Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Hợp Đồng Tình Nhân 2 Chương 143: Chương 143

Chương trước: Chương 142: Chương 142



Trong phòng, máy điều hòa không khí mở nhiệt độ vừa đúng, cho nên mặc dù mặc bộ quần áo mới khô được một nửa y phục ngủ cả đêm, Tiêu Lăng Phong cũng không cảm thấy không chút thoải mái. Ở thời gian đặc biệt định sẵn, anh vừa vặn tỉnh lại. Người trong ngực anh, giờ phút này vẫn còn đang ngủ say, mấy sợi tóc bướng bỉnh dính vào trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô. Cô ngủ say giống như là một đứa trẻ vậy, bàn tay nhỏ bé mềm mại vẫn chống vào ngực của anh như cũ. Nhìn gương mặt khi ngủ của Diệu Tinh, khóe miệng của Tiêu Lăng Phong nhẹ nhàng hơi nhếch lên. Anh thận trọng đặt một nụ hôn lên trên môi của Diệu Tinh…

Thì ra là. Vào thời điểm tỉnh lại…

… bên cạnh cảm giác còn có thêm một người, lại ngọt ngào như vậy. Trong lúc bất chợt, anh không muốn đứng dậy, mặc dù ngủ trên mặt đất cũng không được thoải mái. Anh vẫn còn buộc chặc cánh tay, nhắm mắt lại. Nếu như có thể, hãy để cho thời gian trôi qua chậm lại một chút đi. Nếu như có thể, anh…

Thật sự hi vọng mỗi ngày khi tỉnh lại đều thấy mình đang ôm cô...

Ách... Ý nghĩ như vậy thật đã làm anh bị dọa sợ. Nhưng mà khi sự kinh sợ đã qua đi, anh vẫn cảm thấy trong lòng, thực ấm áp...

Diệu Tinh bỗng nhẹ nhàng cựa quậy, so với việc làm thêm giờ, ngủ cả đêm thế này còn cảm thấy khổ cực hơn, toàn thân cô cũng rất đau nhức. Diệu Tinh gật gù một lúc, mở mắt ra, nhìn lên thấy một gương mặt đang ở trước mặt mình.

"..." Diệu Tinh bịt chặt lấy miệng lại, suýt nữa kêu lên thành tiếng. Trời ạ! Cô thầm than một tiếng, một mặt vừa quan sát một màn chân thật đang hiện ra ở trước mắt, một mặt lại vừa hồi tưởng lại hết thảy những gì xảy ra đêm qua. Đúng rồi, đây không phải là mộng. Người đang ở bên cạnh cô lúc này đúng là Tiêu Lăng Phong, mà mình...

Cũng thực sự đã ngủ an ổn trong ngực của anh suốt cả đêm...

Trời ạ. Điên rồi. Diệu Tinh giùng giằng muốn ngồi dậy, nhưng lại sợ làm thức tỉnh Tiêu Lăng Phong.

Từ từ dời cánh tay của Tiêu Lăng Phong đi, thuận thế nhìn lại vết thương của anh một chút, hoàn hảo, không còn chảy máu nữa. Diệu Tinh ôm đầu gối cứ ngồi ở dưới đất như vậy nhìn Tiêu Lăng Phong. Anh ngủ thực an tĩnh, rõ ràng vô hại như vậy, nhưng mà... Làm sao lại có thể làm ra những chuyện kinh khủng như vậy.

Nhẹ nhàng co rụt thân thể lại, cô lấy một tấm thảm mỏng đắp lên trên người Tiêu Lăng Phong, sau đó đi vào phòng bếp.

Trong phòng bếp truyền ra tiếng đồ làm bếp va chạm vào nhau nho nhỏ nhưng rất dễ nghe. Bên cửa sổ còn có cơn gió mát thổi vào thật thích ý, thật thoải mái... Tiêu Lăng Phong nhắm mắt lại, lắng nghe âm thanh thật giống như ở trong một buổi tiệc âm nhạc. Nghe thấy mùi thơm nhàn nhạt, anh nghĩ thầm, cái này có phải được gọi là âm thanh của hạnh phúc hay không…

Nhìn thấy Tiêu Lăng Phong tự nhiên như vậy, Diệu Tinh cực kỳ lúng túng. Suốt cả đêm qua khó chịu như vậy, anh lại có thể nghĩ giống như chưa từng phát sinh ra chuyện gì vậy. Tiêu Lăng Phong rời giường, đàng hoàng lấy ra chiếc bàn chả đánh răng cô vừa mới mua, vẫn còn để ở trong cốc của cô…

Bữa ăn sáng rất đơn giản, Tiêu Lăng Phong chăm chú nhìn hồi lâu, cũng không động đến đôi đũa.

"Ách... những thứ này... anh không thích ăn sao?" Diệu Tinh có chút lúng túng. "Trong nhà chỉ có những thứ đồ ăn này thôi."

"Không phải vậy." Tiêu Lăng Phong lắc đầu."Chẳng qua đây là lần đầu tiên có người đặc biệt làm bữa ăn sáng cho tôi, cho nên... mới cẩn thận thưởng thức một chút, xem loại cảm giác này như thế nào." Anh nói xong, không nói thêm câu gì nữa, lẳng lặng uống sạch cháo trong chén.

"Mặc dù tôi nhìn rất tuấn tú, nhưng mà em cũng không cần phải nhìn như vậy đâu!" Tiêu Lăng Phong cười xấu xa.

"Người nào, làm gì có ai thèm nhìn anh như vậy chứ!" Đầu lưỡi Diệu Tinh có chút co rút lại, sau đó cúi đầu xuống thật thấp. Soạt soạt, Tiêu Lăng Phong húp nước canh tạo thành tiếng rất vang, tựa như là anh rất thích nhìn dáng vẻ lúng túng, xấu hổ của Diệu Tinh. Tiêu Lăng Phong nghiêng cái đầu quan sát cô.

"Diệu Tinh, chúng ta cũng coi như là đã quen biết từ nhỏ! Tại sao trước kia tôi lại không hề phát hiện ra em lại dễ thương đến thế nhỉ?"

"Tôi dễ thương sao?" Diệu Tinh xem thường."Tôi nhớ là, anh hình dung lời của tôi là 'Vật họp theo loài' !" Đó là anh câu nói anh ưa thích nhất dùng để hình dung về cô và Tịch Mạt.

"Nói đến Lương Tịch Mạt! hai người thật đúng là vật họp theo loài!" Tiêu Lăng Phong cười nhẹ một tiếng, cô và Tịch Mạt cũng không hiểu đã có biện pháp gì mà làm cho người khác phải giận đến phát điên lên, nhưng tự mình lại không hề hay biết. Tịch Mạt, luôn làm cho Bùi Hạo Thần giận đến nổi điên lên, mặc dù nhìn qua, vẫn luôn là anh đang là người ức hiếp cô.

Dù đang giày vò Lương Tịch Mạt, nhưng mà người thật sự bị hành hạ lại chính là bản thân Bùi Hạo Thần. Bọn họ đều có chúng một dạng bi ai, đó chính là, yêu phải đối tượng trong lòng đã có người đàn ông khác...

Yêu? Thích? Khóe miệng Tiêu Lăng Phong khơi lên một nụ cười khổ. Khi còn bé, thích người nào không cần phải để ý đến người trong lòng. Lớn lên một chút, thích người phản bội lại mình, hiện tại... Thích người chán ghét mình. Tiêu Lăng Phong, đời này của mày thật sự là muôn màu muôn vẻ...

Tiêu Lăng Phong đột nhiên không nói lời nào. Không khí có chút an tĩnh đáng sợ. Cái muỗng trong tay Diệu Tinh rớt xuống, đụng vào trên miệng chén vang lên tiếng động ở trong căn phòng yên tĩnh có vẻ hơi có chút đột ngột.

Diệu Tinh lúng túng đứng dậy, nhanh chóng đi vào phòng ngủ. Trình Diệu Tinh, mày đúng là điên rồi, mày thì tốt nhất rồi, tự dưng nhiều chuyện đi làm bữa ăn sáng, tự mình tìm phiền toái.

Nhìn Diệu Tinh lúng túng rời đi, Tiêu Lăng Phong cũng để cái muỗng xuống. Sự biến chuyển thế này tựa như thật quá nhanh.

Bên ngoài nhà trọ.

Mộ Sở ngồi ở trong xe. Anh đã đi theo Tiêu Lăng Phong từ quầy rượu tới đây, mà Tiêu Lăng Phong sau khi đi vào, cho đến bây giờ vẫn còn chưa ra ngoài. Đôi con ngươi đỏ kè của anh cứ nhìn chằm chằm

Loading...

Xem tiếp: Chương 144: Chương 144

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Uy Vũ Hoàng Phi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13


Hồng Trần Như Nước

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 28


Xà Quân Như Mặc

Thể loại: Tiên Hiệp, Khoa Huyễn

Số chương: 99


Hôn Ước Gia Tộc

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 21


Bá Tước Dracula

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 25