61 Sáng sớm, lúc Si Nhan tỉnh dậy, Ôn Hành Viễn đang chống tay dưới đầu, nằm nghiêng ngắm cô. Dụi dụi đôi mắt tèm nhèm, cô mỉm cười, làm lộ ra chiếc má lúm đồng tiền nho nhỏ, trong lòng tràn đầy hạnh phúc.
62 Từ thành phố S trở về, Si Nhan chuyển đến căn hộ của Ôn Hành Viễn. Quan niệm bảo thủ khiến cô có chút bài xích, nhưng Ôn Hành Viễn cực kỳ kiên quyết, thậm chí còn cố tình gây chiến tranh lạnh với cô.
63 Màn đêm yên tĩnh đậy lên những âm thanh náo động ở một góc phố. Không phải chỉ có trước đây mới có cảnh ca múa mừng ngày vui, ở chốn đô thị phồn hoa, cũng đầy nhưng nơi dành cho người chán chường hoặc muốn thư giãn.
64 Ba giờ sáng, trong phòng im ắng, đầu Si Nhan hơi váng vất, cổ họng khô khốc, cô ậm ừ gọi hai tiếng “Hành Viễn. ”, một lúc sau vẫn không thấy ai trả lời.
65 Cơn mưa to gội sạch cả thành phố không còn hạt bụi nào. Lúc này, ánh nắng rực rỡ xuyên qua các nhành cây rọi xuống một góc phòng. Si Nhan nhìn vệt sáng chan hòa, đoạn hồi ức đã được chôn sâu lại ùa về trong nháy mắt, như chỉ vừa xảy ra hôm qua.
66 Ngón tay thon dài lướt trên những phím đàn đen trắng, khúc nhạc du dương vang khắp cả hội trường tổ chức bữa tiệc. Ôn Hành Viễn ngồi trên sân khấu, thong thả đánh đàn, hoàn toàn thả hồn vào khúc nhạc, tiết tấu mạnh nhẹ rõ ràng, không chê vào đâu được.
67 “Thì ra cậu là bạn học với An Tử Vi. ” Ôn Hành Viễn lấy ly rượu trong tay Si Nhan, đổi cho cô một ly đồ uống khác, rồi tán gẫu với Si Hạ. “Mình chưa nói với cậu sao?” Si Hạ đưa mắt nhìn An Tử Vi dắt Nhược Ngưng vào sân khiêu vũ, quên rằng mình chưa đề cập chuyện này với Ôn Hành Viễn, thuận miệng giải thích, “Lần trước Hoa Thành làm kiểm tra thực lực, tài liệu chính nhất nằm trong tay cậu ta đấy.
68 Si Nhan vốn không can thiệp vào chuyện công việc của anh, đột nhiên lại nhờ anh chuyển công tác cho Trương Nghiên, Ôn Hành Viễn thấy khó hiểu, cau mày hỏi: “Sao thế?”Si Nhan định nói lại thôi, trầm mặc một lúc mới lên tiếng: “Em sợ công trình đó sẽ ảnh hưởng đến hôn nhân của Nhược Ngưng.
69 Gạt mạnh tay Trương Nghiên ra, Đường Nghị Phàm như phát điên, lao đến cạnh Quý Nhược Ngưng rồi ôm cô vào lòng, run rẩy siết lấy cơ thể đã mềm nhũn. Anh cảm thấy da cô rất lạnh, như thể cả người đã không còn độ ấm nào nữa.
70 Quá khứ thì vẫn là quá khứ, cuộc sống vẫn cứ phải tiếp tục. Đó là một buổi sáng nắng ráo, bầu trời trong xanh như màu đá quý. Thế nhưng, Si Nhan và Ôn Hành Viễn lại nằm ở hai phòng bệnh khác nhau.
71 Công trình phải tạm dừng lại vì sự cố bất ngờ. Đường Nghị Phàm túc trực trong bệnh viện, chuyện của công ty đành giao lại cho Thạch Lỗi xử lý. Sau khi Ôn Hành Viễn vào viện, Ôn Hành Dao liền cùng Thạch Lỗi, Lý Lương, và Trương Nghiên, bắt tay vào xử lý vụ việc, hy vọng có thể giải quyết êm xuôi.
72 “Tổng giám đốc Hàn?” Tăng Hồng thấy Hàn Nặc đang đi về phía văn phòng của Hàn Thiên Dụ, liền đứng lên chào hỏi. Hàn Nặc không nhìn anh ta, tự tay đẩy cánh cửa kính ra, cầm quyển tạp chí ném thẳng lên bàn, sắc mặt trầm xuống, giọng nói lạnh lùng, “Chú hai, tôi nghĩ có lẽ chú nên cho tôi một lời giải thích.
73 Si Nhan đưa Nhược Ngưng về nhà, rồi ngồi xuống ghế salon nghỉ ngơi. Trong khoảng thời gian Ôn Hành Viễn nằm viện, dù có y tá đặc biệt nhưng chủ yếu vẫn là cô chăm sóc anh, đến đêm cũng chỉ có cô ở bên cạnh anh.
74 Si Nhan đón lấy quyển tạp chí trong tay Hàn Nặc, máy móc xem hết, một lúc sau mới cười khổ, “Qua một đêm đã nổi danh, kể ra cũng chi tiết thật. ”“Chắc là anh ta đã biết rồi, có cần anh giải thích không?” Nhận lại tạp chí, ánh mắt Hàn Nặc nhìn cô rất phức tạp.
75 “Anh nói gì cơ?” Đèn trong phòng bệnh được bật lên, hai mắt Ôn Hành Viễn đỏ ngầu, vừa nghe thấy tài xế nói, anh sững sờ hỏi lại. “Tôi mới nói chuyện điện thoại với chủ gara, xe bị đâm rất nghiêm trọng.
76 Người theo mình suốt đời vốn không nhiều, vì vậy đáng để dũng cảm, để nỗ lực, thậm chí là mạo hiểm vì người ấy. Đối với Si Nhan mà nói, Ôn Hành Viễn chính là người đó.
77 Nhìn tin nhắn, Si Nhan ngây người một lúc mà vẫn chưa định thần lại được. Cô không hiểu tại sao lại nhắc đến Văn Đào, trong chuyện này, anh ta sắm vai gì.
78 Đứng ngoài phòng cấp cứu, vẻ điềm tĩnh trên mặt Ôn Hành Viễn hoàn toàn biến mất, còn Si Hạ cũng vô cùng lo lắng, đi đi lại lại trên dãy hành lang dài.
79 Chú rể tuấn tú, cô dâu thùy mị. Ngày hôm nay, Ôn Hành Viễn và Si Nhan là cặp đôi nổi bật nhất ở Cục dân chính. Cuối cùng thì cô cũng trở thành vợ anh, cuối cùng thì anh cũng cưới được cô rồi.
80 Trong lúc ngủ say, Si Nhan nghiêng đầu sang một bên, mái tóc dài xõa tung trên gối. Cô vô thức dụi vào lòng anh. Ôn Hành Viễn gối lên một cánh tay, mượn ánh trăng mờ để nhìn rõ cô, trìu mến vuốt ve khuôn mặt cô, quyến luyến mà dịu dàng.