21 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 20: Trầm dạ. (2) Chương 20: Trầm dạ. (2)Hứa Tiên thản nhiên nói:- Ta lỡ tay đánh vị hảo hán này, trong lòng vô cùng hối hận, đang nghĩ về nhà cầm chút tiền tài tặng cho hắn làm phí chữa trị, không ngờ các người đợt không được.
22 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 21: Ấm áp. (1)Sưu tầm: Phan Ngọc bước lên phía trước vài bước, sánh vai cùng Hứa Tiên, hít sâu một hơi nói:- Trong tửu quán ta vốn muốn xuất thủ lại bị ngươi tranh trước, trong rừng cây ta muốn nói chuyện, ngươi lại chạy.
23 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 22: Ấm áp. (2)Sưu tầm: Lão ni cô nói:- Chỉ cần thí chủ không nên quên hôm nay ước hẹn, đợi hài tử trưởng thành, ta tự có cách.
24 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 23: Đạo pháp. Sưu tầm: Nếu nói Trúc Cơ là cánh cửa nhập môn của người tu đạo, thì Dương thần là đăng đường nhập thất, mới xem như chân chính bắt đầu bước lên con đường tu hành.
25 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 24: Người nói mơ. Sưu tầm: Mà người nói câu này chính là con của Thông Phán Hàng Châu, tên là Hạ Tử Kỳ, là nhân vật hơn hẳn đám người kia.
26 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 25: Giang Nam đệ nhất tài tử. Sưu tầm: Hứa Tiên có chút hăng hái nhìn ngân phiếu năm trăm lượng trước mặt, cười nói:- Tử Kỳ thật quyết đoán, dùng năm trăm lượng bạc này cho thấy ngươi khí sâu nghĩa nặng.
27 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 26: Giải mệnh. (1)Sưu tầm: Lý Tư Minh ha ha cười nói:- Nếu ngươi tức giận bộc phát, mở miệng phản bác, thì chứng minh ngươi khí độ không đủ, mà cố gắng nhẫn nhịn, lại chứng minh ngươi tâm tư thâm trầm.
28 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 27: Giải mệnh. (2)Sưu tầm: Giống như cảm giác một người diễn viên trên sân khấu, diễn được hỉ nộ ái ố vô cùng nhuần nhuyễn, nhưng không một người nào, không một động tác nào, không một vẻ mặt nào, cho dù là một ánh mắt là thật sự từ trong tâm y.
29 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 28: Huyền cơ. (1)Sưu tầm: Nông dân kia van xin:- Van cầu hai vị đại nhân đại phát thiện tâm, ngài nhìn ta tóc trên đầu đã rụng cả rồi, hôm nay đã xem hai quẻ, không biết ta còn có thể đợi đến mai không nữa.
30 uyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 29: Huyền cơ. (2)Sưu tầm: Phan Ngọc cười nói:- Nhà ngươi là đạo quán sao? Ngày nào cũng có đạo sĩ đi ngang qua, hơn nữa ai nấy đều giỏi thơ tài văn, tinh thông đủ loại sách.
31 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 30: Thiên cơ. Sưu tầm: Phan Ngọc thầm khó chịu trong lòng, nữ tử trước mắt này thoạt nhìn bí hiểm, nhưng đối với Hứa Tiên tựa hồ như cực kỳ ưu ái, thậm chí việc lấy tướng mạo thực sự mà gặp hai người bọn họ tựa hồ như cũng vì một câu nói của Hứa Tiên, nhưng nếu nói rằng Ngư Huyền Cơ đã động phàm tâm, thì Phan Ngọc cũng là người đầu tiên không tin, nhưng nguyên nhân cụ thể thì nàng cũng không rõ ràng lắm.
32 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 31: Chuyện xưa. Sưu tầm: Những lời cuối cùng, sắc mặt Ngư Huyền Cơ tràn đầy kiên định, những lời này nói với Duẩn Nhi lại tựa hồ như đang tự khẳng định với mình.
33 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 32: Tiên mộng. (1)Sưu tầm: Bùm!Một tiếng vang lên. - Ngươi làm sao thế?Phan Ngọc cả kinh hỏi. - Đừng có nói chuyện, để cho ta đập vỡ đầu đi.
34 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 33: Tiên mộng. (2)Sưu tầm: Hằn cho rằng mặt trời làm chủ tinh là đầu cơ trục lợi, thậm chí là đường ngang ngõ tắt, dù sao không phải là chính đồ, nếu không làm sao ngay Tinh Cung cũng không thể nào thành lập được.
35 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 34: Lan Nhược. Sưu tầm: Là chấp mê sao? Một người muốn kiên trì làm người, trải qua cuộc sống của con người thì có gì sai chứ?Đúng vậy, sau trăm tuổi, trên đời có lẽ không còn lưu lại dấu vết của mình, nhưng ta đã sống, đã cười, đã yêu, hận, cũng không có gì hối hận.
36 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 35: Tiểu Thiến. (1)Sưu tầm: Lúc này đã là cuối mùa thu, một đường cảnh thu liên miên, xá tử yên hồng, đi ngang qua một khu rừng phong, chỉ thấy khắp núi đỏ rực giống như ngọn nửa, vô cùng sáng lạng, lưu lại ấn tượng sâu đậm trong lòng Hứa Tiên, cũng cảm thấy tâm thầm thoải mái, trần tâm tiêu giảm, nếu có thể trên núi tu hành, xem bốn mùa thay đổi, quả thật đúng là mong cầu của con người.
37 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 36: Tiểu Thiến. (2)Sưu tầm: Hắn cẩn thận nhớ lại, khẽ lẩm bẩm “Thích phó kim hoa, chí bắc quách, tiếp trang Lan Nhược” đây không phải là mười một chữ chỉ ngày mà hai người gặp gỡ sao? Mình đúng thật giống như là đâm đầu vào trong sách, như thật như ảo.
38 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 37: Lạc Thần phú. (1)Sưu tầm: Ngưỡng cửa này lại chính là cần sinh ra dương khí, nhưng Thái Dương lực thì quá nóng, chính là trong Tinh Túc hải, nhưng người hút lấy lực lượng của những ngôi sao để thật sự tu đạo cũng còn khó khăn, huống chi là yêu ma quỷ quái.
39 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 38: Lạc Thần phú. (2)Sưu tầm: Cách ăn mặc của nàng nhân gian thật hiếm thấy, cốt cách tướng mạo như tiên nữ trong tranh; y phục của nàng may bằng lụa mỏng sáng đẹp, đeo đôi hoa tai được điêu khắc từ ngọc đẹp; trang sức làm bằng hoàng kim phối phỉ thúy, dung mạo mỹ lệ sáng ngời như hy thế minh châu; nàng mang một đôi hài thêu hoa tinh mỹ, đang bồi hồi rảo bước bên dườn núi, tung tăng nhảy nhót, vừa đi vừa nô đùa; mặt trái có cờ màu ở bên cạnh, mặt phải có lộng quế chi che bóng.
40 Quyển 1: Ký Ức Thiểu Niên DuChương 39: Học kiếm. (1)Sưu tầm: Tu vi của nàng cũng có thể bói, trước đó vài ngày cũng tính ra gần đây sẽ có một đoạn nhân duyên, nhưng hôm nay xem lại, quái tượng bỗng nhiên loạn cả lên, không biết vì sao.