiền và ném túi ra ngoài.